Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 588: Món ăn nghịch thiên của Đỗ Thanh (2)

- Người bình thường thôi, ta cũng thấy vậy, người này nấu ăn được không thế? Đang làm trò đúng không?
Từ Tinh Tinh hét lên, nói.
- Cút xuống đây đi, ta đề nghị ngươi cút xuống đây.
Ba người họ bàn luận với nhau mà khiến cả chỗ đó hết ồn ào luôn.
Mặt Đỗ Thanh xanh ra, quay đầu lại nhìn, hắn ta tức đến mức run cả tay.
Ba tên này giỏi làm ảnh hưởng đến tâm trạng người ta đó.
- Mong các khán giả ở hiện trường tiết chế một chút, cố gắng hết sức để đảm bảo hoàn cảnh cho các thí sinh.
Tuy rằng nấu ăn trong hoàn cảnh ồn ào là một môn bắt buộc phải học của Linh Trù nhưng vấn đề là những lời ba người bọn Trần Thư nói ghê quá, cho dù là ai thì cũng chẳng chịu được.
Thời gian hai tiếng dần trôi qua, sáu tuyển thủ đã hoàn thành món ăn của mình.
Sắc mặt Trương Đại Lực dần bình thường trở lại, tuy rằng hắn ta làm món canh Thanh Giáp Quy nhưng lại không sử dụng cái nồi nào cả, mà là dùng mai của Thanh Giáp Quy làm nồi để nấu.
Làm vậy vừa khiến mùi vị giữ được độ tươi vừa đảm bảo giữ được dinh dưỡng.
- Được rồi.
Hắn ta lấy nắp nồi làm bằng gỗ ra khỏi mai rùa, khói bốc ra nghi ngút, cùng với đó là một mùi hương rất thơm ngon, khiến người ta thấy mà thèm.
- Hửm?
Ngay khi đó, tự dưng vẻ mặt của Trương Đại Lực trông có vẻ rất kinh ngạc, hắn ta đã nhận ra điều gì đó không đúng ở đây.
- Không thể nào, dinh dưỡng biến mất một cách vô cớ rồi.
Hắn ta khịt khịt mũi, nhìn chằm chằm vào nồi thịt rùa tươi ngon, hắn ta nhận ra mình đã bị người ta hãm hại rồi.
Hắn ta vốn muốn làm một món ăn Bạch Ngân Trung Phẩm, bây giờ món này còn chẳng bằng món ăn cấp Hắc Thiết nữa.
- Xem ra có người trù nghệ không ổn rồi, không nắm bắt được lửa rồi.
Đỗ Thanh quay đầu ra nhìn, một nụ cười kỳ dị hiện lên trong mắt hắn ta, rõ ràng là hắn ta đã biết điều này từ trước rồi.
- Là do ngươi gây ra sao?
Trương Đại Lực nắm chặt tay lại, ánh mắt đầy vẻ không cam lòng, nói.
- Với tâm tính của ngươi, cả đời này cũng không thể nào đạt được chức quán quân của Cúp Thực Thần đâu.
Đỗ Thanh vẫn mỉm cười, nói.
- Vậy chúng ta xem xem nhé.
- Bây giờ bắt đầu kiểm tra món ăn.
Người dẫn chương trình tuyên bố, họ đến với màn chấm điểm đầu tiên.
Ngoài ban giám khảo chấm điểm thì vòng một, máy chấm điểm cũng rất quan trọng. Hơn nữa không thể gian lận được.
Trương Đại Lực thở dài, tuy rằng hắn ta có hơi thất vọng nhưng cũng không ảnh hưởng đến thái độ của hắn ta.
Nếu Đỗ Thanh đã ra tay thì chứng tỏ là đối phương sợ rồi, nghĩ mình không thắng nổi hắn ta.
Hắn ta cầm giấy cách nhiệt, đặt món ăn mình làm lên cái bàn ở phía trước. Trên đó có mấy loại máy móc rất hiện đại, có thể kiểm tra thành phần trong đó.
- Canh Thanh Giáp Quy, thành phần: thịt Thanh Giáp Quy, nấm Linh Tiên… dinh dưỡng còn lại trong món: 20%. Xét cấp độ: Hắc Thiết Thượng Phẩm.
- Tiếc quá, một món Bạch Ngân thất bại sao?
Những người đứng xem đều thở dài, không có ai nghĩ là thực phẩm có vấn đề cả, chỉ tưởng trình độ của Trương Đại Lực không được ổn thôi.
- Quả nhiên, cố nấu món Bạch Ngân thì sẽ gậy ông đập lưng ông.
Một phóng viên cầm máy quay đi lên phía trước, hình như hắn ta đang livestream, nói.
- Hi vọng những Linh Trù khác đừng như hắn ta, đi thi thì nên nấu món ăn mà mình nấu giỏi nhất mới được.
Những thí sinh khác đều đi lên trước, lấy món ăn của mình ra. Trong đó có ba món là Hắc Thiết Thượng Phẩm, một món Hắc Thiết Trung Phẩm.
Chỉ khi món ăn giữ được trên 90% dinh dưỡng thì mới được coi là một món Hắc Thiết Hoàn Mỹ. Trong những thí sinh này, sợ là chỉ có Trương Đại Lực và Đỗ Thanh mới làm được thôi.
- Đáng tiếc quá, hình như không có ai là nấu được món Hắc Thiết Hoàn Mỹ cả.
Phóng viên ở bên cạnh, cười rất tươi, đi đến bên cạnh Đỗ Thanh.
- Chúng ta cùng đến với món ăn của Đỗ Thanh, người thu hút hết mọi sự chú ý của chúng ta, người thừa kế duy nhất của Thực Thần nhé.
Đỗ Thanh trông rất bình tĩnh, đầy vẻ nho nhã, phép tắc.
Hắn ta cầm trên tay một đĩa thịt thỏ kho, đặt lên chiếc bàn ở phía trước.
- Tít tít tít.
Các máy móc đang quét, có ánh sáng màu xanh chiếu qua.
Khi mọi người đang rất mong chờ thì tự dưng chiếc máy phát ra tiếng xì xì.
- Tít tít tít tí.
Sau đó là tiếng chuông cảnh báo rất gấp gáp, như bị lên cơn hen vậy.
- Thịt Hỏa Diễm Thỏ kho, thành phần: Chưa biết! Chưa biết! Chưa biết! Dinh dưỡng… dinh dưỡng…”
- Xét cấp độ thất bại, xin đừng bỏ những thứ rác rưởi lên đây, máy ta không có trách nhiệm phải xem xét.
- ??
Mặt Đỗ Thanh ngơ ra, hắn ta đã nhận ra điều gì không ổn ở đây rồi. Đậu xanh, chuyện gì thế này?
Những người đứng xem đều trợn tròn mắt lên, ngửi mùi thơm mà, ấy vậy mà nó còn không được tính là món Linh Trù sao?
- Không hổ là người thừa kế duy nhất của Thực Thần, vậy mà đến máy móc cũng không thể xét cấp nổi.
Trần Thư tự dưng cười.
Người ta là nấu ăn, còn ngươi thì nấu thuốc xổ, máy xét cấp được mới lạ ấy.
- Thực phẩm ta dùng bị người khác động vào rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận