Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 156: Chiến đấu với ác điểu

Tuy khuynh hướng pháp tắc bất đồng nên Tử Triệu không thích hợp mở ruộng thuốc, nhưng dùng nó để chứa mấy người, vật còn sống là điều dễ dàng. Linh khí trong thế giới Bản Nguyên rất dồi dào nên có thể sống một cách dễ dàng. Đạo khí có thể tăng cấp, mở rộng thế giới Bản Nguyên, hoàn thiện thế giới pháp tắc. Nhưng điều kiện tăng cấp cực kỳ hà khắc. Bây giờ, hắn chỉ có thể miễn cường dùng đạo khí trung phẩm Tử Triệu để chém ra một đao, không cần suy nghĩ tới những vấn đề xa xôi này làm gì.
Sau khi Bạch Đông Lâm thu phục bốn Hoa Linh xong cũng không chậm trễ thời gian nữa mà tiếp tục chạy đi. Không biết thứ gì đã mang Tiểu Tử và vòng tay đi. Hơn nữa chỉ trong thời gian ngắn mà lại chạy được khoảng cách xa như vậy. Mặc dù trong cảm ứng của hắn thì hai vật kia không tiếp tục di chuyển nữa nhưng muốn vượt qua bình nguyên đen nguy hiểm trùng trùng là điều không dễ dàng gì.
Bảy ngày sau, trên bình nguyên đen hoang vu rộng lớn, một bóng người di chuyển cực nhanh, hóa thành một tia sáng màu đỏ. Đó chính là Bạch Đông Lâm đang cắm đầu cắm cổ chạy. Trên mặt hắn là vẻ bình tĩnh nhưng đôi mắt lại hơi uể oải. Bảy ngày chạy liên tục, thỉnh thoảng lại gặp nguy hiểm.
Mấy lần Bạch Đông Lâm đã bị rơi vào tuyệt cảnh. Hắn hoàn toàn dựa vào sự Bất Tử Bất Diệt để gắng gượng vượt qua. Tuy Bạch Đông Lâm không phải lo về vấn đề sống chết nhưng chiến đấu và chạy với cường độ cao như vậy khiến hắn vô cùng uể oải. Vì lo lắng cho an nguy của Tiểu Tử nên Bạch Đông Lâm không dám nghỉ ngơi nhiều. Thể lực huyết Nguyên đã tiêu hao hết, hắn lại uống một ngụm linh dịch bổ sung.
“Quác!”
Một tiếng kêu bén nhọn của ác điểu cắt vỡ không trung, Bạch Đông Lâm lập tức đổi sắc mặt.
‘Chết tiệt! Con chim chết giẫm này đúng là âm hồn bất tán!’
Một ngày trước, hắn đã bị con chim khổng lồ này để mắt tới. Hai bên giao thủ mấy lần, lần nào Bạch Đông Lâm cũng lợi dụng cơ hội chạy trốn. Con chim khổng lồ này có thực lực rất mạnh. Chưa nói tới hình thể của nó to lớn, tốc độ của con chim này còn nhanh tới đáng sợ. Đôi móng vuốt sắc bén của nó khó có gì sánh kịp. Điều để Bạch Động Lâm cảm thấy ghét chính là nó không bị quy tắc cấm bay ở đây hạn chế.
Con chim bay lượn ở trên cao, đôi mắt lợi hại của nó luôn phát hiện được tung tích của hắn. Dù sao Bạch Đông Lâm cũng đi thẳng về phía trước. Chỉ cần con chim này không bị ngu là nó rất dễ tìm được hắn. Đôi mắt của Bạch Đông Lâm lộ ra vẻ lạnh lùng, hắn dừng động tác lại không chạy trốn nữa.
‘Con súc sinh lông lá này, ngươi một lòng muốn chết thì hôm nay ông đây sẽ thành toàn cho ngươi.’
Con chim khổng lồ này sở hữu một bộ lông vũ màu vàng kim cứng không gì sánh được. Nếu không sử dụng Tử Triệu thì hắn khó mà phá vỡ được lớp lông vũ này.
Ý nghĩ vừa chuyển Bạch Đông Lâm đã quyết định chủ ý.
Chim khổng lồ màu vàng kim thấy Bạch Đông Lâm bất động thì mắt sáng rực lên. Nó đạp xuống với tốc độ cực nhanh. Cánh của chim khổng lồ giang ra có thể lên đến hơn trăm trượng mang theo xu thế vồ giết ngút trời. Dù Bạch Đông Lâm gặp mấy lần nhưng vẫn cảm thấy giật mình.
“Hừ!”
Bạch Đông Lâm gào lên giận dữ, hai tay nắm chặt, Huyết Nguyên bộc phát. Hai mắt hắn toát ra ánh sáng đỏ. Bạch Đông Lâm thi triển bí thuật “đốt máu” được cải tiến, máu toàn thân hóa thành huyết diễm thiêu đốt hừng hừng. Thực lực của hắn lập tức tăng thêm năm phần. Hai con hỏa long huyết diễm quấn quanh thân thể hắn, đầu rồng rít gào mơ hồ truyền ra tiếng rồng ngâm.
“Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp” thực sự là một bí thuật bảo bối. Bạch Động Lâm càng lúc càng bội phục lựa chọn lúc đầu của mình. Hắn đã căn cứ vào bí thuật này và tàn tịch “đốt máu” để khai phá ra: “Đốt hồn”, bản “đốt máu” hoàn mỹ, “Linh Khiếu Mẫn Diệt” và sát chiêu “Cực Tẫn Thăng Hoa”.
Huyết Nguyên bạo phát và thi triển “đốt máu” là chiến lực cực hạn trong tình huống thông thường của Bạch Đông Lâm. Thể xác tám trăm nghìn cân lực lượng. “Đốt máu” tăng bốn trăm nghìn cân, Huyết Nguyên bạo phát ba trăm nghìn cân. Một cú đấm đủ một triệu năm trăm nghìn cân quái lực.
“Quác!”
Cái mỏ lớn của con chim khổng lồ màu vàng kim mổ về phía Bạch Đông Lâm. Ánh mắt của cả hai bên đều vô cùng sắc bén, một cú đấm thẳng ẩn chứa súc lực cắt không gian, không gian bền bỉ hơi dập dờn, sau đó bắn trúng mỏ của con chim chỉ trong nháy mắt.
“Rầm!”
Mặt đất trong phạm vi trăm trượng đều bị nghiền nát, văng tung tóe. Mặt đất lún xuống ba thước, vô số khe rãnh lan tràn ra ngoài nghìn trượng.
“Giết!” Một tiếng quát chói tai vang lên
Cả người Bạch Đông Lâm nứt toác lại đạp thêm một cái nữa, mặt đất lún xuống ba thước lần thứ hai. Hắn nhún một cái, đầu gối đá vào đầu của con chim. Một tiếng “rầm” vang lên rất lớn, thân thể to lớn của con chim khổng lồ hơi nhô lên.
“Quác quác!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận