Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1954 - Màu trắng khủng khiếp (2)

“Chạy! Chạy đi!”
“Rút——”
“Con quái vật đó! Con quái vật giết không chết đó đang đuổi theo chúng ta kìa!!”
Một tốp đại quân Tai họa đen tối khổng lồ, chiến hạm nguy nga tráng lệ trải dài đến tận cùng cảm nhận, đủ loại hung khí chiến tranh có hình thù kỳ quái, khí tức quỷ dị, lộ rõ sắc bén, sương mù vô tận bao phủ cả tốp đại quân, có một bóng người cao to vĩ đại đang lơ lửng bên trong, khí tức Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn cực kỳ khủng khiếp.
Như vậy, quân đội có thể nghiền nát một bên thiên đường, mà lúc này lại có vẻ như đang hoảng hốt, chạy trốn loạn xạ trong Không Vô Chi Vực.
“Muốn chạy à?”
Hư Không chấn động, từng luồng ánh sáng trắng rực rỡ vấn vít che phủ, những phân thân tha ngã không nhìn rõ mặt giẫm lên Thời Không Tuyệt Đối tiến đến.
Ánh mắt hờ hững nhắm vào đại quân Thảm họa đen tối, hàng trăm phân thân nắm chặt tay nhau để hội tụ sức mạnh.
“Tự ngã tịch diệt – Khí thân quyền trảm! Vạn luân!”
“Diệt——”
Oành ầm ầm!!
Cột ánh sáng hủy diệt dày đặc không gì bằng, phát ra tia chớp, ánh sáng trắng cực nóng và óng ánh, dâng trào kích xạ, chiếu sáng vô số khu vực hàng vạn Siêu Niệm.
Uy lực hung bạo cuồn cuộn, không có cách nào chống cự, đại quân Tai họa đen tối dốc hết sức lực phòng ngự, nhưng vừa chạm vào đã bị đánh tan, sức mạnh to lớn kịch liệt trút xuống, tiêu diệt sạch sẽ toàn bộ sinh linh Tai họa đen tối, kể cả Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn cũng bị đập nát đầu nguồn tin tức, triệt để bỏ mình.
Rầm rầm!
Từng tòa thần điện bị vứt ra ngoài, trôi nổi trong sự hủy diệt, một vòng xoáy tăm tối khổng lồ nổi lên, nuốt chửng hết tất cả tàn thi của đại quân Tai họa đen tối.
Nhóm phân thân tha ngã này sẽ không trở về bản tôn, vậy nên cũng không cần phải nuôi dưỡng Chư Thiên. Những tài nguyên Tai họa đen tối này sẽ được thu thập một cách hợp lý và giao cho bản tôn sử dụng.
“Đi!”
Tiêu diệt xong đại quân Tai họa đen tối này, phân thân tha tiếp tục ngựa không ngừng vó xông tới chiến trường kế tiếp.
Phạm vi xâm lấn của Tai họa đen tối vô cùng rộng lớn, hơn nữa hậu phương còn vận chuyển binh lực tới cực kỳ đều đặn, đây là một trận chiến lâu dài, cho dù phân thân tha ngã gia nhập cũng không có cách nào đánh đuổi hết Tai họa đen tối chỉ trong thời gian ngắn ngủi.
Trừ phi, quân viễn chinh nội địa của bản tôn có thể truyền đến tin tức tốt lành, khiến cho Tai họa đen tối biết khó mà lui.
......
“Giết! Giết!!”
“Gào gào gào——”
Trên chiến trường đổ nát, Hài cốt Chư Thiên vỡ vụn rải rác ở khắp mọi nơi, một người khổng lồ vô biên cao thượng ngửa mặt lên trời gào thét, sau đó ấn đường lập tức nổ tung, một bóng dáng vương vít ánh sáng trắng dậm chân bước ra.
“Là hắn!”
“Màu trắng khủng khiếp!!”
Khoảnh khắc nhìn thấy bóng dáng này, toàn bộ chiến trường như thể rơi vào đình trệ, trong mắt đám sinh linh Tai họa đen tối chỉ biết giết chóc và hủy diệt hiện lên vẻ sợ hãi nồng đậm.
Bọn chúng sợ sệt và cảm thấy hãi hùng, nỗi sợ hãi này xuất phát từ cảm giác bất lực không có một chút sức lực phản kháng.
Quá kinh khủng!
Màu trắng khủng khiếp!
Trận đại chiến này kéo dài bảy trăm tỷ năm, màu trắng khủng khiếp huyền thoại đã khắc sâu vào tâm hồn của mỗi sinh linh Tai họa đen tối. Thậm chí, Bộ chỉ huy tối cao Tai họa đen tối đã truyền ra mệnh lệnh, nếu gặp phải “màu trắng khủng khiếp” thì có thể tạm thời rút lui, không cần báo lên, cũng đừng lo lắng sẽ bị truy cứu trách nhiệm.
“Chạy đi!”
Đại quân Tai họa đen tối bị áp đảo đến nỗi quẳng hết mũ sắt và áo giáp, từ bỏ trận địa bên này và điên cuồng chạy trốn tán loạn vào Thời Không Tuyệt Đối.
“Chạy? Muộn rồi!”
“Giết——”
Ánh mắt Vô Pháp hết sức lãnh đạm, toàn thân của tất cả những bóng người bước ra từ phía sau hắn đều được bao quanh bởi khí tức lạnh lẽo, trải qua nhiều năm tháng giết chóc dài dằng dặc đã sớm hình thành những cỗ máy chết lặng.
Ầm đùng đùng!
Một đại quân Tai họa đen tối càng thêm bất lực và tuyệt vọng, toàn quân bị diệt dưới màu trắng khủng khiếp.
“Woa woa woa!!”
“Bạch! Bạch! Bạch!”
Tiếng hoan hô cuồng nhiệt vang vọng trong phế tích Chư Thiên ở sau lưng họ, vô tận bóng người cao to khổng lồ được tôn thờ một cách thành kính, trong tâm trí của họ, “Bạch”chính là vị thần bất khả chiến bại!
Địa vị của hắn gần như đã vượt qua uy thế của bộ chỉ huy quân sự trong liên quân vạn tộc, nếu như hai bên đưa ra những mệnh lệnh trái ngược nhau vào cùng một thời điểm, thì không nói chắc được những người cuồng tín này rồi sẽ tuân theo mệnh lệnh của ai.
“Bản tôn, lượng tài nguyên trong cửa tiệm cầm đồ chẳng mấy chốc nữa sẽ cạn kiệt đấy!”
Vô Pháp nhỏ giọng lẩm bẩm, ánh mắt sâu thẳm, tiếng reo hò sau lưng phảng phất như chả hề liên quan gì đến hắn.
Mười tỉ năm sau, âm thanh thắng lợi ầm vang——
Tai họa đen tối, triệt để bại trận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận