Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1872 - Căn cứ thí nghiệm người siêu thoát (2)

“Ơn cứu giúp của đạo hữu, ta vĩnh viễn không dám quên!”
Nét mặt Trác Vân kiên định, vội vã đuổi theo.
......
Vù vù!
Kim Trâm vượt qua Hư Không, hạ xuống bên dưới một bầu trời đỏ rực, rung động khe khẽ, mũi kim không ngừng lắc lư, giống như đang không thể xác định được vị trí, khựng lại trong giây lát, rồi mới nhanh chóng lao đi theo một phương hướng.
Vừa chạy đi không bao xa, một chùm ánh sáng màu tím đen đột nhiên phóng lên từ mặt đất, dự đoán trước được quỹ đạo bay của Kim Trâm, cố định nó ngay tại chỗ, khiến nó không thể động đậy được nữa.
“Phân tích……”
“Kim Quang Tử Mẫu Kim Trâm, triển khai đầu nguồn tin tức, ngược dòng tim hiểu......”
“Nhân tộc, Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn, Trác Vân, có giá trị nghiên cứu, căn cứ theo điều lệ thứ bảy, khóa chặt nó lại, bắt giữ!”
Răng rắc——
Đại lục chấn động, nứt ra những khe hở sâu hoắm, hai bên mặt phẳng kim loại nhẵn nhụi phủ đầy những đường vân kỳ dị, ánh sáng tím vô tận lấp lóe, giống như sấm sét đan xen quấn quanh, xé toạc ra một lối đi hình vòng xoáy ở sâu trong khe rãnh, bốn bóng dáng toàn thân đen kịt bước ra.
Điều kỳ lạ là những bóng dáng này được hình thành từ sự ngưng tụ của chất lỏng kim loại, tất cả đều mặc cùng một loại áo choàng đỏ tươi giống nhau, hệt như là đồng phục theo tiêu chuẩn.
Bạch Đông Lâm và Trác Vân một trước một sau bước vào Nhất Diệu cấm vực, trong nháy mắt, họ cảm nhận được ác ý vô hình, khí cơ đến từ phía dưới đại lục lan tràn, khóa chặt bọn họ lại.
“Ha, không hổ là vùng đất hung tàn có thể xếp vào hạng nhất, chỉ mới tiền vào đã bị để mắt tới ngay.”
Bạch Đông Lâm khẽ híp mắt lại, nhìn xuống bên dưới, dùng ánh mắt sắc bén liếc qua bốn bóng người quái dị kia, hắn không cảm nhận được khí tức sinh mệnh trên người đối phương, ngay cả dao động ý thức cũng chẳng có, không nghi ngờ gì nữa, chính là vật chết.
“Không có tin tức?”
Trong tầm nhìn của Bỉ Ngạn, vạn sự vạn vật đều phải có tin tức mới đúng, cho dù chỉ là một tảng đá, dẫu chiều sâu tin tức có nông cạn đến cực độ, nhưng xác thực cũng sẽ có tin tức.
Tin tức là mô tả và định nghĩa của mọi thứ.
Mà toàn thân bốn tên kỳ quặc quái lạ này hoàn toàn sạch sẽ từ trên xuống dưới, tới cả một tí tin tức cũng không có, theo lý chính là chúng không có sự sống, là “không” tuyệt đối!
“ Thú vị đấy, không sai được đâu, đây là thứ mà người siêu thoát đã để lại...”
“ Không có tin tức cũng không đại biểu cho sức mạnh không có cường độ mạnh yếu, chỉ dựa vào các ngươi có thể có thủ đoạn gì để tạo thành uy hiếp cho Bỉ Ngạn?”
Bạch Đông Lâm chậm rãi vươn lòng bàn tay ra, vỗ mạnh vào không trung, tầng tầng lớp lớp thời không tựa như đang chồng chất lên nhau dưới sự áp bức của sức mạnh vĩ đại, phảng phất như toàn bộ bầu trời đều sụp đổ, nghiền ép về phía đại lục.
“ Bạch đạo hữu, hành động cẩn thận! Những con quái vật này là những kẻ săn đuổi vô hình!”
Vụt vụt——
Bốn bóng người mặc áo choàng đỏ tươi đồng loạt ngẩng đầu lên, cái đầu kim loại làm từ chất lỏng đen kịt sâu thăm thẳm dập dờn rồi tách mở, lộ ra đôi tròng mắt trong suốt long lanh như thạch anh tím, đồng tử co rút rồi lại to ra, nhìn thẳng vào Bạch Đông Lâm.
“Phân tích……”
“Nhân tộc, Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn, tít tít! Không xác định! Không xác định!”
“Sinh linh bị sương mù che phủ, không thể thăm dò, giá trị nghiên cứu cực lớn, bắt giữ!”
Một trong những kẻ săn đuổi vô hình xòe lòng bàn tay ra, một quả cầu pha lê chứa đầy sương mù sặc sỡ vấn vít bên trong từ từ nổi lên từ lòng bàn tay.
Lúc này, bàn tay của Bạch Đông Lâm đã vượt qua thời không, nắm chặt đầu của một kẻ săn đuổi.
Răng rắc!
Quả cầu pha lê ầm ầm vỡ vụn, một dao động quỷ dị quét qua, sắc mặt Trác Vân khẽ biến đổi, lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Tước đoạt thời không! Ngăn trở tin tức!”
Bạch Đông Lâm nhíu mày, liếc nhìn cánh tay bị cắt đứt của mình, ngay trong khoảnh khắc dao động quỷ dị quét ngang, cánh tay của hắn cùng cả thời không đều bị xóa sạch cùng một lúc.
Thời không là đặc tính sức mạnh chủ yếu nhất của Chân Ngã Duy Nhất thập nhất cảnh; còn tin tức là sức mạnh then chốt của Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn thập nhị cảnh.
Quả cầu pha lê không biết rõ là thứ gì kia vậy mà có thể tước đoạt hoàn toàn thời không và tin tức, hình thành nên một Hư Vô chi vực quỷ dị, đây chắc chắn chính là chặt đứt hai cánh tay đối với kẻ nào sinh tồn dựa vào hai đặc tính này.
“Bản thân không có sức mạnh, thì muốn kéo bọn ta đến cùng một cấp bậc với các ngươi sao? Ha ha cách đối đầu thú vị đấy.”
So với sự chấn động của Trác Vân, Bạch Đông Lâm trái lại chẳng thèm quan tâm, sức mạnh cốt lõi của hắn nằm ở sức mạnh vĩ đại của Chư Thiên trong cơ thể, những đặc tính do cảnh giới mang đến chỉ được xem như một loại “sức mạnh đúng lúc”, giúp cho hắn càng thêm thuận buồm xuôi gió khi đối phó những kẻ cùng cấp bậc, tương tự có thể thực hiện rất nhiều việc mà vũ lực không thể làm được, chẳng hạn như biên tập và thiết lập tin tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận