Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 164: Dao cắm vào mông, cho ngươi mở rộng tầm mắt

Phụ trách: Vô Tà Team
Trận đấu sau đó đã bình thường trở lại, Thẩm Vô Song thấy mình như được an ủi vậy.
Cho đến khi Tử Tinh Tinh lên võ đài…
Bởi vì Biến Dị Lôi Điệu là Khế Ước Linh cấp A, đối thủ của Từ Tinh Tinh là Khế Ước Linh cấp B.
Đây cũng là để những học sinh có năng khiếu hơn không gặp đối thủ khác từ trước.
Còn về Trần Thư, cấp F của hắn có phải cấp F bình thường đâu.
Lúc này tình hình trên võ đài đã rơi vào trạng thái khó xử.
Biến Dị Lôi Điểu và Thiết Giáp Quy lườm nhau trên võ đài, Lôi Điểu không thể phá hoại được lớp phòng ngự của Thiết Giáp Quy.
Mà Thiết Giáp Quy thì không đánh được Lôi Điểu, nói chi là nó thuộc hệ phòng ngự, khả năng tấn công không hề mạnh.
Tính cách của Thiết Giáp Quy rất dịu dàng, độ phục tùng của nó rất cao, sẽ không mất đi lý trí.
Cho dù là Lôi Điểu có khiêu khích nhiều hơn nữa thì kẻ địch vẫn không hề bị lung lay, thậm chí là sau đó, Thiết Giáp Quy còn chui thẳng vào trong vỏ luôn.
Ngươi nghịch thì kệ cho ngươi nghịch, ta cứ mặc kệ ngươi đấy.
- Ngươi có thể nhàm chán hơn được không?
Mọi người trong lớp đều muốn phát điên lên rồi. Sống mười mấy năm rồi mà chưa thấy trận đấu giữa các Ngự Thú Sư nào như vậy.
- Đi thôi, đi ăn cơm thôi.
Ba người bọn Trần Thư thương lượng, đã chuẩn bị đi ăn cơm trưa rồi.
Từ Tinh Tinh cũng mặc kệ trận chiến rồi, cứ để Biến Dị Lôi Điểu tự phát huy.
Khi ba người họ khoác vai nhau chuẩn bị rời khỏi Ngự Thú Quán.
- Được rồi, được rồi.
Thẩm Vô Song cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hắn ta đứng dậy, tạo ra một quy tắc mới.
- Nếu như trong vòng một tiếng mà vẫn chưa quyết được thắng thua thì quyết định kết quả dựa theo đẳng cấp của Ngự Thú Sư và đánh giá tiềm năng của Khế Ước Linh.
- Liễu Phong, ngươi không có ý kiến gì chứ?
Chủ nhân của Thiết Giáp Quy gật gật đầu, hắn ta cũng không muốn tiếp tục nữa.
Vốn là một cuộc thi có thể kết thúc trong một buổi sáng mà lại vì Từ Tinh Tinh mà kéo dài đến tận buổi chiều.
- Đến giờ học buổi chiều thì mọi người lại đến, đi ăn cơm trước đi.
Người của lớp đặc huấn ồn ào như cái tổ ong vậy, họ tản ra, tự chia thành các nhóm nhỏ, đi về phía nhà ăn.
Bởi vì có phân chia phòng ngủ nên từ đầu lớp đã được chia thành các nhóm nhỏ rồi.
Trần Thư nói.
- Lão Tạ, ta hỏi ngươi một câu nhé.
- Sao thế?
- Rốt cuộc là làm sao mà ngươi sống được đến tận bây giwof thế?
Nếu đổi lại là một người tính tình hơi nóng nảy một chút, tự nhiên có mấy tia sáng xanh xuất hiện trên đầu mình thì chắc chắn người đó sẽ không bỏ qua cho Tạ Tố Nam đâu.
Tạ Tố Nam nghiêm túc nói.
- Thực lực, sự dũng cảm, trí tuệ… đều chẳng có ích gì đâu. Quan trọng là phải chạy nhanh!
Ba người họ cười đùa, đi đến nhà ăn. Lúc này vẫn chưa tan học chính thức nhưng vì họ là lớp đặc huấn nên có đặc quyền.
- Trần Thư, Slime của ngươi mạnh như vậy, chuẩn bị lấy hạng đầu hả?
Ba người họ vừa ăn cơm vừa tán gẫu.
Đúng lúc này, Đường Liệt hai tay ôm ngực, từ từ đi đến.
Đằng sau không chỉ có Vương Vân và Hồng Minh, hai cái đuôi của hắn ta mà còn có Đỗ Long, học sinh mới chuyển đến cũng đi cùng hắn ta.
Trần Thư mỉm cười, nói mà đầu còn chẳng thèm ngẩng lên.
- Đừng xa cách nhau thế, gọi ta là thúc thúc là được.
Đường Liệt ngơ ra, hắn ta đã phản ứng lại được, cười khểnh.
- Ngươi đánh người của ta sao?
- Hửm? Hai bọn họ là người của ngươi à?
Trần Thư xoay đầu sang nhìn Vương Vân và Hồng Minh, nói với giọng điệu kỳ lạ.
Ba vị có liên quan gì đến nhau thế, sao ta thấy có hơi không bình thường?
Đường Liệt hít một hơi thật sâu, cố nén lửa giận trong mình, nói.
- Ta đã tìm hiểu qua về ngươi rồi, ngươi có thiên phú, rất nổi trội trong lớp phổ thông nên mới được đến lớp đặc huấn.
- Chỉ cần ngươi tránh xa Hứa Tiểu Vũ ra thì ta sẽ không tính chuyện lúc trước nữa.
- Đường Thiếu, không cần phải khách sáo với hắn vậy đâu.
Đỗ Long ở bên cạnh cười khểnh một cái.
- Một con Khế Ước Linh cấp F thôi mà.
Cho dù Slime của Trần Thư thực lực không bình thường, thế nhưng Đỗ Long toàn phải đối phó với Khế Ước Linh cấp B nên hắn ta chẳng thèm quan tâm.
Hắn ta là Khế Ước Linh hệ rồng cấp A, trời sinh đã có huyết mạch cao quý hơn người rồi.
Trần Thư tự dưng đứng lên, nhờ thân hình khôi ngô của hắn mà trong chốc lát đã tạo được sức ép cho người khác.
Hắn thở dài một hơi, nói với Đỗ Long.
- Tiểu Long Nhân, bây giờ ta muốn dùng dao đâm vào mông ngươi lắm đấy!
- Gì cơ?
Đỗ Long cau mày, hắn ta không hiểu lắm.
- Đương nhiên là để cho tên tiểu tử nhà ngươi chịu mở mắt ra rồi.
Đỗ Long tức giận, hai tay hắn ta nắm chặt lại, ánh mắt đầy vẻ giận dữ.
Đúng lúc này, Đường Liệt hất hất tay, cười nói.
- Hi vọng trong trận đấu buổi chiều ngươi cũng cứng rắn được như vậy.
Trước mắt Trần Thư hiện lên mấy sự lựa chọn.
- Lựa chọn một: Từ tốn nói: Ta sẽ luôn cứng rắn vậy thôi. Giải thưởng nếu hoàn thành: Trung Lượng Ngự Thú Lực.
- Lựa chọn hai: Nói với Tạ Tố Nam: Lão Tạ, truyền chút tình yêu cho hắn ta đi. Giải thưởng nếu hoàn thành: Khả năng bật nhảy của Slime tăng 5%.
- Lựa chọn ba: Xúi giục học sinh phổ thông đánh Đường Liệt một trận. Giải thưởng nếu hoàn thành: Hình thể của Slime tăng 5%.
Bạn cần đăng nhập để bình luận