Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1107: Các chủ Thiên Cơ các

“Ra rồi! Liên Tâm, Liên Tâm không có việc gì!” “Kế hoạch Thiên Tâm thành công không?”
Tất cả trưởng lão của Thiên Cơ Các đều thở phào một hơi, vẻ u sầu trên mặt cũng tiêu tán, quả nhiên, bọn hắn suy tính không sai, dưới sự phụ trợ của huyết mạch, thần hồn của Liên Tâm có thể hoàn mỹ dung hợp với La Bàn Thiên Cơ.
“Các ngươi sẽ không cho rằng, đây đều là công lao của các ngươi đó chứ?”
Bạch Đông Lâm nhướng mày, trên mặt đầy vẻ không vui, sao hắn lại không nhìn ra suy nghĩ của những người này chứ, nếu không phải hắn đến kịp, lại muộn mất mười hơi thở, là Liên Tâm hương tiêu ngọc vẫn rồi.
Cho dù trong tương lai, hắn có thể phục sinh nàng ta, nhưng cũng không biết là phải đợi đến bao nhiêu năm tháng dài dằng dặc sau này, cho dù Liên Tâm có sống lại, cũng sẽ đánh mất đoạn năm tháng này, mở mắt nhìn quanh lại không ai quen biết (tứ cố vô thân)!
“Ặc! Bạch đại nhân, ý của ngài là. . .”
Một lão giả lông mày trắng râu trắng dài đến chạm đất, trên người đầy vẻ nặng nề uy nghiêm đi ra từ trong đám người, hơi khom người, chắp tay, nghi hoặc hỏi.
“Lão nhân gia, ngươi là Các chủ hiện nay của Thiên Cơ Các đúng không?”
Con mắt của Bạch Đông Lâm khẽ nhúc nhích, cái loại uy nghiêm này, cũng chỉ có đỉnh phong quyền lợi của một phương thế lực mới có thể tạo ra được.
“Không sai, lão phu chính là Các chủ đương đại, Bạch đại nhân, nghe ý của ngài, là Kế hoạch Thiên Tâm đã có chuyện ngoài ý muốn xảy ra?”
“Được rồi, bây giờ nói những chuyện này cũng không có ý nghĩa gì, ta chỉ muốn hỏi hỏi các ngươi, vì sao bắt đầu kế hoạch mà không báo cho ta biết?”
Mặt Bạch Đông Lâm đầy vẻ lạnh lùng, ngữ khí mang theo ý trách cứ, thật không biết những này người lấy tự tin ở đâu ra, lúc trước, hắn rõ ràng đã ám chỉ với Hà Đô rồi.
“Khụ khụ! Bạch đại nhân, chúng ta cũng từng muốn liên hệ với ngài, nhưng vấn đề là không tìm được tung tích của ngài, hơn nữa, Thiên Cơ của ngài lại. . .”
Các chủ Thiên Cơ các đầy mặt xấu hổ, nói đến một nửa đành dừng lại, sợ chạm đến bí mật cấm kỵ của Bạch Đông Lâm.
Hai mắt Bạch Đông Lâm nhắm lại, đối phương cũng thật sự không nói sai, ngay sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía Liên Tâm, mang theo vẻ trách cứ.
“Sư đệ, ta sợ ngươi lo lắng nha, ta cho là sẽ thuận lợi.”
Mặt Liên Tâm mang theo vẻ áy náy, có lệnh của mười hai vị lâu chủ, đương nhiên là có thể dễ dàng liên hệ được Bạch Đông Lâm, cũng không như suuy nghĩ của Bạch Đông Lâm, là Thiên Cơ Các ngăn cản nàng ta. Nàng ta chỉ là không muốn chuyện gì cũng làm phiền Bạch Đông Lâm, suy cho cùng, sư đệ cũng rất bận rộn, hơn nữa, nàng ta cũng sợ, chẳng may, chẳng may có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, nàng ta không muốn chết trước mặt Bạch Đông Lâm.
Trên mặt Bạch Đông Lâm đầy vẻ không còn gì để nói, nữ nhân thật là kỳ quái, những ý nghĩ này, hắn không thể đoán ra được.
“Được rồi, chuyện này dừng lại ở đây.”
Bạch Đông Lâm nhún vai, ngay sau đó, lập tức muốn mang Liên Tâm rời đi, còn về đại trận hộ tông bị hắn đập nát kia, hắn cũng không có ý định bồi thường.
“Bạch đại nhân, hãy khoan!”
“Có thể dừng một bước nói chuyện không?”
Thân hình của Bạch Đông Lâm khựng lại, thoáng suy tư xong rổi điểm một chút, cùng Các chủ của Thiên Cơ Các bước vào trong một không gian kỳ dị, có thể ngăn cách tất cả cảm giác.
“Bạch đại nhân, bước đầu tiên của Kế hoạch Thiên Tâm đã thành công, “Thiên Tâm” của Duy Nhất Chân Giới sẽ. . .”
Hai người đàm luận rất lâu, cũng không biết đã giao lưu cái gì, đợi đến khi ra khỏi không gian kỳ dị, Bạch Đông Lâm dặn dò Liên Tâm một ít chuyện, xong là chuẩn bị một mình rời khỏi Thiên Cơ các.
Địa vị của Liên Tâm ở Thiên Cơ các hiện giờ, là cực kỳ đặc thù, ngược lại sẽ không có người dám đối xử lạnh nhạt với nàng ta, nàng ta cũng tùy thời có thể rời đi, sẽ không ai ngăn cản nàng ta.
Được nhóm lão giả của Thiên Cơ Các toàn lực phụ trợ, việc Liên Tâm triệt để thay thế Thiên Tâm của Chân Giới, cũng sẽ tiến triển càng thuận lợi hơn.
“Bạch đại nhân, lão tổ của Thiên Cơ Các ta, bảo lão phu thay người chào hỏi ngài!”
“Biết rồi.”
Bạch Đông Lâm khoát tay áo, cũng không quay đầu lại, đạp một bước vào duy độ rồi biến mất.
Bạch Đông Lâm cũng chưa quay về Cực Đạo Thánh Tông, mà là thông qua tọa độ Duy Độ, đi đến Thương Vực, bước thêm mấy bước, thân hình xuất hiện ngay bên bờ Thái Hồ.
Đưa mắt nhìn ra xa, vẫn là đoạn nhai kia, vẫn là ông lão câu cá thân hình tiều tụy kia, bức tranh này, phảng phất như dù trôi qua vô tận năm tháng, cũng trước nay không hề thay đổi.
“Khương tiền bối, ngài tìm vãn bối, không biết là có chuyện gì?”
Bạch Đông Lâm cất bước đi tới đoạn nhai, khom người chắp tay, trên mặt mang vẻ tò mò, đối với vị tiền bối họ Khương thần thần bí bí này, hắn rất chi là hiếm lạ, dù sao thì lão tổ của đối phương có thể là người đến từ thế giới kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận