Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 434: Khối lập phương bạc

Các đường nét ngay lập tức biến thành một khối lập phương màu bạc, lơ lửng trong không trung và xoay tròn. Đan Càn và hơn mười vị đại năng khác đều cau mày, họ đã nhận ra đây là thứ mà những tiểu tử trong tông môn mày mò. Trên sân cấp thi đấu, sân đầu tiên còn dùng qua.
Nhưng mấy tiểu tử này, lại xem thường bọn họ như vậy, có phải là quá tự phụ rồi không?
Tự cho mình giỏi?
Hừ! Sắc mặt đại năng Tử Y trở nên lạnh lẽo, cả ngày hôm nay hắn luôn bức bối, từ lâu đã không nén được cơn giận.
Giơ một ngón tay, một ngón tay khổng lồ được bao phủ bởi ánh sáng màu tím xuyên qua trời cao, phá nát hư không rồi hướng về phía khối lập phương bạc.
Nhóm người Đan Càn hoàn toàn không ngăn cản, rõ ràng là có chút khó chịu. Bọn họ cũng biết đại năng Tử Y hành động có tính toán, sẽ chỉ dạy cho mấy tên tiểu tử này một bài học mà không lấy mạng người.
Trái với dự đoán của mọi người, ngón tay mang thần uy này lại lặng lẽ xuyên qua khối lập phương bạc mà không gây ra bất kỳ tổn thương nào, cứ như khối lập phương bạc đang tồn tại trong một Duy Độ không xác định.
Nét mặt của Đan Càn chợt thay đổi, nhận thấy tình hình không ổn, khối lập phương bạc này theo lí mà nói sẽ không có uy năng như vậy, vừa bước vào hư không liền hét lớn, “Trương Tuấn Sơn, con thỏ nhà ngươi đang làm cái quái gì vậy hả, tên khốn kiếp này?”
Trương Tuấn Sơn chính là người phụ trách chính của bộ phận kế hoạch sáng tạo thi đấu, tiếc là Đan Càn không biết rằng người này đã gặp phải độc thủ Kim Tông.
Bên trong lõi của khối lập phương bạc, Kim Tông khoác huyết bào và ngồi xếp bằng với vẻ mặt lãnh đạm. Đối mặt với hơn mười vị đại năng ở bên ngoài mà vẫn luôn bình chân như vại. Đây hoàn toàn không giống với tâm thái của một tu sĩ trẻ nên có.
Trước mặt Kim Tông, một khối chất lỏng màu bạc tối tăm trôi lơ lửng chuyển động, khẽ vặn vẹo biến hóa.
“Duy Độ Chi Tâm…”
Ánh mắt Kim Tông rủ xuống, như thể xuyên qua khối lập phương bạc và những Duy Độ vô tận khác, đem cây dây leo– Duy Độ Chi Tâm thu hết vào trong tầm nhìn.
“Đan Minh, ngươi đã giam cầm ta biết bao năm tháng, lần này coi như lấy ít lãi trước đi!”
Ngay khi tiếng nói vừa dứt, một chiếc chìa khóa lấp lánh ánh bạc từ từ bay khỏi ấn đường của Kim Tông.
Kim Tông đưa tay cầm chiếc chìa khóa, nhét vào chất lỏng màu bạc trước mặt, chiếc chìa khóa màu bạc hóa thành những đường nét phù văn, lập tức liên kết và phủ kín toàn bộ chất lỏng màu bạc.
Ngoại giới.
Lời quát tháo của Đan Càn chẳng nhận được bất kỳ phản hồi nào, khối lập phương bạc lặng im trong chốc lát, sau đó tỏa ra thứ ánh sáng chói mắt.
Xoay tròn kịch liệt!
Phồng nở một cách điên cuồng! Chiếm toàn bộ bầu trời trong tích tắc!
“Không hay rồi!”
“Địch tập kích!”
Đan Càn và Lưu Đông Xuyên là những người đầu tiên phản ứng gầm lên một cách giận dữ.
Duy Độ vỡ tan, ba tầng Thiên – Địa – Nhân được thống nhất ngay tức khắc. Ba mươi người chiến thắng trong hội nghị đều bối rối, nhìn mười mấy cái Quy Nhất đại năng bộc phát thần uy, và khối lập phương bạc bao phủ cả bầu trời.
Lưu Đông Xuyên rũ mắt xuống, liếc nhìn đám người phía dưới, phất tay một cái, hoa Lam Tử khép lại, mang theo tất cả mọi người cắt xuyên không gian Duy Độ rồi bay xuống dưới.
Ngay khoảnh khắc cánh hoa khép lại, Bạch Đông Lâm bất giác nhìn lên, bắt gặp ánh mắt ảm đạm của La Điện trong giây lát, trước khi hắn kịp nhớ lại những thay đổi khó giải thích trên cơ thể mình, thì đã biến mất cùng với những bông hoa ở tâm đỉnh.
Những bông hoa màu tím vượt qua một quãng đường dài trong tích tắc rồi đáp xuống quảng trường cách xa Duy Độ Chi Tâm, những bông hoa biến thành những phiến ánh sáng và tan biến, Bạch Đông Lâm tiếp tục đứng trên mặt đất.
Ngẩng đầu nhìn ra xa, bầu trời phía trên Duy Độ Chi Tâm đã biến thành một vũng màu bạc, Bạch Đông Lâm khẽ cau mày, sự thay đổi đột ngột đã phá hỏng kế hoạch của hắn.
Hơn nữa, cuối cùng thì La Điện quả nhiên nhân cơ hội ra tay với hắn, ý niệm Thần Hồn càn quét từ trong ra ngoài mà lại không phát hiện có gì bất thường.
Thủ đoạn của đại năng Quy Nhất kỳ lạ khó lường, muốn dựa vào cách bình thường cũng không thể loại bỏ được. Thời gian quá ngắn ngủi, bây giờ sự biến đổi trên tâm đỉnh mới là điều quan trọng nhất.
Chẳng biết tại sao, Bạch Đông Lâm thấy rõ ràng khối lập phương bạc mà hắn đã từng chạm vào một lần, trong lòng lại có cảm giác sởn gai óc khó hiểu này.
Có vẻ như khối lập phương bạc này đã có những thay đổi to lớn so với trước đây.
Rắc! Rắc!
Một âm thanh nứt toạc không biết vang lên từ đâu, Bạch Đông Lâm nheo mắt, bóng dáng hắn liền rời khỏi nơi đó.
Không chỉ nơi hắn đứng hồi nãy, mà những nơi trong tầm mắt, không gian tan tành, Duy Độ biến dạng đã trở thành một mớ hỗn độn!
“Sức mạnh này, sức mạnh quen thuộc này là…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận