Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 998: Hôm nay, hãy chặt đứt tình huynh đệ của chúng ta đi

- Hửm? Vẫn còn có người?
Vẻ mặt của Trần Thư hơi sửng sốt, dùng ánh mắt đánh giá bốn phía.
Chỉ thấy hai bên trái phải có hai gã mặc áo đen đang cưỡi Khế Ước Linh đi ra.
- Lại thêm hai người Bạch Ngân Cấp nữa à?
Trần Thư nhướng mày, trong mắt có hơi trùng xuống.
Ba người Bạch Ngân Cấp ra tay đã làm cho hắn ý thức được đây không phải chỉ là một nhóm tội phạm bình thường.
- Đại ca!
Vẻ mặt của mười hai tên Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp ở xung quanh vô cùng mừng rỡ.
Rõ ràng là cũng không đoán trước được lại có thêm hai người Bạch Ngân nữa đến giúp đỡ.
- Ngày hôm nay chắc chắn ngươi sẽ phải chết!
Nam tử trung niên làm thủ lĩnh đứng ở trên lưng của một Khế Ước Linh đang bay.
Ánh mắt của hắn lạnh băng, trong mắt có niềm tin tuyệt đối rằng chính mình chắc chắn sẽ bắt thóp được hắn.
Có hẳn ba gã Bạch Ngân Cấp ra tay thì cũng coi như khá coi trọng Trần Thư rồi.
- Cá hôi tôm nát thật là xứng đôi.
Trần Thư nghe vậy chỉ cười một tiếng, không hề có một chút hoảng loạn nào, đồng thời móc ra một bình Truyền Tống Dược Tề chỉ còn gần một nửa.
Ở trên đảo Thánh Ngự, Trần Thư đã sử dụng hơn phân nửa Tàng Hình Dược Tề và Truyền Tống Dược Tề khi chiến đấu với tên Ngự Thú Sư Vương Cấp kia rồi.
- Ngươi cũng cứng miệng thật đấy!
Nam tử trung niên khinh thường cười một tiếng, thế nhưng đúng lúc này, bên tai hắn lại truyền đến một giọng nói bình tĩnh.
- Tạm biệt ngươi nhé!
- Hả?
Hắn còn chưa kịp phản ứng gì thì trong nháy mắt đã bị túi phân u-rê trùm kín lại rồi.
Mùi hương khiến người ta phải sặc lên đến cái mức mà hắn cảm thấy choáng váng.
Uỳnh!
Trần Thư tung chân đá hắn văng ra, đồng thời ra lệnh cho Husky.
Nam tử không ngừng giãy dụa trong không trung, trong lòng cũng đã nhận thấy được nguy cơ phải bỏ mạng.
Vèo vèo vèo!
Chín thanh băng nhọn nhắm thẳng về phía nam tử.
Chân Thương Băng Thích là kỹ năng của Bạch Ngân Quân Vương, ngay cả Khế Ước Linh cũng có thể bị thương nặng chứ đừng nói là thân thể yếu đuối của nhân loại.
- Cứu hắn!
Hai gã mặc áo đen có khuôn mặt lạnh lùng còn lại giật mình vội vàng ra lệnh cho Khế Ước Linh sử dụng kỹ năng.
Hai lớp lá chắn bảo vệ xuất hiện ở phía trước người của nam tử hòng ngăn chặn kỹ năng đang đánh tới.
Hai người thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng một giây sau vẻ mặt lập tức trở nên hoảng sợ.
Lá chắn bảo vệ cứ như làm từ giấy vậy, bị băng nhọn đâm thủng ngay lập tức, đâm mạnh vào xương sọ của nam tử.
Một gã Bạch Ngân Ngự Thú Sư đã bị giết chết tại nơi này trong nháy mắt!
- Đại ca! Đại ca!
Vẻ mặt của mười hai tên Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp vô cùng giận dữ, trong mắt mơ hồ ngân ngấn nước mắt.
Bọn họ đón lấy thi thể lạnh như băng của nam tử, hai bàn tay nắm chặt đầy sự không cam lòng.
Lúc này, Trần Thư đang chém giết cùng với hai gã Bạch Ngân khác, mặc dù là lấy một đấu hai nhưng cũng vẫn không hề bị rơi vào thế yếu.
Nhìn thấy kẻ địch mạnh đến mức đấy, mười hai người liếc mắt nhìn nhau.
Rồi có người hít một hơi sâu, nói:
- Đại ca, kẻ địch quá mạnh, nhưng làm tiểu đệ mà không thể báo thù được cho ngươi thì làm sao còn mặt mũi nào mà sống tiếp về sau nữa!
- Hôm nay, hãy chặt đứt tình huynh đệ của chúng ta đi!
Vừa dứt lời, mười hai người đồng thời cắt áo chặt đứt tình nghĩa, tan tác như chim muông chỉ trong nháy mắt.
Đồng thời còn lục hết mọi thứ ở trên người của nam tử ra…
- Đúng là trò hề mà!
Trần Thư giật giật khóe miệng, trùng hợp nhìn vào cử động ở phía dưới.
Hắn không có thời gian để ý tới Hắc Thiết Cấp nhỏ bé râu ria mà tập trung sự chú ý lên trên người của hai gã Bạch Ngân Cấp.
Hai bên chiến đấu vô cùng quyết liệt.
Trần Thư đã nhận ra được sự mạnh mẽ của hai người này, so với tên thủ lĩnh tội phạm vừa chết đi thì không phải ở cùng một cấp bậc.
Nhưng vào lúc này, kỹ năng phòng ngự của một người trong đó biến mất.
Vẻ mặt Trần Thư hơi động một chút, lập tức bắt lấy cơ hội, nhờ vào Truyền Tống Dược Tề mà đi tới phía sau lưng hắn.
Vào lúc đang muốn làm lại trò cũ thì người áo đen kia cười lạnh một tiếng, dường như đã dự đoán trước được điều này rồi.
Hắn cố tình để lộ ra sơ hở ư?
Hai tròng mắt của Trần Thư co rụt lại, đã mơ hồ nhận ra được điều gì đó không ổn.
Ầm!
Trong chốc lát, chỉ nháy mắt thân thể của hắn đã bị bay ra ngoài, ngực phun ra một búng máu, cơn đau nhức ở tim khiến cho hắn không nhịn được mà rên lên một tiếng.
Mới thế mà hắn đã bị trúng đạn rồi!
- Con mẹ nó, tội phạm sẽ không chết đấy chứ!
Mắt của Đường Liệt trừng to, trong mắt tràn ngập sự chấn động.
- Thành công rồi sao?
Vẻ mặt của nam tử kia vui vẻ, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vù vù vù ~
Thỏ Không Gian thấy thế, trong nháy mắt sử dụng Không Gian Thông Đạo rồi chuyển Trần Thư vào trong miệng của Tiểu Hoàng.
- Kéo dài thời gian đi, hắn trúng đạn rồi!
Lúc này, cả hai người đều nhận được tin tức, cùng quay ra liếc mắt nhìn nhau, gật đầu một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận