Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 161: Không bạc đãi công thần

Cuối cùng, Tiểu Tử cũng chú ý tới vẻ mặt âm trầm của Bạch Đông Lâm nên vội vàng đứng dậy. Nó vặn vẹo đi tới bên chân của hắn, nói với giọng lấy lòng. “Ngươi đúng là biết hưởng thụ, qua lâu như vậy rồi, thần thông pháp tắc Bản Nguyên đã thai nghén ra chưa?”
“Đại ca, loại thần thông pháp tắc Bản Nguyên đầu tiên đã thai nghén ra rồi. Thật ra, lúc Tiểu Tử còn là hạt giống thì loại thần thông đầu tiên này đã bắt đầu thai nghén rồi. Cách đây không lâu, nó đã thai nghén thành công.”
“Tốt!”
Hắn hài lòng gật đầu, trong lòng cũng hơi kích động. Đây chính là tạo hóa mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được. Tiểu Tử đứng thẳng lên, toàn thân tản ra ánh sáng màu tím, một nụ hoa nho nhỏ bắt đầu sinh trưởng một cách nhanh chóng, sau đó nở rộ. Một mùi hương thơm ngát tràn ngập khắp phòng, một quả cầu ánh sáng trong suốt có khí tức huyền ảo hiện lên ở giữa bông hoa.
Bạch Đông Lâm xòe tay ra tiếp nhận quả cầu ánh sáng kia. Quả cầu ánh sáng vừa tiếp xúc với bàn tay thì không thấy đâu nữa. Tiểu Tử được nuôi dưỡng từ máu tươi của hắn, đồng căn đồng nguyên với Bạch Đông Lâm, thần thông pháp tắc Bản Nguyên dung hợp không trở ngại chút nào. Nếu đổi lại là người ngoài thì dù Tiểu Tử bằng lòng cho cũng chẳng thể sử dụng được.
Quả cầu ánh sáng vừa tiến vào cơ thể, một Linh Khiếu nằm ở ngực phát ra tia sáng chói mắt. Trong nháy mắt, nó đã nuốt quả cầu ánh sáng vào trong. Quả cầu ánh sáng tiến vào không gian Linh Khiếu vô cùng to lớn, bay lơ lửng ở trung tâm và xoay tít. Sức mạnh pháp tắc bắt đầu chậm rãi hiện lên, tự động khắc hoạ vào không gian Linh Khiếu.
Phương pháp sử dụng thần thông “Pháp Thiên Tượng Địa” cũng trực tiếp hiện ra trong đầu Bạch Đông Lâm, giống như đó là bản năng của hắn vậy, trời sinh đã biết. Đây là chỗ thần kỳ của thần thông pháp tắc Bản Nguyên.
Muốn tiêu hóa hết quả cầu ánh sáng trong Linh Khiếu cũng phải tốn không ít thời gian, có thể thu nạp linh khí để uẩn dưỡng bào mòn. Như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn. Hắn hiểu rõ điểm này từ lâu. Những đệ tử có thiên phú huyết mạch đều trải qua quá trình này, cần phải tiêu hao rất nhiều tài nguyên tu luyện.
Bạch Đông Lâm mở hai mắt ra, cảm thấy thực lực có tăng lên một chút nên hài lòng gật đầu. Tiểu Tử như bị mệt lả đi, mềm nhũn ngồi phịch trên mặt đất. Xem ra tách thần thông pháp tắc Bản Nguyên khiến nó phải tiêu hao rất lớn.
Bạch Đông Lâm cũng không bạc đãi công thần, lấy ra một bình Ngọc Túy ra nhỏ lên người Tiểu Tử một giọt Vạn Niên Ngọc Túy Nhũ, không hề pha loãng. Tiểu Tử như bọt biển, hấp thu sạch Ngọc Túy Nhũ chỉ trong nháy mắt, toàn thân nó tỏa ra ánh sáng màu tím. Sau đó, Tiểu Tử lại sinh long hoạt hổ, dài hơn rất nhiều, hiển nhiên lợi ích mà nó thu được không nhỏ.
“Tiểu Tử cực khổ rồi. Ngươi nói cho đại ca biết, tiếp theo sẽ thai nghén ra thần thông gì?”
Tiểu Tử hấp thu Ngọc Túy Nhũ thoải mái uốn éo mơ hồ nói: “Đại ca, thần thông kế tiếp là ‘Thiên Lý Nhãn Thuận Phong Nhĩ’, pháp tắc Quang và pháp tắc Phong.”
‘Nhị Oa, quả nhiên là ngươi! Hơn nữa còn mua một tặng một. Không tệ, không tệ!’
Bạch Đông Lâm nhìn Tiểu Tử với ánh mắt dịu dàng hơn, giống như đang nhìn con trai mình vậy. Hắn lại lấy một thùng nước trong ra, đổ một giọt Ngọc Túy Nhũ vào rồi để vào thế giới Bản Nguyên của Tử Triệu coi như thưởng cho Tiểu Tử. Hơn nữa còn giúp tốc độ thái nghén của nó được nhanh hơn.
Bốn Hoa Linh bên cạnh nhìn chằm chằm linh dịch mà nuốt nước miếng. Mặc dù bọn họ hấp thu linh khí cũng có thể sống được. Nhưng nếu có thể dùng linh dịch thì sẽ đem tới lợi ích lớn cho họ, đáng tiếc chỉ có thể hâm mộ nhìn Tiểu Tử mà thôi.
“Xuống dưới nghỉ ngơi cho tốt đi, cố gắng thai nghén thần thông. Đại ca rất coi trọng ngươi đó!”
“Vâng, đại ca!”
Thanh đao màu đen Tử Triệu lại lóe ánh sáng đỏ thu Tiểu Tử và bốn Hoa Linh vào trong cơ thể. Bạch Đông Lâm xử lý xong chuyện của Tiểu Tử thì lại bắt đầu nhắm mắt tu luyện. Ý niệm thần hồn lại bắt đầu cảm ứng Linh Khiếu ẩn giấu trong cơ thể.
Muốn mở Linh Khiếu ẩn giấu thì trước tiên phải cảm ứng được nó, rất nhiều Linh Khiếu ẩn giấu càng về sau càng khó cảm ứng, yêu cầu của nó đối với linh hồn cực cao. Vì thế, Bạch Đông Lâm mới tích cực nâng cấp linh hồn như vậy.
Nhưng hắn cũng không sốt ruột, Linh Khiếu ẩn giấu có thể từ từ mở, chí ít trước khi lấp đầy pháp tắc vào ba trăm sáu mươi lăm Chủ Linh Khiếu thì không cần phải gấp. Dù sao mở Linh Khiếu cũng chẳng giúp thực lực tăng bao nhiêu, chỉ là nâng cao giới hạn của hắn tới vô hạn mà thôi.
Bây giờ, Bạch Đông Lâm còn cách giới hạn rất xa, có thể cảm ứng được thì mới thuận tay mở ra mà thôi, không cảm ứng được thì đợi linh hồn thăng cấp sẽ là chuyện nước chảy thành sông. Một lát sau, Bạch Đông Lâm cảm ứng được sâu trong người có mười Linh Khiếu như ẩn như hiện. Đây là khả năng cực hạn mà linh hồn hiện tại của hắn làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận