Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2012 - Thần tượng đắp lên tế đàn (3)

“Ha ha, là thần thông mà con không thể học được.”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm sâu hun hút, sâu trong con ngươi có vô tận phù văn đang chớp nháy mãnh liệt, tất cả những gì phân thân chứng kiến, hắn đều có thể thấy rõ hệt như đích thân trải qua.
Những phân thân này đều có chín phần sức mạnh của hắn, bao gồm cả sức mạnh xoáy nước, thật sự là nghịch thiên đến cực điểm, đến tận bây giờ hắn vẫn chưa thăm dò giới hạn cao nhất của bất tử bất diệt và thần quang bảy màu.
Trong thân thể hắn hiện giờ chất chứa vô tận Chư Thiên, đây là tổng lượng vật chất khổng lồ tới cỡ nào, nhưng bất tử bất diệt vẫn có thể vận hành như thường, ai tự chém rớt chín mươi chín phần trăm chỉ trong nháy mắt có thể hồi máu đầy đủ ngay.
Vật chất bị chém đứt và phục hồi từ trống rỗng là đến từ đâu? Rốt cuộc thần quang bảy màu mạnh mẽ đến cỡ nào, lại có thể khiến cho “bất tử bất diệt” bất chấp cả quy luật và logic.
Không lâu nữa thôi, Bạch Đông Lâm nói thầm trong lòng, hắn sẽ sớm phát hiện ra bí ẩn bao trùm thần quang bảy màu, hiểu rõ tất cả.
Rầm ầm ầm!
Đùng! Đùng đùng——
Khi đông đảo Bỉ Ngạn còn đang tìm kiếm như điên thì cơ duyên liên quan đến Khái Niệm Nguyên Thể này đã im hơi lặng tiếng kết thúc.
Song song với lúc Bạch Đông Lâm hoàn tất cảm nhận, toàn bộ thần tượng cùng lúc hóa thành chất lỏng óng ánh có màu sắc khác nhau, dọc theo cột sáng và hội tụ ở thời không trung tâm của phần mộ.
Trông thấy cảnh này, nhóm Bỉ Ngạn vừa nếm được vị ngon ngọt đều trợn tròn mắt, ngẩn ngơ nhìn từng viên gạch rơi xuống chồng chất, trong lòng cảm thấy bối rối mù tịt.
Vô số viên gạch có độ dài cạnh hàng chục triệu năm ánh sáng xếp chồng lên nhau tầng tầng lớp lớp, trong tích tắc đã xây đắp nên một tế đàn bốn mặt có đáy rộng đỉnh hẹp.
Vật liệu khác nhau và những viên gạch khổng lồ lấp lánh thần quang khác nhau tỏa sáng, trên đó được phủ đầy những hoa văn Khái Niệm kỳ lạ.
Ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc vô biên vô tận, cực kỳ lóa mắt, chiếu rọi khiến cho toàn bộ thời không biến thành một biển ánh sáng, các tia sáng tụ lại chảy xuôi rồi ngưng tụ lại trên tế đàn.
Dần dần, một vòng xoáy vô ngần chầm chậm chuyển động, vọt vào bên trong thời không thế giới hiện tại.
“Kho tàng bí ẩn của chủ nguyên điểm ở ngay sau vòng xoáy này ư?”
“Phụ thân, trán của con rất nóng, giống hệt như có thứ gì đó đang vội vã xông ra vậy!”
Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Bạch Nguyên trở nên luống cuống, không nhịn được vươn tay ra xoa vuốt giữa ấn đường, lúc này ánh sáng Tử Kim mờ nhạt tản ra từ mảnh da thịt trắng nõn kia, để lộ một trận đồ phức tạp kỳ dị, cố gắng áp chế che khuất sự hỗn loạn của hào quang.
“Yên tâm, không sao đâu.”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm khẽ chuyển động, vươn ngón tay chạm nhẹ vào ấn đường của Tiêu Bạch Nguyên, một tia Siêu Thoát Chi Quang chậm rãi lan tràn, hóa thành một đạo văn, đè ép ánh sáng Tử Kim.
“Nguyên Nhi, theo vi phụ đi lấy bảo vật có được không?”
“Ừm ừm, được ạ!”
Được ngón tay của phụ thân chạm nhẹ vào, Tiểu Bạch Nguyên chỉ cảm thấy có một cảm giác mát mẻ tràn vào đầu óc, cơn nóng ran đã biến mất, tâm trí bỗng chốc thư thả trở lại, nhóc thầm nghĩ không hổ là phụ thân đại nhân, quả nhiên lợi hại.
Bạch Đông Lâm bế theo Tiểu Bạch Nguyên dạo bước xuống thần sơn, mỗi một bước chân bước ra đều là khoảng cách khủng khiếp hơn trăm Siêu Niệm, sắc mặt hắn khá thảnh thơi, rất rõ ràng còn chưa hề dốc hết sức lực.
Tế đàn bốn mặt đứng giữa thời không vô cùng uy nghiêm đồ sộ, ở mỗi một ngóc ngách trong trời đất, chỉ cần ngước mắt nhìn lên đều có thể thấy được vẻ ngoài sáng loáng của nó, tưởng chừng như gần trong tầm tay nhưng thực ra lại xa tận chân trời.
“Thời không, trời đất, đều đang sụp đổ về phía nó!”
“Cứ mỗi lần bước thêm một khoảng Siêu Niệm, tốc độ dòng chảy thời gian sẽ chậm đi hai lần, một hiệu ứng khối lượng đáng sợ như vậy......”
Bạch Đông Lâm cảm nhận sự thay đổi của ngoại giới, việc hình thành tế đàn đã tác động đến hết thảy mọi thứ trong thời không này, không chỉ đơn giản bởi vì khối lượng khổng lồ, mà còn tràn ngập sức mạnh Khái Niệm mạnh mẽ phức tạp, khiến vạn vật đều không thể thoát khỏi sức hút kinh khủng của nó, kết quả nằm trong dự đoán, cuối cùng cả trời đất đều sẽ bị tế đàn cắn nuốt.
Nói cách khác, tầng thời không này của mộ địa không thể mở ra hết lần này đến lần khác để thăm dò giống như những ngôi mộ Siêu Thoát làm trạm trung chuyển khác, mà nơi này chỉ có một cơ hội, bất kể có lấy được kho tàng bí ẩn của chủ nguyên điểm hay không, thời không này cũng sẽ triệt để tiêu tan, không chừa lại bất kỳ khả năng tiến vào nào nữa.
Bạch Đông Lâm có thể trông thấy và nghĩ đến chuyện này, thì những Bỉ Ngạn có sức mạnh phi thường đến từ khắp các Chư Thiên vô tận, thậm chí cả “dấu vết phân thân” của những người siêu thoát, tự nhiên cũng có thể hiểu rõ tình hình trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận