Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1495: Đại đạo không có điểm cuối (2)

Bạch Nguyên Trinh nhướng mày, nàng biết không ít, trong lòng có chút nghi hoặc, thời gian ngắn ngủi ở lục địa Vĩnh Hằng này, ngoại giới lại xảy ra việc lớn gì sao?
"Đúng vậy, tuy rằng không biết cụ thể là khi nào, nhưng đương nhiên đã không còn xa, cho nên chúng ta phải chuẩn bị trước."
"Gần đây Nhân Tộc có động tác lớn, sẽ ra tay với Yêu Tộc Ngoại Tộc."
Bạch Đông Lâm khoanh tay đi dạo, nhìn xuống cuối Tinh Hà, ánh mắt vô cùng thâm thúy, chờ sau khi mọi người tiêu hóa hết tin tức này mới tiếp tục nói: “Tất cả đi đi!”
"Cho dù là du lịch thế gian, ma luyện hồng trần, bế quan khổ tu, hay là đi chiến trường để chém giết, dùng hết sức lực cố gắng tăng tu vi cảnh giới lên."
"Mỗi một phần lực lượng đều hy vọng các ngươi sống sót trong tương lai.
Nhìn bóng lưng cao lớn của Bạch Đông Lâm, vẻ mặt sắc mọi người thay đổi, ánh mắt dần dần trở nên kiên định.
Bọn họ là thiên kiêu con cưng của thời đại này nên cũng muốn đi xem thời đại rực rỡ trước nay chưa từng có này thật tốt.
Ít nhất, đừng chết vô danh.
“Tiểu đệ, bảo trọng!”
Ánh mắt Bạch Nguyên Trinh phức tạp, hiện giờ Kiếm Ca bị vây khốn ở chiến trường vô tận, tiểu đệ cũng vì Nhân Tộc mà bôn ba chung quanh, lúc nào cũng đi lang thang đến bên bờ sống chết, mà nàng làm đại tỷ, thật sự thật vô dụng!
Cái gì cũng không làm được, vốn là nàng nên chiếu cố các đệ đệ muội muội.
“Thần triều! Chỉ cần cắm đầy lá cờ thần triều ở chân giới, đến lúc đó sẽ có thể giúp tiểu đệ phân ưu.”
Ánh mắt bị kiên định thay thế, không chút do dự kích hoạt Lâu Chủ lệnh, mở ra thông đạo duy độ rồi đi vào.
"Đi đi, đều đi đi..."
“Đại ca!"
Tiểu Tử đáng thương, từng bước một quay đầu lại bị Tiểu Tiểu kéo ống tay áo rời đi.
“Bạch huynh, cáo từ!”
Nhóm người Trích Tiên chắp tay cáo từ, trong nháy mắt, chỉ còn lại Liên Tâm vẫn còn đứng tại chỗ.
"Sư đệ, ngươi đi rất nhanh, ta, mặc kệ ta cố gắng như thế nào đều cảm thấy được ngươi càng đi càng xa, càng đi càng xa, giống như ngay sau đó, ta vĩnh viễn cũng không nhìn thấy bóng dáng của ngươi..."
“Thật ra ta không có bao nhiêu nguyện vọng, chỉ cần có thể nhìn bóng lưng sư đệ từ xa là đủ rồi!”
"Ta sẽ tiếp tục cố gắng, sư đệ ngươi cũng đừng hòng bỏ rơi ta..."
Liên Tâm cố gắng giữ nụ cười, lau đi ánh nước ở khóe mắt, lưu luyến nhìn thoáng qua bóng lưng khiến người ta vô cùng an tâm, phất tay mở thông đạo, biến mất không thấy.
"Ha ha, một nhóm tiểu tử đáng yêu."
Chìm vào cảm giác, từng điểm sáng linh khiếu ẩn nấp, lặng yên không một tiếng động đi theo mọi người cùng nhau rời đi.
...
Ám Hắc Minh Giới, trung tâm chủ giới.
Thần điện Hắc Ám nguy nga đứng ở trung tâm đại lục, từng tiếng gầm gừ truyền đến, hơi thở kinh khủng lạnh lẽo không ngừng kích động tản ra, quét ngang toàn bộ thế giới, tất cả tộc quần hắc ám đều quỳ xuống đất, lạnh run, trong miệng hô to Đại Ám Hắc Thiên tha tội.
"Đáng ghét! Đáng ghét!”
"Đệ Nhất Tà Thần, sao ngươi dám, sao ngươi dám!?"
Đại Ám Hắc Thiên cười đùa trên chiến trường với đang tức giận mắng lúc này giống như hai người khác nhau, vẻ mặt âm trầm đến đáng sợ, cả người quanh quẩn sương đen, sâu trong hai mắt đen nhánh mơ hồ hiện lên vẻ sợ hãi.
Suýt chút nữa, suýt chút nữa đã chết trong tay Đệ Nhất Tà Thần.
"Không được! Không thể ngồi chờ chết, Tà Thần Giới đã không thể tin tưởng được nữa, Nhân Tộc cũng tuỳ thời có thể nhân cơ hội phản công, hiện giờ đã đến lúc sinh tử tồn vong!”
Rốt cuộc Đại Ám Hắc Thiên cũng tỉnh táo lại, cơn giận dữ vừa rồi chỉ là phát tiết sau khi chạy trốn trở về từ chỗ chết mà thôi.
“Ngoại Tộc phải lập tức liên hợp lại, đánh thức tất cả người ngủ say, nếu không... Quá muộn!”
Ầm ầm!
Hư không chấn động, một mảnh sương đen ngưng kết mà thành bóng người, cơ thể Đại Ám Hắc Thiên sải bước mà ra, giơ tay lên xé mở lối vào không gian, bước vào trong đó.
Một góc vắng vẻ của chiến trường vô tận, một tòa thần điện đen kịt hiện lên, ngay sau đó, từng bóng người xuất hiện, liên tiếp tiến vào thần điện.
Bởi vì chiến trường vô tận có đặc tính mê loạn thời không, là điểm giao nhau của thời không, cho tới nay đều trở thành địa điểm ngoại tộc tụ tập, mở ra lối vào thời không vô cùng thuận tiện.
"Đã đến đông đủ rồi chứ?"
Rất nhiều bóng dáng quỷ mị đã ngồi trên thần tọa, đều tản ra hơi thở cường thịnh của Thập Cảnh, số lượng không ít, gần một trăm người.
Ba mươi bốn phương ngoại tộc Hắc Ám Minh Giới, Tử Tịch Diệt Giới, Vu Thần Giới và Phi Cầm Lân Giáp Yêu Tộc, ngoại trừ Tà Thần Giới ra, hai tộc yêu ngoại cũng hội tụ một chỗ.
“Nói vậy, tất cả mọi người đã cảm giác được nguy cơ. Rất hiển nhiên, tộc quần của chúng ta đều đã đến thời khắc sinh tử tồn vong!”
“Bước sai một bước sẽ vạn kiếp bất phục!”
Chân thân của Tử Thần Cửu U kích động không ngừng, ánh mắt nhìn quanh, ngôn từ kịch liệt tiếp tục nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận