Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1639: Đừng phát điên nữa được không…

Thời khắc này, nó không ngừng an ủi mình, chỉ có thể cưỡng ép nói mình không thua thiệt…
...
Nửa ngày thoáng cái trôi qua.
- Chỉ tìm được hai con, đáng tiếc…
Đám người Tần Thiên đang ngồi trên lưng Khế Ước Linh nói chuyện với nhau.
Bởi vì mất đi tung tích của Hồn Long Hoàng nên bọn họ kết thúc cuộc truy giết, trở lại điểm hẹn ban đầu.
- Ta cũng vậy, đáng tiếc, nhưng vẫn xem như là có thu hoạch.
Vương Sách lắc đầu, trong tay xuất hiện hai luồng lực lượng linh lực bản nguyên.
Bốn người nói về thu hoạch của mình, tổng cộng bọn họ giết được sáu phân thân của Hồn Long Hoàng.
- Nhưng mà so với lực lượng linh hồn khổng lồ của nó thì đây cũng chỉ là muỗi mà thôi…
Tần Thiên khẽ nhíu mày, ý thức được Hồn Long Hoàng không tổn thất quá lớn, Lực Lượng Hạch Tâm vẫn tẩu thoát được.
Loại tồn tại này, để Vương Cấp đi săn vẫn có chút khó khăn.
- Vậy đã không tệ rồi.
Vương Sách cười cười, đây chính là vặt lông trên người Thú Hoàng đấy, nếu không phải là tình huống đặc biệt, bọn họ cũng không có cơ hội này.
- Sao đám lão Liễu vẫn chưa trở lại vậy, chẳng lẽ vẫn đang đánh nhau?
Trần Thanh Hải nhìn bão cát nổi trên sa mạc, trong mắt có chút lo âu.
Vương Sách nói với giọng chắc chắn.
- Yên tâm đi, Hồn Long Hoàng đã không còn sức chiến đấu nữa rồi.
- Nhỡ đâu bị ám hại thì sao?
Trần Thanh Hải vẫn có chút không yên tâm, bây giờ Trần Thư chính là nhân vật mấu chốt, trình độ quan trọng không thua gì Vương Cấp Tam Tinh.
- Bị ám hại?
Tần Thiên lắc đầu cười một tiếng, nói.
- Lão Trần, đây chính là Liễu Phong liên thủ với Trần Thư đấy…
Mọi người ngẩn ra, sau đó cười lên, đúng thế thật.
Nói sức chiến đấu của hai người này không bằng kẻ địch thì còn có thể hiểu được, ngươi nói bọn họ bị ám hại, vậy có khác nào nằm mơ giữa ban ngày.
- Trong lòng thiên hạ tổng cộng có mười đấu thì hai người họ cộng lại cũng có mười một đấu rồi
- Còn một đấu lấy từ đâu thế…
- Lừa lão thiên gia chứ sao.
- …
- ……
Mọi người duy trì im lặng trong chốc lát, mặc dù có hơi khoa trương, nhưng có vẻ như cũng có đạo lý nhất định.
- Lời lão Tần nói cũng không sai.
Vương Sách cười cười, nói:
- Nếu so về trình độ âm hiểm, hai đứa bọn hắn có thể khiến cho Hồn Long Hoàng quỳ xuống gọi tổ tông…
Những người còn lại cũng gật đầu tán đồng, tính cách âm hiểm này không phải sống lâu là có thể dưỡng thành, chủ yếu vẫn là nhìn thiên phú.
Huống chi hung thú đã quen với việc sử dụng lực lượng vũ phu để nói chuyện.
Đang lúc bọn họ nói nói cười cười, ở phương xa đã xuất hiện bóng dáng băng điểu.
- Trở về rồi.
Tần Thiên hơi hơi mỉm cười, quả nhiên giống như lão dự đoán, không có chuyện gì xảy ra cả.
Vương Sách cười nói:
- Thu hoạch được gì rồi?
- Miễn cưỡng cũng tạm được, chỉ giết mười tám con thôi.
Trần Thư nhún nhún vai, đồng thời lấy ra một đoàn lớn linh hồn lực dồi dào.
- Ồ?!
Vẻ mặt mọi người đều hiện vẻ kinh ngạc, vốn dĩ còn cho rằng là giả, nhưng khi nhìn thấy lực lượng linh hồn đó, trong nháy mắt tin tưởng.
- Bớt khoe khoang đi!
Liễu Phong gõ đầu hắn một cái, nói:
- Chúng ta tóm được bản thể, có chút thu hoạch.
- Như vậyy sao?
Vẻ mặt mọi người bừng tỉnh, thảo nào lực lượng linh hồn trong tay, so với bốn người bọn hắn gộp lại còn nhiều hơn.
Ngay sau đó, Liễu Phong giải thích đơn giản với mọi người một chút.
Điều này khiến cho mọi người không nhịn được than thở vận khí của hai người tốt, nhưng thực ra tất cả những thứ này đều không phải ngẫu nhiên…
- Cái đó, mọi người giao chiến lợi phẩm cho ta, ta tập trung lại rồi phân chia ra…
Trần Thư xoa xoa tay, bộ dạng gian trá cười hì hì.
- Phân chia cái con khỉ!
Khóe miệng Tần Thiên co rút giao vào tay hắn, còn không phải là cho không sao?
Lão đứng dậy, nói:
-Khế Ước Linh tinh thần bị thương không? Ưu tiên sử dụng món đồ này.
Chiến đấu với Hồn Long Hoàng một trận, mặc dù thế cuộc nghiêng về một phía, nhưng thú hoàng dù thế nào cũng là thú hoàng, vẫn khiến cho bọn hắn bị thương chút ít.
Đặc biệt mức độ thương tổn về linh hồn, muốn lành lại cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Vừa nghe thấy lời này, Trần Thư ngược lại không mở miệng, chủ động giao lực lượng linh hồn trong tay ra.
Vốn dĩ năm người đến giúp đỡ hắn, kết quả ngay cả vết thương cũng không thể lành lại, quả thực là có hơi không có thiên lý rồi…
Trong lúc nhất thời, năm người cũng không khách khí, để cho Khế Ước Linh tinh thần ủ rũ nuốt xuống.
Quả nhiên, không bao lâu, bọn chúng trở nên tinh thần dồi dào, hồi phục lại trạng thái đỉnh cao.
- Được rồi, hiện tại có hai chiến lợi phẩm.
Trước mặt của Tần Thiên đang có một đoàn lớn lực lượng linh hồn còn chưa sử dụng hết, và thi thể của một con Quân Vương Hắc Bạch Hồ Điệp.
Lão liếc nhìn mọi người, nói:
- Phân chia như thế nào đây?
Vương Sách suy nghĩ một lúc, nói:
- Phân chia theo giá trị nhé, ai muốn thì trực tiếp ra giá.
- Ta muốn hết!
Trần Thư trực tiếp giơ tay, tài đại khí thô(1) nói.
(1) Tài đại khí thô: giàu có và hống hách, giàu có và uy nghiêm, giàu sang quyền quý.
Trải qua hơn một tháng điên cuồng săn bắn, bây giờ, cái gì hắn cũng thiếu, chỉ không thiếu tiền…
Bạn cần đăng nhập để bình luận