Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1769: Ai nói không có chứng chỉ đạn hạt nhân? (2)

- Ngoại trừ thành viên của chính phủ, trong nước chỉ cho phép một mình ngươi có đạn hạt nhân, những người còn lại không có tư cách này!
Thực ra chính phủ muốn Trần Thư không thể dùng, nhưng con hàng này là người chế tác, thật sự không quản được…
- Hả? Chỉ có mình ta có thể sử dụng?
Trần Thư khẽ giật mình, sau đó hưng phấn nói:
- Cái đó, chính phủ có thể tiện tay phát cho ta một cái chứng chỉ đạn hạt nhân không?
-???
Đầu óc Phương Vệ mơ màng, lại có cảm giác bản thân bị dắt mũi…
- Chứng chỉ…
Thần sắc của hắn ta cổ quái, nói:
- Ngàn năm qua, chúng ta đều chưa từng nghe thấy, phát kiểu gì?
- Đó là bởi vì chính phủ chưa có gặp ta, nếu gặp ta sớm hơn thì đã sớm có.
- ...
Phương Vệ lắc đầu, trong mắt có chút do dự,
Hắn ta vẫn cảm thấy chuyện này nên báo cáo lên phía trên, có chút không ổn.. .
- Nếu không phát cho ta, sao những người còn lại có thể biết bọn họ không có tư cách giữ?
Trần Thư nói nghiêm túc:
- Đến lúc đó thế lực khắp nơi đều tới cầu mua, ta lại mềm lòng, không đành lòng từ chối…
- ...
Phương Vệ do dự gật đầu một cái, nói:
- Ta trở về báo lên phía trên.
- Vậy thì cám ơn Phương thúc…
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, cứ cho là kế hoạch buôn bán thất bại, nhưng ít ra có một chút thưởng an ủi, thực hiện giấc mơ của hắn lúc trước…
Trở về hắn sẽ khoe với Lão Lưu, ai nói không có chứng chỉ đạn hạt nhân?
Hai người nói chuyện với nhau một lúc, Phương Vệ vội vàng trở về.
- Buôn bán đạn hạt nhân là không khả thi…
Trần Thư đứng ở trên phố, gọi điện cho Vương Thiên Bá.
- Ca, hủy bỏ? !
- Ừ, chính phủ không cho chúng ta bán.
Trần Thư thở dài, nói:
- Không có cách nào, người có năng lực quá mạnh đều sẽ phải chịu hạn chế.
- ...
Vương Thiên Bá mở miệng nói:
- Hợp đồng đã ký, tiền đặt cọc cũng đã nhận, làm thế có ảnh hưởng đến uy tín của chúng ta không…
- Không sao, uy tín của chúng ta cũng không cao.
- ...
Vương Thiên Bá thở phào nhẹ nhõm ngay lập tức, nói có lý.
Là cửa hàng của tội phạm mở, thỉnh thoảng vi ước cũng là chuyện bình thường…
- Mặt khác, chính phủ sẽ giải thích.
Trần Thư mở miệng nói:
- Đây là nhân tố không thể đối kháng ở trong hợp đồng!
- Được, ta sẽ nói với mỗi đại thương nhân một tiếng.
Vương Thiên Bá gật đầu, ngược lại không lo lắng gì nữa.
- Đúng rồi, Thiên Bá ca, tiết lộ cho bọn hắn một tin tức, tương lai ta sẽ bán biến thái dược tề, nói thí dụ như bạo tẩu, phi hành, tàng hình, thuấn di các loại.
- Hả?
Thân thể Vương Thiên Bá chấn động, nói:
- Tội phạm ca, ngài đang nói giỡn?
- Dĩ nhiên không phải, cứ như vậy nói với bọn hắn, tương lai có rất nhiều cơ hội hợp tác!
Trần Thư mỉm cười, đạn hạt nhân không bán được, nhưng dược tề chắc hẳn chính phủ sẽ không quản chế.
Hành động thương nghiệp lần này thất bại cũng coi như là mở đường cho cửa hàng dược tề trong tương lai.
- Được, được!
Vương Thiên Bá vội vàng gật đầu, có một loại dự cảm, nhân sinh của mình sắp bay lên!
Có thể đại diện cho những dược tề biến thái này, danh tính của mình sẽ nổi lên trong giây lát …
Hắn cúp điện thoại, trong mắt có vẻ cảm khái.
Năm đó khi gặp được Trần Thư, hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ lang thang, kết quả bây giờ lại trở thành bá chủ một phương của chợ…
- Thật là quý nhân…
Công tác nhân viên mặt nở nụ cười, ánh mắt có vẻ tôn kính, nói:
- Tội phạm ca, đây là vật liệu bên trên gửi tới, cần ngài đích thân ký nhận!
- Ừm, tốt, cảm ơn nhiều.
Trần Thư gật đầu, đang chuẩn bị tới lấy vật liệu đạn hạt nhân của Chính Phủ, cùng lúc có thể để cho mình chơi không một trăm bình đạn hạt nhân.
Hai người vừa đi vừa nói, đi đến trước một kho hàng lớn,
- Chính là ở bên trong đó.
Công tác nhân viên mở cửa kho hàng ra, chỉ thấy vật liệu Ngự Thú xếp chồng lên ngay ngắn bên trong, tất cả đều có khí tức nóng bỏng tỏa ra, làm cả kho hàng giống như một cái lò lửa.
- Giá cả này có thể vượt qua trăm tỉ rồi…
Trần Thư bước vào bên trong kho hàng, ánh mắt tỏ ra vẻ phấn khích nhẹ,
Thật ra thì giá cả vẫn chỉ là thứ yếu, mấu chốt là mức độ quý hiếm,
Giờ đây đang trong thời thế loạn lạc, tầm quan trọng của vật liệu cơ sở hiển nhiên không cần nói cũng biết, các thế lực lớn đều được thận trọng phân phối,
Mà Hoàng Kim vật phẩm lại càng quý hiếm hơn, có điều may là chỉ cần một phần, mức độ quý hiếm vẫn không bằng một ngàn phần vật liệu cơ bản.
- Thỏ, gói mang đi!
Hắn triệu hồi Thỏ Không Gian ra, bản thân rời khỏi kho hàng, đi tới bên cạnh công tác nhân viên,
- Ta đến ký tên.
Hắn vẫn tin tưởng lão gia tử, không cần cẩn thận kiểm tra gì cả, chỉ cầm lấy danh sách bắt đầu ký tên.
Trong chốc lát,
Gương mặt Thỏ Không Gian cười đầy mãn nguyện, rời khỏi kho hàng,
- Tốt lắm.
Trần Thư đưa danh sách văn kiện cho đối phương, nói:
- Đã ký xong rồi, ta có thể đi được chưa?
- Đương nhiên được.
Nói xong, Trần Thư thuấn di một cái biến mất ngay tại chỗ, trở về nhà.
- Thật là ngưỡng mộ mà…
Công tác nhân viên tự lẩm bẩm, tự nghĩ nếu như mình cũng có thể thuấn di, thì quá tuyệt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận