Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1152: Bạch Thần Giới Vực (2)

"Hừ, noi như thế thì tình hình của Bạch Thần Giới Vực trước mắt có chút phức tạp! Từ mấy năm trước biên giới tinh hệ bị Na Di hội tụ lại một chỗ, trong đó thể lực hỗn loạn và dồn dập, nghĩ lại thôi đã thấy phiền phức."
"Đây là một loại hỗn loạn, chẳng tránh đám kia lại vội vã kêu ta đến nhận chức như vậy, nếu đã vậy thì chắc Huyết Đồ lão tổ đã được hội nghị cao nhất của Nhân tộc thông qua và báo chuyện không gian Thiên La cho cấp trên của Nhân tộc rồi sao?"
"Ha ha, muốn gõ đầu ta sao?"
Bạch Đông Lâm lắc đầu bật cười, hắn chỉ bế quan để củng cố lại cảnh giới dung hợp xong hạt Thần lực, không biết thế giới bên ngoài đã trải qua bao lâu rồi nữa.
Tuy hắn cảm nhận được ý đồ của đám lão tổ kia, nhưng hắn cũng chẳng thèm quan tâm, tuy giữa việc tranh giành lợi ích đáng sợ và tàn khốc thế nhưng nó vẫn là một điều kiện cho vòng tuần hoàn cho lợi ích của Nhân tộc nằm trên hết. Loại người tuổi trẻ tài cao tương lai sẽ trở thành một tấm gương sáng giá như hắn đây, đột phá lên thập cảnh đã ổn lắm rồi, dù đám lão tổ kia có bất mãn thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không dùng thủ đoạn quá đáng nào nhắm vào hắn.
Cứ loạn lên mới tốt, không loạn thì ta làm sao bắt cá* chứ? Ừm, tuy những thế lực xa xứ này đi tới ở Bạch Thần Giới Vực đã qua rất lâu rồi nhưng chắc chúng cũng cảm giác thiếu hụt sự an toàn, thu phí tìm người bảo vệ chắc cũng là cách tốt nhất để giải quyết tâm bệnh này!”
(*bắt cá nói lái theo câu: thừa nước đục thả câu.)
“Tiểu Tử, Tiểu Tiểu!”
Bạch Đông Lâm chậm rãi đứng dậy, trong lúc miệng đóng mở âm thanh đã vang lên ở hai bán cầu não và giữa hơi thở, lập tức hai đường ánh sáng xuất hiện ở trong sân.
“Đại ca!”
“Đại Ca, Tiểu Tử nhớ ngươi muốn chết!”
Tiếng vừa la lên, Tiểu Tiểu đã nhào tới, lông mày của Bạch Đông Lâm giật nhẹ đưa tay nắm đầu Tiểu Tử nhất lên.
Trong lòng cũng âm thầm bồn chồn, dáng người của Tiểu Tử không tệ, hình người của nó tấy lịch sự và tuấn tú mang theo kính râm, thì có thể mệnh danh một tên bảo vệ rồi, đi nhận chức với hắn mang nói theo bên cạnh vẫn còn có chút mặt mũi.
Nhưng con nhóc Tiểu Tử thì không được, tính cách điên điên khùng khùng, động một chút thì bổ nhào lên người hắn, không có cái thể thống gì hết!
Nhưng càng nghĩ, người có thể dùng ở Bạch Ngọc Kinh cũng không có nhiều, còn lại mười hai lâu chủ thì đều bận việc của riêng mình, cũng chỉ còn có hai vị lâu chủ “Tử” với “Ngọc” rảnh rỗi cả ngày không có chuyện gì làm.
“Haiz, thôi vậy cứ cầm theo dùng là được rồi.”
“Cái gì là đem theo dùng thế?”
Tiểu Tử ngừng giương nanh múa vuốt, con mắt to tròn nhìn về phía Bạch Đông Lâm đầy dấu chấm hỏi.
“Không có chuyện gì, ta muốn nói ta mong chóng tìm kiếm thêm ít người tài nữa nếu không Bạch Ngọc Kinh đường đường như ta lại tìm không ra mấy người tài giữ thể diện cho mình đúng là mất mặt.”
“Đại ca, không biết người tìm chúng ta có chuyện gì?”
Bạch Tiểu Tiểu hơi cong tay lại, sắc mặt không lạnh không nhạt đã mài tính cách thành một dáng vẻ dịu dàng như ngọc, so với Tiểu Tử thì khác một trời một vực.
“Ừm, ta phải đến Bạch Thần Giới Vực để nhận chức, mỗi ngày các người đều vùi đầu ở thánh tông cũng không tốt, nên theo ta đi đến đó thôi.”
Nói xong Bạch Đông Lâm cũng không dài dòng nữa mà vươn tay lên xé thông đạo Duy Độ, kéo lấy hai con Tiểu kia giẫm chân đi vào bên trong, khe hở màu hồng đỏ từ từ khép kín lại, còn mờ mịt nghe được tiếng cười hoan hô thanh thúy của Tiểu Tử đang nhảy cẫng lên…

Bạch Thần Giới Vực, cụm thiên hà màu trắng, bên cạnh đường biên giới phong tỏa của chiến trường Chư Nguyên Thần là Cửu U Thiên Quan.
Không trung vũ trụ hơi rung động, đột nhiên nứt ra một đường nối màu đỏ đậm, ba bóng người hai lớn một nhỏ chậm rãi bước ra.
"Đại ca, nơi này là nơi nào?"
Lần đầu tiên, Tiểu Tử đến nơi xa xôi như biên giới Càn Nguyên, nên vẻ mặt của nó đầy sự hiếu kỳ, nó nhìn xung quanh chớp đôi mắt to lập tức bị Cưu U Thiên Quan khổng lồ đến cực điểm thu hút, lập tức kêu to lên.
"Ôi! Lớn quá đi à!!"
Bạch Đông lâm nghe vậy khóe miệng hơi cong lên, lúc trước hắn bước lên chiến trường Chư Thần cũng từng đi ngang qua Thiên Quan này, lần thứ nhất nhìn thấy vật tạo ra này tại sao vẫn không thán phục như Tiểu Tử.
Mỗi tường tệ mua tường gạch cho Thiên Quan vô cực này đều cô đọng từ xác Đại Nhật mà thành. Vậy nên vô cùng cứng cáp, chất lượng cũng tăng lên gấp mấy lần, nếu không phải do trận pháp của bản thân mạnh mẽ, thì lớp chắn thứ nguyên cũng bị nó đập đổ thành vụn trong nháy mắt.
Chiến trường Chư Thần đã dập tắt hoàn toàn, các trận lớn phong tỏa bên ngoài đường chiến cũng bị Na Di phá giải đặt đến những chiến trường khác, chỉ còn để lại Cưu U Thiên Quan đưa lại cho hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận