Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2028 - Sóng ngầm mãnh liệt (2)

“Ta chỉ là có một tin tức rất quan trọng muốn nói cho chư vị biết, chuyện này liên quan đến sinh tử tồn vong của vạn tộc bao gồm cả Nhân tộc!
Vẻ mặt Vĩnh Ám Jehovah nghiêm túc, giọng điệu trịnh trọng, ngay lập tức thu hút sự chú ý của một đám người siêu thoát, vẻ mặt ai nấy đều vi diệu.
Tuy trong lòng có bất hòa với nhau, nhưng một người siêu thoát còn không đến mức lừa gạt được bọn họ, tất cả mọi người đều phải giữ mặt mũi.
“Nguyên Sơ Hắc Quang...”
Oành!
Một mảnh đen kịt, mạnh mẽ bùng nổ, bao phủ mọi thứ, cũng che lấp mọi thứ trong đó.
“Nàng ta vậy mà lại không chết!”

“Hừ! Còn mưu tính muốn bước vào logic, tuyệt đối, tuyệt đối...”
“Giết...”
Giết! Giết!
Ý chí siêu thoát bao trùm tụ tập, hóa thành vòng xoáy Khái Niệm khủng bố có thể cắn nuốt vạn vật, sâu xa, đen nhánh vô ngần.
Thấy vậy, Vĩnh Ám Jehovah lộ ra vẻ hài lòng, đây là dương mưu*, là dương mưu chiếm đại nghĩa, dương mưu một hòn đá ném hai chim!
*Dương mưu(





): Ý là quang minh chính đại tính kế ai đó, không cần giấu diếm.
*Dương mưu(





): Ý là quang minh chính đại tính kế ai đó, không cần giấu diếm.
Trong vạn tộc sóng ngầm mãnh liệt, làm sao bên trong tai họa đen tối không phải như thế?!
Bà Luân Sát Đế, Azathoth và những người siêu thoát khác làm sao có thể đồng ý nhìn Nguyên Sơ Hắc Quang thành công?
Sinh ra là một kẻ tối cao, ai lại muốn bị người khác giẫm lên đầu chứ?
Bất cứ lúc nào đều cần a dua nịnh hót, cúi đầu xưng thần, nơm nớp lo sợ, sợ chọc cho người siêu thoát logic có hơi không vui thì sẽ mất đi tính mạng vĩnh hằng.
Chỉ sợ, ngoại trừ tên Hắc Nguyên này, trong lòng người siêu thoát Tai họa đen tối còn lại đều có ẩn giấu khác thường, dù sao các nàng chính là Tai họa đen tối, là những kẻ vô pháp vô thiên, vô tình vô nghĩa, tà ác nhất!
“Tình thế khẩn cấp, chúng ta tuyệt đối không thể để Nguyên Sơ Hắc Quang lại xuất hiện trên thế gian, đừng nói chi là cho phép nàng ta đạt được logic vô thượng!”
“Giết đi, giết nàng ta vạn đạo tịch diệt, Khái Niệm thành tro...”
“Giết!”
Grào grào!
Một tiếng gầm giận dữ chứa đầy sát ý xuyên thẳng qua thời không Khái Niệm, xé rách “điểm xám”, từng ánh mắt sắc bén đi thẳng đến chỗ sâu nhất của Ám Mộ, chiếu sáng bóng tối vĩnh hằng không tiêu tan.
Để đến được vùng nội địa của Tai họa đen tối, vượt qua “nguyên điểm của Khái Niệm Trắng Xám Bạch”, vượt qua Ám Mộ chắc chắn là lối tắt nhanh nhất, bởi vậy có thể thấy được sự vội vã trong lòng người siêu thoát vạn tộc.
“Phải giết Nguyên Sơ Hắc Quang, nhưng, Mật Tàng của chủ nguyên điểm cũng không thể chắp tay nhường cho ngoại tộc!”
Vẻ mặt Cổ hơi khựng lại, trầm ngâm một lát, sau đó ánh mắt nhìn sang một bên.
“Diệp, Hoang, chuyện Mật Tàng làm phiền các ngươi rồi.”
“Nhưng mà...”
Hoang, Diệp nhướng mày, đều lộ ra vẻ muốn nói lại thôi, rất rõ ràng, Ngoan Nhân bị Hắc Nguyên bắt giữ, chuyện bọn họ bị uy hiếp, ở bên trong người siêu thoát cũng không phải bí mật gì.
“Được rồi, phải tin tưởng thực lực của chúng ta, nếu không địch lại, các ngươi gấp rút đến tiếp viện là được. Dù sao nếu thật sự đến lúc đó thì cho dù uy hiếp gì đều là vô nghĩa.”
“Chuyện này… được.”
Hoang, Diệp liếc nhau, đều yên lặng gật gật đầu. Đúng là đạo lý này, so với Nguyên Sơ Hắc Quang, tuy tầm quan trọng của Mật Tàng thấp hơn một chút, nhưng cũng không phải là chuyện nhỏ, phải cẩn thận xử lý. Có hai người bọn họ trông chừng thì sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Ít nhất không thể để ngoại tộc thực hiện được.
“Đi!”
Người siêu thoát trao đổi, căn bản không tồn tại chuyện lãng phí thời gian, chỉ thấy mấy bóng dáng lóe lên, người siêu thoát Nhân tộc đã biến mất hơn phân nửa, cấp Tự Sự chỉ còn lại có hai người Hoang, Diệp.
Mà vạn tộc lại để lại nhiều lực lượng hơn, đã mơ hồ áp chế một bên Nhân tộc.
Tuy Nhân tộc biết những tính toán trong lòng những ngoại tộc này, nhưng cũng không thể làm gì được. Nếu bọn họ tiếp tục tăng thêm lực lượng, như vậy ngoại tộc tất nhiên sẽ làm theo. Ngươi tới ta đi như thế thì giết được Nguyên Sơ Hắc Quang được à?
Đây chính là dương mưu, khiến ngươi không thể không đi theo tiết tấu của hắn ta. Tuy vô sỉ, nhưng nó quả thật rất hữu dụng.
“Hừ!”
Trong mắt Hoang Thiên Đế lộ ra vẻ không vui, lạnh lùng liếc nhìn ngoại tộc. Hắn ta ghét ác như cừu, cực kỳ không thích nhìn loại tiểu xảo này.
“Khặc khặc khặc, Hoang~, chúng ta đừng sững sờ nữa. Mau ra tay đi, giải quyết xong việc này rồi có thể đối chiến với Nguyên Sơ Hắc Quang!”
Lúc đầu Xà Mẫu cười rất quỷ dị, cành hoa run rẩy, khi lắc lư, một mái tóc dài dày tùy ý vặn vẹo tung bay.
Ngưng thần nhìn kỹ, mỗi một sợi tóc đều là một con quái xà màu sắc sặc sỡ, trong mỗi một cái miệng rắn đều ngậm một Chư Thiên thu nhỏ tỏa ra thần quang rạng rỡ.
“Chúng ta làm việc cần đéo gì con rắn mập quái dị ngươi khoa tay múa chân? Ngươi cũng xứng à?”
Vẻ mặt Diệp Thiên Đế hờ hững, lời nói thẳng thừng làm cho sắc mặt Xà Mẫu nghẹn đến tái xanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận