Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 733: Chuyện ta là ai thì đạn hạt nhân sẽ cho ngươi đáp án

Trần Thư không hề bối rối mà lại móc ra một bình Dược Tề màu đen.
Là loại Dược Tề có thể giết chết Khế Ước Linh chỉ trong giây lát!
Grao!
Huyết Sắc Tiểu Sư Tử cũng không ý thức được đang có nguy hiểm đến gần nên trực tiếp lao đến đánh, tốc độ nhanh đến cực hạn!
- Lời cho ngươi rồi!
Mắt thường của Trần Thư đã không thể tập trung vào vị trí sư tử nữa, chỉ có thể nhìn thấy một dư ảnh lao đến trong chớp mắt.
Hắn trực tiếp ném Tử Vong Dược Tề ra như đang trêu đùa với chó con vậy.
Gừ!
Cơ thể sư tử dừng lại, như thể theo bản năng chạy về phía Tử Vong Dược Tề.
Một giây sau, nó nuốt trọn toàn bộ Dược Tề vào, hoàn toàn không có chút do dự nào.
- Ngươi chờ chết đi, vật nhỏ!
Trần Thư nhếch miệng lên, quay người đi về phía vị trí Bắc khu.
- Grao!
Sư tử nuốt phải Tử Vong Dược Tề thì không ngừng giãy giụa, từng lưỡi dao màu máu hiện ra, cắt mặt đất nứt tan tành.
Mặt mũi nó tràn đầy thống khổ, hơi thở sinh mệnh không ngừng suy yếu, dáng vẻ như sắp chết bất cứ lúc nào…
Ngay vào lúc này.
Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Sư đột nhiên kinh hãi, đôi mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi!
- Khế Ước Linh của ta sắp chết sao?
Đôi mắt nàng ta kinh hoàng, lập tức trở nên hốt hoảng, hoàn toàn không thể dự liệu được chuyện này.
- Không được! Huyết Sư không thể chết!
Đối với Ngự Thú Sư mà nói, một Khế Ước Linh chết đi là việc thật sự không thể tiếp nhận được.
Nàng ta triệu hoán ra ba Khế Ước Linh còn lại, đi thẳng đến vị trí Tây khu.
Nàng ta có Khế Ước Linh hệ Trị Liệu nhưng tốc độ quá chậm, nhất định phải có một Khế Ước Linh khác chở nó đi.
Nhưng một khi bên cạnh chỉ còn lại một Khế Ước Linh thì an toàn của bản thân nàng ta sẽ không được bảo đảm.
- Một bên là tin tức của Giáo Hội, một bên là an nguy của bản thân, thật là khó lựa chọn mà!
Trong mắt nàng ta đầy buồn rầu, tự nói với mình.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hành động của nàng ta lại vô cùng quyết đoán, trực tiếp buông tha Bắc khu, đi tìm Khế Ước Linh của mình.
- Ngự Thú Sư của giáo đường đi rồi sao?
Ngay vào lúc này, Hắc Miêu bên cạnh Liễu phong kêu một tiếng, giống như đang nhắc nhở hắn ta.
- Không phải là âm mưu chứ?
Liễu Phong sờ lên cằm, suy tư một chút rồi không còn do dự nữa, cùng Hắc Miêu đến Đại Giáo Đường ở Bắc khu…
Mười phút sau.
Giáo chủ Bắc khu đi đến vị trí của Huyết Sắc Sư Tử.
Sắc mặt nàng ta lạnh lẽo, trong mắt tràn ngập bi thương và phẫn nộ.
Khế Ước Linh vốn đang nhảy nhót vui vẻ lại chết bất đắc kỳ tử, giống như một con chó chết bên đường…
Nàng ta lẩm bẩm:
- Rốt cuộc là tên đáng chết nào?
Lúc này, máy truyền tin trên người nàng ta vang lên, chính là Vương giáo thủ trấn thủ phòng đấu giá gửi đến.
- Có đại địch xâm nhập, lõa Lưu đã tử trận…
Vương giáo chủ nhìn đống phế tích trước mặt, phòng đấu giá ban đầu đã biến mất từ lâu, tất cả đều bị nổ bay lên trời.
Sau cơn tức giận ngút trời, hắn ta đã bình tĩnh lại, đồng thời trong lòng cảm thấy hơi bất an.
Có thể xoay vòng vòng Giáo Hội như vậy, chỉ sợ là đại quốc trên Lam Tinh ra tay!
Trong lúc nguy cấp, hắn ta chỉ có thể liên hệ với một giáo chủ khác.
Giáo chủ Bắc khu mở miệng nói:
- Một Khế Ước Linh của ta đã chết…
- Cái gì?
Vương giáo chủ kinh ngạc hô lên một tiếng, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
- Chúng ta hãy mau chóng tụ hợp đi, đừng để lạc đàn, e rằng đại giáo chủ hôm nay sẽ trở về…
Hai người thương nghị với nhau, không còn hành động thiếu suy nghĩ nữa, chuẩn bị liên thủ quét sạch toàn bộ hòn đảo.

- Cứu Thế Giáo Hội…
- Tập kích đại quốc, khơi dậy phân tranh…
Lúc này Liễu Phong đã đi đến Đại Giáo Đường, không ngừng tìm kiếm các loại tài liệu, quả nhiên tìm được thứ mình muốn trong một phòng hội nghị.
- Đại giáo chủ của Giáo Hội ra tay sao?
Sắc mặt Liễu Phong dần nghiêm trọng, ý thức được sự đáng sợ của Giáo Hội này.
Hòn đảo trước mắt này chỉ là một phân bộ của Giáo Hội, nhưng lại có ba Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Sư thường xuyên đến đây, thậm chí ngay cả Vương Cấp đại giáo chủ cũng không chỉ có một người.
Phần thực lực này có lẽ chỉ đứng sau đại quốc trên Lam Tinh…
Ngay vào lúc hắn ta không ngừng lật xem tài liệu thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.
- Á? Ai đấy?
Sắc mặt Liễu phong chấn động, Hắc Sắc Ma Chu bên cạnh đang ở thế chờ tấn công.
- Lão sư, là ta!
Trần Thư đeo ba lô tác chiến sau lưng, nhếch mép cười một tiếng, lộ ra vẻ bình tĩnh vô cùng.
Liễu Phong nhẹ nhàng thở ra, quát lớn:
- Tiểu tử ngươi sao lại tới đây? Đóng cửa lại! Thật sự coi đây là nhà ngươi sao?
Trần Thư nhún vai, không để ý nói:
- Không sao, chúng ta có thể từ từ xem, đoán rằng hiện giờ người Giáo Hội đều đang tập trung ở Đông khu và Tây khu!
Trần Thư đoán hoàn toàn không sai.
Bây giờ hai đại giáo chủ đã xác nhận thủ phạm đang ẩn náu ở Đông khu và Tây khu, hơn nữa còn nhận định là một nhóm gây án, nên đã tập trung hầu hết các lực lượng đến hai khu này.
Liễu Phong chớp mắt, nói:
- Cái gì? Ngươi làm à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận