Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 191: Đứa trẻ luôn kêu đói, phải làm sao bây giờ?

Thời điểm kiếm quang và cột sáng đỏ va chạm với nhau, không gian xung quanh vô thanh vô thức vỡ nát rồi hóa thành một lỗ đen cực lớn bắn ra vô số thứ nguyên loạn lưu. Sắc mặt Bạch Đông Lâm thay đổi, thân thể không tự chủ mà lui về phía sau, bị cột sáng đỏ đè chặt xuống đất!
Uỳnh! Uỳnh!… Tiếng nổ ngập trời.
Lớp vỏ trái đất bị xuyên thủng, vô số dung nham nóng bỏng phun lên khiến không gian xung quanh lập tức biến thành biển lửa.
Cột sáng đỏ nhanh chóng thu nhỏ lại rồi nhanh chóng biến mất, vết nứt lớn đen nhánh trong hư không cũng từ từ khép lại.
“Tông chủ!”
Đám người trên thuyền ngọc gần như đã trừng rách cả khoé mắt. Tuy tông chủ điên rồi, mang họ đến tìm chết nhưng lão vẫn là tông chủ của bọn họ! Chính là ân sư đã một tay bồi dưỡng họ đến tận giờ!
“Giết hung thú! Báo thù cho tông chủ!”
Trận pháp công kích của thuyền ngọc được kích hoạt, vô số kiếm quang bắn ra. Ngạo Nhân không hề né tránh mà mặc cho kiếm quang công kích thân thể to lớn của mình. Uy lực kiếm quang rất mạnh nhưng chỉ có thể chém ra vài vết thương nhỏ, so với thân thể khổng lồ của Ngạo Nhân thì cũng không được coi là vết thương nên chỉ nháy mắt đã khép lại.
Tất nhiên là Bạch Đông Lâm vẫn chưa chết. Lớp vỏ thật dày của trái đất đã giúp hắn triệt tiêu phần lớn tổn thương, pháp thuật hộ thể cũng rất siêu phàm nên hắn cơ bản là không phải chịu bất kỳ thương tích gì.
Bóng dáng hắn trở nên mơ hồ rồi lập tức biến mất khỏi chỗ sâu trong dung nham nóng bỏng. Bạch Đông Lâm đạp phá không gian, xuất hiện ở khoảng không phía sau Ngạo Nhân. Mắt hắn tập trung vào chiếc cổ khổng lồ của Ngạo Nhân.
Nghe nói yếu huyệt của con quái vật hình người khổng lồ này là ở sau gáy!
Bạch Đông Lâm tay cầm trường kiếm, vẻ mặt nghiêm túc khởi động sát chiêu!
Ong! Ong!.. Kiếm minh vang lên.
Một cột sáng hình kiếm cực lớn xuyên thủng bầu trời, tầng mây vô tận vô biên hội tụ quanh cột sáng, hình thành một vòng xoáy khổng lồ!
Crắc!
Vô số sấm sét màu tím cuộn trào trong tầng mây, hóa thành một con Cự long tím khổng lồ quấn quanh thân kiếm. Tiếng sấm rền vang hoà cùng tiếng rồng ngâm vang vọng khắp đất trời!
Bạch Đông Lâm xúc động, mẹ nó chứ, kiếm tu mạnh dữ vậy à?
Sức mạnh của đại chiêu này khiến hắn giật nảy mình.
Tất cả mọi việc đều xảy ra với tốc độ ánh sáng, Bạch Đông Lâm không kịp nghĩ nhiều đã hét lớn:
“Vô Thượng Tử Lôi, Trảm Thiên Kiếm!”
Vụt!
Nhanh! Tốc độ nhanh ngoài sức tưởng tượng! Kiếm pháp tối cao ảnh hưởng đến cả thời không!
Trong khoảnh khắc, thời không xung quanh Ngạo Nhân dường như đã ngưng đọng lại khiến nó hoàn toàn không có khả năng ngăn cản. Cột sáng hình kiếm khổng lồ bổ nghiêng xuống. Trong nháy mắt đã xoẹt ngang thân thể khổng lồ của nó, chém cái đầu nhỏ, bả vai cùng cánh tay nó rơi xuống!
Rầm rầm!
Đầu lâu cùng cánh tay khổng lồ rơi xuống, nện thành hai cái hố cực lớn trên mặt đất. Kiếm quang tím không xuyên thủng đại địa mà hóa thành Cự Long tím, xoay một vòng quấn chặt lấy Ngạo Nhân. Đây là kiếm pháp vô thượng, rất thuần thục, đã biết cách tự công kích kẻ thù rồi!
“Grào!” Cái đầu lớn dưới háng Ngạo Nhân gầm lên giận dữ.
Bạch Đông Lâm nhíu mày nhìn vết thương của Ngạo Nhân, kỳ lạ là không hề có tí máu nào chảy ra, miệng vết thương đen nhánh giống như một loại tinh thể đông cứng nào đó.
“Đói! Đói quá!”
“Ca ca ơi! Đệ đói quá!”
Ngạo Nhân mặc kệ Cự Long sấm sét đang quấn quanh người mình, duỗi cánh tay phải khổng lồ ra túm lấy cái đầu nhỏ đang nằm lăn lóc trên mặt đất lên rồi nhét vào miệng
Crắc! Crắc!
Không gian yên ắng, nhất thời chỉ còn lại tiếng nhai răng rắc của Ngạo Nhân và tiếng tia điện nổ lách tách của Cự Long sấm sét.
Ngạo Nhân chỉ mấy miếng đã ăn hết cái đầu, sau đó nó lại túm lấy cánh tay trái nhét vào miệng, y như quỷ đói không cần nhai mà nuốt chửng luôn xuống bụng.
Một lát sau, vết thương trên người Ngạo Nhân bắt đầu vặn vẹo, đầu và cánh tay trái của nó nhanh chóng mọc lại.
“Đệ đệ! Sao ngươi có thể ăn thịt ca ca chứ?”
“Nhưng ca ca ơi! Đệ đói lắm rồi!”
Cùng lúc này nó gầm lên giận dữ, bàn tay phải bự chảng đánh về phía Bạch Đông Lâm. Toàn bộ không gian dọc đường đi đều bị nghiền nát, những vết nứt đen nhánh lan tràn khắp hư không!
Hay lắm! Gặp được bạn cùng ngành rồi này, đây cũng là con hàng Bất Tử Bất Diệt!
Tay phải Bạch Đông Lâm kết kiếm quyết, Cự Long sấm sét đang quấn quanh cơ thể Ngạo Nhân lập tức nổ tung, hóa thành vô số kiếm quang tím cắt xẻ Ngạo Nhân. Giống như bị lăng trì, những vết thương to lớn khác nhau nhanh chóng bao phủ khắp cơ thể của nó nhưng cũng chỉ trong vài hơi thở, vết thương của Ngạo Nhân đã khép lại.
Bạch Đông Lâm nhân cơ hội này bước thêm một bước, tránh khỏi cú đánh của Ngạo Nhân.
Mắt thấy kiếm quang tím chậm rãi tiêu tán, thân thể bị tàn phá của Ngạo Nhân cũng nhanh chóng khôi phục. Cuối cùng thì Bạch Đông Lâm cũng cảm thấy con hàng này còn đáng ghét hơn cả sâu bọ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận