Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 237: Như vậy là đã thua rồi sao? Như này là logic gì đây (1)

- Được rồi! Vậy đánh cuộc đi!
Vương Phong nhìn về phía một người nam sinh trong lớp. Người kia hơi cười, ung dung gật đầu một cái.
Lần này, Vương Phong lập tức tự tin lên.
Hắn ta nhìn về phía học sinh xuất chiến:
- Đặng Nguyên, dốc toàn lực!
Đặng Nguyên gật đầu:
- Ta sẽ khiến ngươi nhận ra khoảng cách giữa Nhất Trung và Nhị Trung…
Rầm!
Hắn ta còn chưa kịp nói xong lời tuyên chiến hung ác trước trận đấu thì Cự Tích đã kêu rên một tiếng rồi trực tiếp bị đụng bay, nặng nề rơi ra khỏi đài thi đấu.
- Ngươi… Ngươi không nói võ đức!
Đặng Nguyên trợn to hai mắt, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Vừa mới bắt đầu mà đã kết thúc rồi ư?
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng:
- Người tiếp theo! Ta không có thời gian! Xin lỗi!
Trần Thư nhìn về lớp đặc huấn Nhất Trung nói:
- Lúc nãy không phải các ngươi đều muốn thử sao? Sao giờ lại im ắng vậy?
Sau một hồi yên lặng, có một nữ sinh bước lên.
Nàng ta triệu hồi một con Độc Giác Thú toàn thân màu tím, trên chiếc sừng của nó tỏa ra một màu tím đậm, trông khí thế phi phàm.
Trần Thư nói:
- Khế Ước Linh nhanh như vậy đã lên cấp A rồi sao?
Slime mở to đôi mắt, không hề quan tâm Độc Giác Thú trước mắt.
Nữ sinh cười nhẹ:
- Thất bại dưới tay Tử Giác Thú của ta, ngươi cũng không quá tệ.
Trận chiến của hai bên bắt đầu.
Văn Vũ, giết hắn đánh nhanh thắng nhanh, học sinh Nhị Trung thật là kiêu ngạo.
- Một con Slime mà đã muốn lật trời, có để mọi người sống hay không?
Một đám người bàn ra tán vào, trong phút chốc lại nghe thấy tiếng nổ lớn quen thuộc.
Bùm.
Thân hình của Tử Giác Thú trong chốc lát đã bị đụng bay lên không trung, không hổ danh là Khế Ước Linh mà mọi người đặt hy vọng vào, tư thế thổ huyết cũng tiêu sái như vậy.
- Sao… sao lại như vậy?
Có người mở to đôi mắt, ngơ ngác nhìn tình hình trước mắt.
Cách đánh úp bất ngờ này, làm người khác không kịp phòng bị.
- Cấp độ kỹ năng lợi hại quá đi!
Ánh mắt của Vương Phong trở nên xảo quyệt, vừa nhìn đã biết điểm mấu chốt cường mạnh của đối phương
Theo lý mà nói, kỹ năng Trùng Phong thông thường sẽ không ác liệt như vậy.
Nhưng cấp độ kỹ năng của đối phương quả thật quá cao, đủ để thay đổi lực sát thương của kỹ năng.
- Người tiếp theo! Người tiếp theo!
Trần Thư không ngừng hối thúc, cứ như đang rất vội vàng, hoàn toàn không để tâm đến đối phương.
- Để ta lên.
Một nam sinh vẻ ngoài cường tráng bước lên, ánh mắt của hắn đầy vẻ nghiêm nghị.
Trận tranh đấu đầu tiên là do Đặng Nguyên sơ sót, nhưng thất bại của Văn Vũ đã cho thấy thực lực hùng mạnh của Slime.
Ầm.
Trong chốc lát, đã xuất hiện một con Thổ Nham Quy cao tám mét, thân hình cao lớn làm cho sàn thi đấu dao động đôi chút.
- Ta xem ngươi còn đụng được nữa không!
Nam sinh hai tay khoanh trước ngực nhìn về phía Slime.
Sự chênh lệch hình thể của hai bên đã rõ mồn một, ngay cả Trùng Phong cấp độ cao e rằng cũng khó lòng làm nên chuyện.
- Ngươi đang so sánh hình thể to lớn với ta sao?
Trần Thư nhếch mày ra hiệu để Slime trực tiếp dùng kỹ năng Cự Đại Hóa tấn công.
Thân hình ban đầu như được bơm hơi, phình to gấp sáu lần.
Slime nhìn xuống Thổ Nham Quy đang mở to mắt, ngẩng đầu kinh hãi nhìn về con vật khổng lồ phía trước.
- Chết tiệt! Khế Ước Linh cấp F lại lĩnh ngộ được kỹ năng Cự Đại Hóa ư?
Vương Phong ánh mắt kinh ngạc, ngạc nhiên đến mức phát ra tiếng.
Học sinh lớp đặc huấn nhìn thân hình to lớn của Slime không nói nên lời.
Chỉ nhìn thôi, bọn họ cũng không chịu nổi rồi…
- Òm ọp! Òm ọp!
Slime nhè nhẹ nhảy lên, nhìn xuống con rùa nhỏ bé phía dưới.
- Không biết ngươi có đỡ nổi không đây!
Trần Thư nhếch miệng cười, chỉ thấy Slime trợn tròn mắt, nhanh chóng phóng ra kỹ năng Trùng Phong.
Thổ Nham Quy di chuyển chậm chạp, căn bản không thể tránh được, chỉ có thể dùng hết sức lực để đỡ lực ép.
- Người tiếp theo! Người tiếp theo!
Trần Thư hối thúc, tuy Thổ Nam Quy không bị đụng rơi ra ngoài, nhưng quy giáp có vô số vết nứt, chỉ có thể bất lực nhận thua.
- Giang Thiên, ngươi lên!
Vương Phong thở dài, sau đó nhìn về một nam sinh trong lớp.
Chỉ có hắn ta ung dung vô tư, có vẻ khác với những người khác.
Nghe tiếng thầy giáo, nam sinh đó chậm rãi lười biếng duỗi eo .
- Nếu đã như vậy thì để ta kết thúc trò cười này vậy.
Giang Thiên điềm tĩnh, nhìn có vẻ khí thế hừng hực.
- Ta cảm thấy lấy túi phân Urea có thể khống chế xung động của nó, các ngươi thấy sao?
Trần Thư đến gần ba người Thẩm Vô Song nói nhỏ:
Ba người đều gật đầu cùng lúc, như là có cùng suy nghĩ.
- Haizz
Trong chốc lát, xuất hiện một con chim lớn vô cùng dũng mãnh, toàn thân phủ lớp lông màu xanh và tím, khí thế xem chừng rất đáng sợ.
- Phong Lôi Điểu cấp tám ư?
Trần Thư nheo mắt nhớ đến Khế Ước Linh của đối phương.
Thì ra là Khế Ước Linh có hai thuộc tính, chẳng trách sao lại trang bị kỹ như vậy…
- Bắt đầu đi, đúng là trận đấu vô vị!
Giang Thiên thản nhiên vô tư, cứ như không cảm thấy hứng thú với bất kỳ thứ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận