Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 938: Kẻ trộm năng lượng

Tìm kiếm bắt giữ tung tích của Linh Khiếu ẩn tàng, cảm ngộ pháp tắc đã ghi nhớ, cảm ngộ công pháp thần thông bí thuật… Mỗi lần hấp thụ hết một viên Thanh Linh khí, Bạch Đông Lâm sẽ tạm dừng tu luyện, mở các Linh Khiếu ẩn tàng tìm được ra.
Mở linh khiếu có xác suất đột tử rất cao, nếu chết thì sẽ lãng phí Thanh Linh khí nên đương nhiên Bạch Đông Lâm phải tiến hành tuần tự.
Cứ thế cứ thế, luân phiên lặp đi lặp lại, Bạch Đông Lâm say sưa tu luyện.
Ở nơi nguy hiểm nhất, mảnh đất trung tâm của Dị tộc, ngay dưới mí mắt của vô số cường giả, bình yên tu hành.
Còn điên cuồng trộm cướp năng lượng của Dị tộc, thật đúng là…
Khoái trá!
Sâu bên trong không gian Thứ Nguyên, rất nhiều đại năng cường giả đang chém giết lẫn nhau theo từng cặp, làm dấy lên hàng loạt cơn bão Thứ Nguyên.
Phựt!
Một vệt đao mang khí thế ác liệt tột cùng xẹt qua, mạnh mẽ lại không chút dấu vết, không có thực thể hay hình dạng, lại sục sôi sức mạnh của Quy Tắc, đi kèm theo đó là tiếng xé rách cực kỳ kinh khủng vang lên thật to, một chiếc cánh khổng lồ đã bị chém đứt.
Chiếc cánh đó tựa như được tạo thành từ vô số tia sáng rực rỡ ngưng kết, nhưng lại cực kỳ nặng nề, đè nát các lá chắn Thứ Nguyên, rơi vào tinh vực chưa biết rõ, làm phai mờ một mảng lớn hài cốt của các ngôi sao.
“Afir, giao chiến với ta, mà cũng dám mất tập trung?”
Một bóng người mặc áo bào xám tro đứng ở trong cơn bão Thứ Nguyên, tay cầm thanh trường đao trắng không vỏ, ánh mắt bén nhọn nhìn chằm chằm vào Đại thiên sứ trưởng Afir ở đằng xa, quát hỏi với giọng điệu lạnh lùng.
Tay Afir cầm kiếm thánh Quang Minh, thánh hỏa màu vàng lượn lờ khắp toàn thân, đôi mắt sáng chói liếc nhìn chiếc cánh đã bị chặt đứt của bản thân, cũng không có để ý nhiều, mà là đang nghiền ngẫm về tin tức mình vừa mới thu được.
Một tên Nhân tộc của Chân Giới giết mãi không chết?
Trong suốt những năm tháng dài lâu, chưa từng gặp qua tên nào quỷ dị như vậy.
Afir không hề nghi ngờ tính chân thực của tin tức này, đây là kết luận mà Ảo ảnh của Nữ thần Chiến tranh cùng với rất nhiều bậc trí giả cùng nhau phân tích ra, nếu đã báo cho hắn biết, như vậy hầu như có thể khẳng định là chính xác.
Cũng là vì nguyên nhân này, nên với cảnh giới cao của hắn mà vẫn để xảy ra chuyện thất thần trong một chớp mắt, bị chém cho một đao.
Tên Nhân tộc của Chân Giới giết mãi không chết này cực kỳ đặc biệt, chắc chắn là trên người có bí mật động trời, trong nháy mắt suy nghĩ của hắn đã đạt thành nhất trí với ý kiến của Ảo ảnh Nữ thần, bèn trả lời lại rằng mức độ chú trọng cần nâng cao tuyệt đối, thậm chí vượt qua cả sự thắng bại của trận chiến tranh này, bắt buộc phải bắt người này cho bằng được!
Chiến tranh bất cứ lúc nào cũng có, trong những tháng năm dài lâu trước đây đã có hằng hà sa số chiến dịch được tiến hành, nhưng tên Nhân tộc Chân Giới đặc biệt này lại là lần đầu tiên gặp phải, thế nhưng. . .
Ánh mắt Afir hơi lóe sáng, tầm mắt rũ xuống, nhìn chăm chú vào bóng người nhỏ bé cao không tới hai mét đó.
Bóng dáng đó mặc dù nhỏ xíu, ngay cả một cái lông chim trên cánh của hắn cũng không to bằng, nhưng lại tỏa ra luồng khí tức khủng bố, không hề yếu hơn hắn chút nào, là một tên tiểu tử cực kỳ khó đối phó.
Muốn thoát khỏi tên tiểu tử này để trở về thánh vực Quang Minh thật không dễ dàng.
“Chậc! Còn dám lơ đễnh?”
Giọng nói lạnh lùng vang lên, đao mang nhiều vô cùng vô tận, mang theo sức mạnh khủng bố của Quy Tắc, nhấn chìm cơ thể thần thánh khổng lồ của Afir chỉ trong nháy mắt.
“Thánh – Phán Quyết!”
Trận chém giết với năng lượng cuộn trào bùng nổ vẫn tiếp tục, dư âm xao động, khuấy cho không gian Thứ Nguyên rối tung long trời lở đất.
. . .
Thời gian một ngày lại một ngày, một năm tiếp một năm trôi qua.
Chiến trường khổng lồ tựa như chưa bao giờ thay đổi, tình hình chiến tranh vẫn kịch liệt như cũ, mặc dù hai phe đều có thắng có bại, nhưng lại không ảnh hưởng đến hướng đi của toàn bộ chiến trường.
Đều đang chờ đợi, chờ đợi “Vua” của phe mình trở về.
Hai phe cứ y như đã giao ước với nhau vậy, đều không có phái thêm binh mã, có vẻ như chỉ là xem vùng chiến trường này thành khu vực luyện binh mà thôi.
Tại thánh vực Quang Minh, trên tòa tháp thủy tinh đồ sộ khu trung tâm, “Con mắt của Agamotto” chập chờn ánh sáng xanh lục u tối, mấy năm như một, ngày ngày đều quét nhìn toàn bộ vùng chiến trường, chưa bao giờ dừng lại dù là một cái chớp mắt.
Bên trong không gian của tòa tháp đồ sộ đó, cả nghìn tỷ Dị tộc vẫn vội vàng ngược xuôi, những bậc trí giả Dị tộc nhờ sự giúp đỡ của Ảo ảnh Nữ thần mà có thể quan sát mỗi một xó xỉnh của chiến trường, đang không ngừng đưa ra mệnh lệnh chỉ huy, điều chỉnh sắp đặt bố cục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận