Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2109 - Bên trên siêu thoát (3)

“Logic trống rỗng——”
Răng rắc!!
Một mặt trống rỗng không thể diễn tả, tràn ngập những đường cong logic vặn xoắn và hỗn loạn đột ngột hiện lên, nuốt chửng Không Vô Chi Vực trong một ngụm, đồng thời mơ hồ phát ra âm thanh nhai nuốt lanh lảnh thanh thúy.
“Thứ gì cũng dám nuốt? Hừ! Cũng không sợ nuốt vào sình bụng à!”
Tiếng sấm rền vang, cuồn cuộn trào ra từ thất khiếu của Nguyên Sơ Hắc Quang, gợn sóng vô hình kia đầy rẫy sức mạnh logic lớn mạnh, toàn bộ khu vực không thể chống đỡ nỗi nữa, để rồi bị khuấy động và phá nát thành từng mảnh vụn.
Thân thể từ trong ra ngoài gần như bị nghiền nát thành bùn, nhưng sắc mặt Nguyên Sơ Hắc Quang vẫn bình tĩnh, ung dung thong thả giơ ngón tay tựa kiếm lên, một sự vật tăm tối thuần túy đến cực điểm ngưng tụ trên đầu ngón tay, nàng ta chậm rãi dùng ngón tay chạm vào giữa ấn đường.
“Lam Độc – Logic nhuyễn trùng!”
“Cắn nuốt! Đồng hoá thành một!”
Tiêu cực vô tận, ác niệm cực hạn, nàng ta muốn làm cho ý thức của Bạch Đông Lâm ô nhiễm triệt để, nuốt chửng sự tồn tại của hắn, nhập làm một với logic.
“Còn vội hơn cả ta nữa à? Ha ha ha, cũng được thôi, như ngươi mong muốn!”
Nhận ra được động cơ của Nguyên Sơ Hắc Quang, Bạch Đông Lâm không khỏi cười lớn, có điều không thể không nói, lão đông tây này vẫn khá là thông minh, nàng ta hiểu rất rõ vốn chẳng thể tiêu diệt được người kiểm soát logic chỉ bằng thủ đoạn thông thường, chỉ có thể đi con đường đồng hóa này.
Dùng sự yếu ớt của ta, công kích sự yếu ớt của ngươi.
Trận chiến của ý thức bản ngã, không còn gì khác!
“Nhân tộc, sao ý thức tràn đầy tình cảm của ngươi có thể so sánh với ác ma tiêu cực thuần túy vô hạn được?”
“Chỉ cần có một tia tạp niệm ác ý, thì ngươi sẽ không phải là ngươi, mà ta mới chính là ngươi!!”
“Ngươi muốn cắn nuốt ta? Đây chính là ác ý! Chết——”
Oành ầm ầm!!
Nguyên Sơ Hắc Quang ngồi bệt xuống, tay kết ấn quỷ dị, hai mắt bắn ra cột sáng tăm tối cao xa vô cùng, ngọn lửa vô hình quẩn quanh chân thân đồ sộ, tất cả sức mạnh méo mó hư ảo bao bọc sức mạnh logic, toàn bộ tràn vào nơi sâu thẳm trong ý thức.
“Hả!? Đây, đây là......”
Nguyên Sơ Hắc Quang hóa thành biển ánh sáng đen kịt, bao phủ quanh Bạch Đông Lâm, nhưng còn chưa kịp tiến hành cắn nuốt, nàng ta đã nhận ra sự khác thường trong ý thức, rồi đột nhiên khựng lại tại chỗ, vẻ mặt không thể tin được.
“Nguyên Sơ Hắc Quang, ngươi đã thua ngay từ lúc bắt đầu rồi.”
Bạch Đông Lâm đứng trong bóng tối vô tận với sắc mặt thờ ơ, logic tiêu cực đáng sợ không ngừng gột rửa ý thức của hắn, nhưng lại bị một tầng ánh sáng lấp lánh ngăn cách bên ngoài.
Cũng vào lúc đó, từng chút hào quang bảy màu rực rỡ chậm rãi hiện lên, bao phủ Bạch Đông Lâm, màu sắc không thể diễn tả, dao động ý thức huyền diệu cũng không thuộc loại phạm trù Vĩnh Hằng.
“Không thể nào! Chuyện này không thể nào đâu!!”
Ý thức bản ngã của Nguyên Sơ Hắc Quang đã rơi vào trống rỗng ngắn ngủi, hình thái bị cưỡng ép hội tụ, biển ánh sáng hắc ám trở về hình dáng chân thân, hào quang bảy màu trào ra từng chút một từ giữa hai lông mày của nàng ta, sau đó nhanh chóng lan rộng ra toàn thân.
“Ha ha ha!! Nực cười, nực cười!”
“Ta, hóa ra đã sớm chết rồi!”
Nguyên Sơ Hắc Quang ngửa mặt lên trời cười điên cuồng, lộ ra vẻ kiêu hùng có kết cục đau thương và không cam lòng, nàng ta dùng hết thủ đoạn mà vẫn không có cách nào nghịch chuyển quá trình ý thức bị đồng hóa.
Logic, tuy rằng nàng ta có thể sử dụng sức mạnh logic để can thiệp vào hết thảy mọi thứ, nhưng nàng ta lại không thể bóp méo sự thật, chính là ý thức bản ngã của nàng ta chỉ có thể thuận lợi hoàn thành đột phá và chuyển hóa dưới sự kích hoạt của ánh sáng bảy màu ấy.
Nếu bóp méo nó, cho dù có thể cưỡng chế thiết lập trên logic, nhưng hậu quả là ý thức của nàng ta sẽ rơi vào Vĩnh Hằng Bất Diệt cảnh, mất đi tư cách kiểm soát logic, chẳng khác gì một con đường chết.
Nguyên nhân sâu xa dẫn đến thất bại logic là do bản chất của thần quang bảy màu đó quá mức nghịch thiên, hơn nữa nó còn chứa đầy sức mạnh logic, dưới sự bảo vệ của sức mạnh logic, nàng ta không thể can thiệp vào quyền sở hữu của nó được.
Logic, chỉ có thể bị đánh bại bởi logic.
Nguyên Sơ Hắc Quang hiểu rõ tất cả, dần dần ngưng cười, vẻ không cam lòng trong mắt tiêu tán, nàng ta đã triệt để bại trận, ngay từ đầu đã mất đi tiên cơ, lại còn bị đối phương thiết kế ám chiêu ngay tại cửa ải mấu chốt nhất.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, không thể trách Bạch Đông Lâm xảo quyệt, nếu không có “ám chiêu” này thì nàng ta không có khả năng dung hợp hắc quang, bởi thế nên Nguyên Sơ Hắc Quang mới nói nàng ta đã sớm chết trên con đường dung hợp hắc quang từ lâu rồi.
Thất bại không oan, bại trận tâm phục khẩu phục.
“Ngươi, sao có thể làm được vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận