Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1343: Còn có người vô sỉ hơn cả ta

- Không có, ta đánh chơi thôi.
- …
Khóe miệng Vương Viên giật giật. Vốn dĩ hắn ta không muốn động thủ, Hoa Hạ học phủ cũng không phải nơi để hắn ta gây chuyện, chỉ muốn tạo chút áp lực cho Vương Tuyệt thôi nhưng không ngờ, hắn ta không dám động thủ.
Có người lại không kiêng nể gì, trực tiếp đánh mạnh tay…
Sắc mặt Vương Viên lạnh lẽo, nói:
- Ngươi sẽ phải trả giá lớn!
- Không phải chứ, ngươi biết ta mà còn dám uy hiếp ta?
Trần Thư ngạc nhiên, trong mắt có chút tò mò, chẳng lẽ tên tuổi của mình không còn tác dụng gì nữa à?
- Hừ! Ta thừa nhận thiên phú của ngươi rất mạnh nhưng cũng chỉ có thế thôi!
Vương Viên không cố ý điều tra, chỉ biết Trần Thư là quán quân thế giới nhưng bởi vì hắn ta ở nước ngoài quanh năm nên chỉ coi đó là một tiểu bối đang phát triển trưởng thành.
- À…
Trần Thư nhếch môi lên, nhíu mày nói:
- Vậy ngươi muốn ta phải bỏ ra cái giá gì?
- …
Vương Viên hơi suy nghĩ một lát, không tiếp tục ở lại đây mà xoay người chuẩn bị rời đi.
- Biết sợ là tốt!
Trần Thư lắc đầu, ngược lại cũng không cưỡng ép giữ hắn ta lại.
Nhưng lúc này, dường như Vương Viên nhớ đến điều gì đó, quay đầu lại nói:
- Vương Tuyệt, ta sẽ lại đến tìm ngươi! Ngươi biết tính cách của ta rồi đấy, không đạt được mục đích thì sẽ không dễ dàng từ bỏ!
- Cút ngay!
Vương Tuyệt trực tiếp dùng dấu tay gia hiệu của quốc gia, không muốn để ý đến đối phương nữa.
Vương Viên không tức giận, kiên định nói:
- Thứ mà ta muốn, từ trước đến nay đều không thoát được!
- Còn dám làm màu, còn dám làm màu à!
Trần Thư đứng bên cạnh lại móc ra một cái túi phân nữa, hiển nhiên là chuẩn bị một đợt nữa.
- …
Cơ thể Vương Viên chấn động, lập tức sợ hãi run rẩy, trực tiếp chuồn đi trước.
- Lão Vương, rốt cuộc là chuyện gì? Con hàng này giống như tên đòi nợ vậy.
Trần Thư nhướng lông mày, nói:
- Ngươi không phải là thiếu tiền người ta chứ?
- À…
Trong mắt Vương Tuyệt có sự phiền não, suy nghĩ một chút, nói:
- Hắn ta là huynh trưởng của ta!
Sau đó hắn ta ngồi xuống ghế dài bên đường, bắt đầu kể về chuyện trong nhà mình.
Sau năm phút đồng hồ, Trần Thư cũng hiểu rõ mọi chuyện.
Trong mắt hắn cũng hiện lên sự tức giận, lẩm bẩm:
- Còn có người vô sỉ hơn cả ta! Không thể nhịn được!
- …
Khóe miệng Vương Tuyệt giật giật, không ngờ đây chính là nguyên nhân ngươi phẫn nộ sao?
Hắn ta lắc đầu nói:
- Hiện tại ta là người của Hoa Hạ học phủ nên hắn ta không dám làm gì.
- Nhưng chỉ là hiện tại thôi, sau này thì chưa chắc.
Trần Thư lắc đầu. Một Hoàng Kim Ngự Thú Sư nếu muốn chỉnh một Bạch Ngân Cấp thì không phải chuyện khó khăn gì lắm.
- Ta cũng không có cách nào, trừ phi ta trở thành Hoàng Kim Cấp.
Vương Tuyệt thở dài, nói:
- Nếu quả thật không có đường lui thì đưa tiền trong nhà cho hắn ta!
Tính cách của hắn ta cũng mạnh mẽ, sẽ không dễ dàng nhường lại thứ của mình nhưng bây giờ thực lực không đủ, chỉ có thể tạm thời lùi một bước.
- Không cần.
Trong mắt Trần Thư có vẻ suy ngẫm, kiên định nói:
- Không ai có thể đụng đến tiền của ta!
- …
Khóe miệng Vương Tuyệt giật giật, nói:
- Đại ca, là của ta…
- Cái gì mà ngươi với ta, đều là của chúng ta!
Trần Thư nhếch môi nói:
- Để ta nghĩ cách đã…
- …
Vương Tuyệt lại không có dự định gì, đã quá quen thuộc với miệng lưỡi của con hàng này, chắc chắn sẽ không lừa tiền của hắn ta.
- Đi thôi, về ký túc xá trước rồi nói!
Nhưng vào lúc Trần Thư vừa mới đứng dậy thì trong mắt hắn chợt xuất hiện bảng lựa chọn.
[Lựa chọn một: Ám sát ban đêm, dùng túi phân Urea làm Ngọc Viên ngộp chết. Giải thưởng khi hoàn thành: Nhận được danh hiệu “Vua phân Urea”. Hiệu quả khi sử dụng: Khi ngươi sử dụng túi phân Urea thì sẽ có thêm hiệu quả làm tắc thở.]
[Lựa chọn hai: Không thèm quan tâm đến chuyện của Vương Tuyệt nữa. Giải thưởng khi hoàn thành: Một chuỗi dược liệu Hoàng Kim Cấp.]
[Lựa chọn ba: Bảo Vương Tuyệt chuyển cổ phần của gia đình hắn cho mình để lấy đó bảo Vương Viên bỏ cuộc. Giải thưởng khi hoàn thành: Cộng một kỹ năng Bạo Lực Tọa Sát.]
[Lựa chọn bốn: Tỉ thí công bằng với Vương Viên, đánh bại hắn ta. Giải thưởng khi hoàn thành: Cộng một “Cự Hình Phong Nhẫn.]
- Có cách rồi đây không phải sao?
Trần Thư mỉm cười, nhìn bốn sự lựa chọn.
- Gì cơ?
Vương Tuyệt quay đầu lại nhìn, ánh mắt đầy vẻ tò mò, lại nói mớ giữa ban ngày rồi à?
Trần Thư thì không thèm để ý đến hắn ta, hắn chỉ đang suy nghĩ về lợi, hại giữa các sự lựa chọn của hệ thống thôi.
Sự lựa chọn đầu tiên bị hắn bỏ luôn, một Ngự Long Vệ mà lại ám sát, hơn nữa lại còn dùng túi phân Urea, sợ là sẽ khiến cả tổ chức Ngự Long Vệ bị mất mặt.
Còn về cái thứ hai thì rõ ràng không phải là phong cách của hắn, hơn nữa giải thưởng cũng ít quá.
- Lão Vương ơi…
Hắn chớp mắt một cái, nói.
- Liệu có thể nào…
- Không!
Vương Tuyệt ngắt lời Trần Thư luôn. Biểu cảm đó, giọng điệu đó, chắc chắn không phải chuyện gì tốt đẹp.
- …
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói.
- Không thể chuyển một ít cổ phần của gia đình ngươi cho ta được sao, thế thì Vương Viên sẽ không dám làm gì nữa.
- Quả nhiên…
Bạn cần đăng nhập để bình luận