Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1457: Đêm trước tốt nghiệp

- Thời gian bốn năm đã trôi qua, nhưng ta biết, mỗi người các ngươi đã trưởng thành hơn…
- Từ mười tám tuổi đến hai mươi hai tuổi, từ Ngự Thú sư cơ sở đến hắc thiết thậm chí là Bạch Ngân cấp, cùng nhau trải qua, các ngươi vẫn luôn đang tỏa sáng…
- Ta hi vọng tương lai, các vị vẫn có thể bảo trì sơ tâm, một đường trèo lên tới đỉnh phong của chính mình!
- Cuối cùng, chúc các vị tiền đồ như gấm!
Liễu Phong đơn giản nói hai câu, hướng về phía sinh viên phía dưới chắp tay một cái, ngay sau đó rời khỏi bục giảng.
Bốp bốp bốp!
Phía dưới tiếng vỗ tay như sấm động, mấy trăm người trong mắt tràn đầy tiếc nuối cùng cảm khái.
Bọn hắn không nghĩ tới, bản thân vậy mà đã ở học phủ đợi được bốn năm rồi, chỉ khi quay đầu nhìn lại, mới có thể biết được thời gian trôi qua nhanh đến nhường nào.
Trong phòng học các sinh viên theo thứ tự rời đi, không khí không khỏi đã có mấy phần nặng nề.
- Tiền đồ như gấm…
Trần Thư tự lẩm bẩm, nghĩ đến thời khắc trước khi tốt nghiệp cấp ba, Thẩm Vô Song hình như cũng nói qua lời này.
Hắn không có quá nhiều tâm tình, cùng đám người A Lương đứng dậy rời đi.
Đối với hắn mà nói, học phủ chỉ là một giai đoạn trong nhân sinh mà thôi, con đường của hắn vẫn đang ở phía trước, phần cuối ở ngự thú…
Bốn người trở về túc xá, bắt đầu thu thập hành lý của mình.
Một cảm giác ly biệt đột nhiên xông lên đầu.
Bây giờ đã là ngày hai mươi lăm tháng sáu, dựa theo quá trình tốt nghiệp ngày trước, ngày ba mươi bọn hắn sẽ rời trường.
Không bao lâu, bốn người ngồi trên ghế sô pha, nhìn Makka Pakka quen thuộc.
Có sự tồn tại của không gian khế ước linh, bọn hắn không phải thu thập, chủ yếu là đóng gói mang đi…
- Nhanh thật đấy…
Trong miệng A Lương ngậm một que kem, mồm miệng không rõ nói:
- Sảo ta cảm thấy… Bốn năm đại học so với cấp ba nhanh hơn vậy nhỉ…
- Đương nhiên!
Vương Tuyệt nhếch miệng, nói:
- Khối mười hai chúng ta đều là học bá chuẩn bị thi đại học, lên đại học thoáng chốc trở thành côn đồ đầu đường xó chợ không có lý tưởng, tâm cảnh cũng không giống nhau.
- Có ư?
Trần Thư nhíu lông mày, nói:
- Sao ta cảm thấy không có gì khác biệt nhỉ?
Từ Tinh Tinh quay đầu nhìn lại, mặt không thay đổi nói:
- Đó là bởi vì… Ngươi khối mười hai cũng đã là tên lưu manh côn đồ rồi…
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, trong lúc nhất thời dĩ nhiên không cách nào phản bác.
Hắn có hack, dường như hoàn toàn không cảm thấy có gì áp lực…
- Đúng rồi, A Lương, các ngươi tốt nghiệp rồi sẽ tới thành phố nào trước?
- Thành phố Tây Lâm ở Phương Nam.
A Lương nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Dực Thiền của Tiểu Tinh Tử thiếu khuyết một chút kỹ năng khống chế, trước tiên chuẩn bị đi tới 【 Linh Trùng vũ lâm] thu thập chút kỹ năng liên quan.
- Hả? Dị không gian Cấp ác mộng ư?
Trong mắt Trần Thư đã có điểm kinh ngạc.
Ác mộng trong dị không gian yếu nhất đều là Bạch Ngân hung thú, hắn không nghĩ tới ba Bạch Ngân Ngự Thú sư cũng dám tiến về.
- Linh Trùng vũ lâm] đồng cấp trong dị không gian yếu kém, hoàng kim hung thú chỉ là số ít.
A Lương cười cười, tràn đầy tự tin nói:
- Lại nói, chúng ta cho dù gặp phải hoàng kim lãnh chúa, đánh không được còn biết đường chạy ư?
- Điều này cũng đúng.
Trần Thư gật gật đầu, bởi vì Tinh Không di tích, sức chiến đấu của ba người đã tăng lên rất nhiều, đối mặt với hoàng kim lãnh chúa cũng không sợ.
Trừ phi thật sự xui xẻo, đụng phải Hoàng Kim Quân Vương…
Nhưng xác suất này căn bản chỉ thể mua được vé số, Ngự Thú sư bình thường cả một đời cũng không có khả năng gặp được một người…
- Trần Bì, ngươi thì sao?
A Lương mở miệng nói:
- Trở về thành phố Nam Giang? Hay vẫn ở lại kinh đô?
- Ừm…
Trần Thư suy tư một chút, bản thân dường như không có chỗ nào để đi.
- Tốt nghiệp xong rồi nói, đến lúc đó trước tiến tìm Trần bộ trưởng Ngự Long Vệ T, xem xem lúc nào thì có kiểm tra nhiệm vụ.
Hiện tại hắn chỉ có một băng tay Ngự Long Vệ màu vàng xanh nhạt thực ra chỉ là một thẻ thân phận, không có tác dụng gì khác.
Đừng nói đến quyền lợi cơ bản, ngay cả tiếp nhận nhiệm vụ bộ phận cũng sẽ chịu hạn chế cực lớn.
- Hơn nữa tháng bảy ta còn phải cùng Đại Lực đi tham gia cup thực thần…
Trần Thư vừa nghĩ đến đây, trong mắt đã có ý cười, nói:
- Coi như là một chuyến đi sau tốt nghiệp đi.
A Lương nhíu mày, nói:
- Xuất ngoại làm côn đồ sao?
- Xéo đi!
Trần Thư quát một tiếng, nói:
- Nói thật, ta vẫn chưa từng tới Hắc Châu.
- Hắc châu?
A Lương mở to hai mắt nhìn, nói:
- Cup thực thần cử hành ở Hắc Châu sao? Ngươi đang nói đùa hả?
- Tất nhiên… Không phải.
Trần Thư mở miệng nói:
- Là thủ đô của Nam Thanh, chỉ là cách Hắc Châu tương đối gần.
Nhìn vẻ mặt Trần Thư hưng phấn, trong lòng ba người A Lương i yên lặng cầu nguyện:
Hi vọng bằng hữu ngoại quốc sẽ không xảy ra chuyện…
- Sắp phải xa nhau rồi!
Trong mắt A Lương đã có chút xúc động, nói:
- Thực ra ta có một nguyện vọng, nằm mơ cũng muốn thực hiện.
- Cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận