Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1415: Một ngày không phá đảo cả người ta đều thấy khó chịu…

- Cái thứ nhất… cái thứ ba…
Hắn vuốt vuốt cằm. Cuối cùng, hắn vẫn chọn lợi thế thứ hai.
Ba con Khế Ước Linh của hắn đều có thần kỹ, đây là một lợi thế không thể bỏ qua được. So với ba lựa chọn kia thì lợi ích nhận được từ cái này sẽ cao hơn.
Hắn là một kẻ mạnh trong lĩnh vực làm trắc nghiệm đấy.
Đúng lúc này, ba tia ánh sao hòa vào bên trong cơ thể ba con Khế Ước Linh.
Trần Thư giật mình một cái, hắn chọn mở khóa thần kỹ của con Khế Ước Linh thứ ba.
- Lần này chắc là ổn rồi.
Trần Thư mỉm cười, đồng thời, trên người hắn cũng có một Không Gian Ấn Ký. Hắn lập tức quay trở lại bên trong miệng Tiểu Hoàng.
- Ồm ộp, ồm ộp.
Cơ thể năm mét của Tiểu Hoàng đang di chuyển về phía trước.
Bởi vì sự áp chế của kỹ năng và thuộc tính, tốc độ của nó dần trở nên rất chậm.
Còn những Ngự Thú Sư khác thì đều thấy không thích ứng được. Vốn là Hoàng Kim Ngự Thú Sư, mà lại bị chèn ép thành Hắc Thiết Cấp.
- Ba mươi điểm tinh thần lực.
Một thanh niên ánh mắt đầy vẻ tham lam. Đồng thời, hắn lấy ra các thể loại dược tề từ bên trong chiếc túi mà hắn luôn mang theo bên mình.
- Phải cược một phen thôi.
Hắn lẩm bẩm, dược tề trong tay có thể giúp tăng các thuộc tính của Khế Ước Linh ngay tức khắc.
Cho dù tác dụng phụ rất lớn, thậm chí còn hại đến căn bản của Khế Ước Linh. Thế nhưng bây giờ, hắn không quan tâm được nhiều thế nữa rồi.
Những người khác cũng thấy như vậy, họ đều dốc hết sức mình. Cho dù là gặp phải ai thì họ cũng đều cố hết sức để loại người đó.
Ba mươi điểm tinh thần lực có sức hút quá lớn với bọn họ,
....
- Tìm kiếm dọc theo dòng chảy của sông đi… ít nhất thì sẽ không bị thiếu nước.
Trần Thư đang trốn trong miệng của Tiểu Hoàng. Đồng thời, hắn bảo Không Gian Thố mang chút nước về.
Bây giờ Không Gian Thố không có kỹ năng nưa,x đương nhiên là không dùng được không gian chứa đồ rồi.
Tố chất cơ thể của hắn có thể đảm bảo nếu vài ngày liền không ăn gì, thế nhưng nước thì vẫn phải uống.
- Ồm ộp, ồm ộp.
Tiểu Hoàng di chuyển về phía trước, trông có vẻ rất cẩn trọng.
Trần Thư hiểu ba mươi điểm tinh thần lực nghĩa là gì, sợ là Ngự Thú Sư nào cũng sẽ phát điên lên vì nó.
Nếu thực sự gặp phải, hắn cũng không dám đảm bảo là mình sẽ thắng.
Ba thần kỹ đều chỉ là cấp một thôi, hiệu quả không mạnh mẽ như trong tưởng tượng.
Hơn nữa một khi gặp phải Ngự Thú Sư khác trong chiến đấu, khả năng cao là đối phương có thể sẽ bắt tay với nhau, ai bảo hắn có sức uy hiếp lớn chứ.
Khi Trần Thư đang suy nghĩ, tự dưng có một tiếng kêu gào thảm thiết truyền tới từ bên dưới.
- Hửm?
Trần Thư ló đầu ra một cách cẩn trọng, hắn thấy một con cá sấu nhỏ đang vô tình bị Tiểu Hoàng đè lên người.
- Ồm ộp.
Tiểu Hoàng cúi xuống nhìn chú cá sấu đáng yêu. Quả nhiên nó đã chọn cách tăng sức nặng lên, chuẩn bị đè chết cá sấu luôn.
Một lát sau, cá sấu nhỏ không chịu được sự tấn công như vậy nữa nên hóa thành những ánh sao bé nhỏ, biến mất.
- Không có thứ gì nổ ra sao?
Trần Thư nhướng mày, ánh mắt có vẻ hơi thất vọng.
Theo quy tắc của di tích. Ở trong khu rừng, ngoài Ngự Thú Sư ra, những sinh vật khác đều là những sinh vật đặc biệt được tạo nên bởi những ngôi sao.
Tiểu Hoàng vẫn tiến về phía trước, trên đường, nó còn gặp được thêm nhiều cá sấu hơn.
Kết quả không ngoài tưởng tượng, chúng toàn bị nó ngồi lên người đến chết, thế nhưng không có vật gì đặc biệt nổ ra từ đó cả.
- Không có đồ gì xuất hiện sao?
Trần Thư cau mày, khi hắn đang suy nghĩ thì cơ thể hắn tự nhiên rung lên, thiếu chút nữa thì bị ngã lăn ra.
- Hửm? Có quái vật xuất hiện sao?
Hắn tự dưng thò một cái đầu ra, nhìn ra bên ngoài.
Một con cá sấu khổng lồ đang nhìn về phía Slime, cái đuôi khổng lồ ấy ngoe nguẩy liên tục, vẻ mặt trông vô cùng thản nhiên.
Nó trông không khác gì một sinh vật cả. Chỉ có ánh mắt là có chút cảm xúc thôi.
Cho dù di tích Tinh Thần có thể biến đổi vạn vật, thế nhưng lại không tạo ra được sinh vật sống.
- Áu áu áu.
Husky đứng bên cạnh Trần Thư bắt đầu vào trạng thái chiến đấu, nó phóng thích ra kỹ năng Phân Thân.
Hai con Husky liên tục kêu lên, khí thế rất đáng sợ, cứ như Lang Vương vậy.
Thời gian dần trôi qua, hai con Husky vẫn gào rú lên, không có động tĩnh gì khác.
- Được rồi, đừng kêu nữa.
Trần Thư xoa xoa đầu hai chú chó. Bây giờ Husky không có kỹ năng chủ động nào cả, đương nhiên là không có khả năng chiến đấu gì rồi.
Chủ lực bây giờ chỉ có thể là Slime thôi.
- Ồm ộp.
Tiểu Hoàng gầm lên một tiếng rồi sử dụng thần kỹ Cự Đại Hóa.
Cơ thể của nó tăng lên khoảng mười mét, nó lập tức khiến người khác thấy như đang bị chèn ép.
Cá sấu ngửa đầu lên nhìn cái quả bóng tròn to đùng ấy. Thế nhưng chúng không hề sợ hãi, không hề lùi bước, cứ như đây là một cơ hội lý tưởng đế chúng tấn công vào vậy.
- Phù phù.
Chỉ trong chốc lát, cái đuôi màu đen của nó quật tới thật mạnh, trên đó có cả ánh sáng.
- Ồm ộp!
Tốc độ của Tiểu Hoàng chậm dần, tránh thì không tránh được đâu, chỉ có thể cố chịu thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận