Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 861: Thập Nhị Cung Lan

Quang mang vô cùng chói lóa bùng nổ, trong nháy mắt tất cả mọi người đều nhắm chặt hai mắt lại, cho dù như vậy, quang mang khủng bố đâm xuyên qua màn hào quang của chiến trường, cũng có thể làm cho khóe mắt của nghìn tỷ tu sĩ đều tí tách chảy xuống máu tươi. Sau một hồi lâu, quang mang tản đi, võ đài đen nhánh giờ đã trở thành phế tích một lần nữa xuất hiện ở trước mắt mọi người.
“Ực! Ai, ai thắng vậy?”
Có tu sĩ run lẩy bẩy mở miệng, xung quanh lại không một ai trả lời.
“Quái vật, quái vật. . .”
Có tu sĩ tê liệt té ngã xuống đất, vẻ mặt như phát điên, đã bị chiến ý vô tận phá hủy tâm trí.
“Không thể nào! Không thể nào! Tu sĩ ở cảnh giới thứ tám có thể đạt tới trình độ này hả!? Loại sức mạnh đó, loại sức mạnh đó rõ ràng là loại sức mạnh to lớn chỉ có đại năng mới có!”
“Rốt cuộc, là ai thắng?”
“Đồ ngu! Không biết xem Tiềm Long Bảng hả? Hỏi hỏi hỏi, cũng chỉ biết mỗi hỏi! Ừng ực ừng ực!”
Tham Tửu chợt vội trút hai ngụm rượu mạnh, bàn tay run lẩy bẩy lật một cái, lấy ra Tiềm Long Bảng, tầm mắt nhìn thẳng vào phía trên đầu bảng.
“Người thắng! Bạch Đông Lâm!”
“Bạch Đông Lâm — ”
Ầm!
Trên khán đài nháy mắt im lặng phăng phắc, ngay sau đó bỗng nhiên sôi trào, tiếng reo hò, tiếng gào thét, ào ào trút xuống như dời non lấp biển.
Tất cả mọi người đều đang bộc lộ, phát tiết nỗi sợ hãi trong lòng, dưới sự lan tràn bao trùm của ý chí khủng bố kia, không ai có thể may mắn tránh thoát. Những cảm xúc cực kỳ phức tạp tụ hội vào trong hư không, dung hợp, phảng phất tạo thành một khung cảnh mang đậm phong cách phi thực tế kỳ dị.
Bạch Đông Lâm đứng ở trong hư không, áo bào màu đen không nhiễm chút bụi phất phơ lay động, chỗ hắn đứng yên tĩnh khác thường, so với huyên náo của thế giới ngoài kia cứ như là hai thế giới khác nhau.
Hắn thực sự không có để ý người xung quanh, mà là ánh mắt hạ xuống, nhìn vào nơi cổ tay, Cửu Tiệt Quang Hoàn vô cùng thần kỳ đang chậm rãi hiện lên, vùng ánh sáng tại đoạn thứ bảy dần dần nhấp nháy lóe lên, trên đó chiếu rọi ra một cái đồ án, đó chính là một bảng danh sách, Tiềm Long Bảng!
“Thí luyện Cực Đạo, đã hoàn thành được sáu cái, chỉ còn lại ba nhiệm vụ, sắp rồi sắp rồi.”
Bạch Đông Lâm gật đầu vẻ hài lòng, liếc mắt nhìn kén ánh sáng bên trong đống phế tích dưới đất, cơ thể không lành lặn của Trích Tiên đang ngủ say ở trong đó để khôi phục, tình trạng thương tích của hắn ta, so với Hàn Dịch chỉ còn lại nửa cái đầu còn nặng hơn nhiều, một chiêu cuối cùng kia, đã bòn rút quá nhiều tinh lực của hắn ta.
Có điều, tên Trích Tiên này quả thật là bất phàm, là thể loại con cưng được ông trời cực kỳ ưu ái chắc chắn rồi sẽ bước vào cảnh giới thứ mười!
Thu hồi tầm mắt lại, bóng dáng Bạch Đông Lâm khẽ nhúc nhích, muốn bước lên vương tọa Đại Nhật.
“Chờ một chút!”
Một giọng nữ trong trẻo lạnh lùng vang lên, cơ thể Bạch Đông Lâm chợt khựng lại, cả nghìn tỷ khán giả còn đang reo hò cũng giống như là bị bóp nghẹt cổ họng, trong nháy mắt đều đờ người ra.
“Không phải chứ!? Còn tới nữa?”
Rên rỉ vẻ bất lực, đây là ý nghĩ chung trong lòng của phần lớn các tu sĩ ở đây, cái loại quái vật này, vẫn còn có người tới khiêu chiến nữa hả!?
“Ngươi đã đánh bại Trích Tiên, trở thành người đứng đầu Tiềm Long Bảng, như vậy, trận chiến đã giao hẹn từ trước, để chọn ra hạng nhất chân chính!”
“Đương nhiên phải do ngươi xuất chiến rồi!”
Ong!
Hư không hơi khẽ rung động, vô số nguyệt quang thánh khiết rải rác rơi xuống, ngưng kết thành một cái cầu thang, từ trên chỗ cao nhất của vương tọa Minh Nguyệt lan ra tràn xuống.
Một dáng người cao gầy yểu điệu, bước dọc theo từng nấc thang nguyệt quang đi xuống, trong lúc di chuyển, có tinh quang lấp lánh vờn quanh.
Một chiếc váy dài voan mỏng đen nhánh sâu thẳm tựa như hư không vũ trụ, điểm xuyết trên đó là vô số đá quý lụn vụn, lấm ta lấm tấm, tựa như các ngôi sao lấp lánh tỏa sáng, nhìn lại lần nữa, thấy trên thân hình thướt tha đó giống như là đang khoác một dòng Tinh hà óng ánh vậy.
“Đứng đầu Sồ Hoàng Bảng, Thập Nhị Cung Lan!”
“Không phải chứ! Tên quái vật Bạch Đông Lâm này, đến ngay cả Trích Tiên mà cũng có thể dễ dàng bị đánh bại, lại không hề bị chút thương thế rõ ràng nào, chứng minh hắn ta vẫn còn dư sức, Thập Nhị Cung Lan dù có tài giỏi tột bậc thì cũng không hơn kém gì so với Trích Tiên, làm sao có thể đánh thắng hắn ta được!”
“Hầy, thì đó, chỉ là vì tức giận nhất thời mà thôi, cô gái xinh đẹp như vậy đợi lát nữa cũng sẽ bị đánh cho thành đầu heo, trong lòng không nỡ xíu nào, tôi cũng không đành lòng nhìn!”
Vô số nam tu vô cùng đau đớn, nhìn thấy nữ thần trong mộng của mình rơi vào nanh vuốt ma quỷ, bọn họ lại chỉ có thể ở một bên xem, cái loại bất lực đó, khiến cho tim bọn họ đều muốn vỡ nát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận