Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 914: Huyết dịch đột biến

“Phụt!” Bạch Đông Lâm nhướng mày, đứng tại chỗ không khống chế được, há miệng phun ra một ngụm máu đen kịt hôi thối đến cực điểm.
Xì xì…
Hư không bốc lên từng làn khói xanh, nơi bị huyết dịch đen kịt nhiễm đến bị ăn mòn đến rách nát khó coi.
“Khụ! Phương thức tấn công này là gì vậy? Sao làm được…”
Cả người Bạch Đông Lâm bắt đầu toát ra khói xanh, thần quang quanh quẩn bên ngoài cơ thể bắt đầu trở nên ảm đạm không ánh sáng, sau đó chậm rãi hóa thành màu đen kịt, mục nát lụi tàn, thất khiếu máu đen chảy xuôi, hủy đi ngũ quan hòa hợp, tròng mắt rơi xuống theo máu đen.
Huyết dịch của hắn, huyết dịch trải rộng từng hạt trên thân thể, trong nháy mắt bị thay đổi hình thái, hóa thành một loại chất lỏng không biết tên tràn ngập ăn mòn.
Phòng ngự thân thể mạnh mẽ không hề có tác dụng, đây là tự tan rã từ bên trong, vốn là máu nuôi dưỡng toàn bộ thân thể, lại hóa thành công kích trí mạng.
Càng đáng sợ hơn chính là Bạch Đông Lâm hoàn toàn không nhận ra đứa bé vô diện ra tay như thế nào, không có chấn động năng lượng, cũng không có chấn động pháp tắc, chỉ nghe thấy một tiếng “Tí tách”, không hiểu sao máu của hắn đã xảy ra dị biến.
“Không hổ là quái dị! Kỳ lạ, quỷ dị, khó giải!”
Nói xong câu đó, thân thể Bạch Đông Lâm đã thối rữa không còn gì, chỉ để lại một bộ hài cốt màu vàng gồ ghề tại đó. Thân thể bị công kích khủng bố nhưng thần hồn lại bình yên vô sự, không bị bất kỳ ảnh hưởng gì.
Bởi vậy hắn vốn chưa chết, trong lúc hô hấp, lấy thần hồn làm cơ sở, thân thể khôi phục lại hoàn hảo.
Phù!
Thân thể Bạch Đông Lâm trần truồng, phun ra ngụm khí đục ngầu, nhìn đứa bé vô diện lần nữa mọc đầu như chưa hề tổn thương, bước ra một bước, đi tới trước mặt.
“Ta không tin thứ quỷ ngươi thật sự không có sơ hở!”
Hắn đưa tay bắt lấy đầu đứa bé vô diện, tràn ngập khí tức hủy diệt tuôn ra, muốn phanh thây xé xác nó.
Tí tách…
Lại nữa!
Hai mắt Bạch Đông Lâm ngưng tụ, cảm giác toàn lực thúc dục giống như muốn bắt được phương thức công kích của đứa bé vô diện.
“Huyết dịch của ta…”
Sắc mặt Bạch Đông Lâm ngây ra, nhưng lần này không thảm như vừa rồi, dựng thẳng kiếm chỉ, hào quang đỏ tươi hiện lên, rạch động mạch trên cổ mình, một chất lỏng trong suốt phun ra ngoài.
Lật tay lấy ra một cái chậu huyền thiết, hứng toàn bộ chất lỏng được phun ra, đứng hít hà, rồi mãnh liệt rót vào trong miệng.
Ừng ực ừng ực!
“Ợ! Rượu ngon!”
Lần này huyết dịch của hắn đã biến thành rượu ngon, mặc dù quỷ dị nhưng lại không tạo thành tổn thương trí mạng đối với thân thể của hắn.
Huyết dịch rượu ngon bị Bạch Đông Lâm bài xích không còn gì, yếu ớt trong chớp mắt, phát động bất tử bất diệt, huyết dịch tràn ngập năng lượng lần nữa chảy khắp toàn thân.
Đứa bé vô diện trong tay im lặng không một tiếng động, mặc cho Bạch Đông Lâm phanh thây xé xác, thân thể bị hủy diệt trong nháy mắt lại khôi phục như lúc ban đầu.
“Lẽ nào thật sự phải có sức mạnh Quy Tắc mới có thể tạo thành tổn thương sao?”
Đây là một loại thường thức, muốn tổn thương đến quái dị thì phải dùng sức mạnh áp đảo, đây là quái dị cấp Pháp Tắc, nên đương nhiên phải dùng sức mạnh Quy Tắc đến để công kích nó!
“Thấy ngươi tà ác như vậy, không biết Nghiệp Hỏa có tác dụng hay không.”
Nghiệp Hỏa đỏ tươi trong lòng bàn tay Bạch Đông Lâm phun trào ra, bao phủ lấy đứa bé vô diện, thiêu đốt một lúc, trước mặt như không còn lại gì, không có tia tội nghiệt tồn tại, đứa bé vô diện không tổn hao gì.
Tí tách…
Mỗi một lần Bạch Đông Lâm công kích, quỷ biến lại lần nữa hàng lâm, trong nháy mắt huyết dịch lại hóa thành nham thạch nóng chảy cực nóng.
“Ý chí thế nào?”
Ý chí khủng bố trút xuống, ngưng kết thành một thanh trường đao vô hình vô chất chém xuống đầu đứa bé vô diện, lưỡi đao ý chí xẹt qua hư không, xuyên qua không hề trở ngại.
Bạch Đông Lâm không cảm ứng được ý chí chấn động ở trên người đứa bé vô diện, rất quỷ dị, phải biết rằng thiên địa vạn vật đều có ý chí tồn tại, hình thức tồn tại quái dị này thật sự rất kỳ lạ, dường như không tồn tại trong thiên địa.
Hí…
Huyết dịch đột biến, hóa thành một chất lỏng màu lam tràn ngập hàn ý khủng bố, trong nháy mắt Bạch Đông Lâm bị đông lạnh, biến thành một khối băng điêu.
Răng rắc!
Băng điêu bị nghiền nát hóa thành bột phấn, trong lúc hô hấp, Bạch Đông Lâm lại lần nữa tràn đầy máu sống lại.
Ánh mắt hắn phức tạp nhìn đứa bé vô diện im lặng trước mặt, trong lòng cảm thấy bất lực, muốn sử dụng sức mạnh Quy Tắc cũng chỉ có vận dụng hài cốt đại lão thôi.
Nhưng dù là dùng hài cốt đại lão thì có ý nghĩa gì? Thứ này cực khó giết chết, hơn nữa giết cũng không có tác dụng gì, yêu cầu nhiệm vụ nói rất rõ, là phong cấm trấn áp chứ không phải là hủy diệt nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận