Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 832: Không ngờ ngươi cũng chính khí hạo nhiên giống như ta (2)

- Gần đây ngươi thế nào?
- Rất sảng khoái! Sảng khoái đến bay lên trời luôn!
- ...
Khóe miệng Hạ Băng giật giật, cái lời nói không hợp lẽ thường gì thế này cơ chứ?
- Ủy viên Hạ, ngươi gọi cho ta có việc gì không?
Trần Thư cười cười mà nói:
- Chỉ cần là chuyện vi phạm pháp luật thì ta đều có thể giúp ngươi một tay!
- ?
Hạ Băng há miệng ra, ngươi chắc là mình không nói ngược đấy chứ?
Nàng nhẹ nhàng mà nói:
- Ta muốn nhờ ngươi giúp ta một chuyện!
- Hả? Cái gì?
- Ta muốn đấu một trận với Hạ Viêm!
Giọng điệu Hạ Băng kiên định, sau một năm nỗ lực thì cuối cùng nàng cũng đã trở thành Hắc Thiết Cấp rồi.
Loại tiến bộ này ở Hoa Hạ Học Phủ không được xem là nhanh, thậm chí có thể nói là đang tụt lại phía sau, nhưng ở trường của nàng, đây đã là thành tích cao số một số hai rồi!
Trần Thư đang muốn trả lời thì trước mắt hắn bỗng xuất hiện các lựa chọn.
【 Phương án 1: Đồng ý với yêu cầu của Hạ Băng! Phần thưởng hoàn thành: Tăng thêm 1% toàn bộ thuộc tính của cả ba Khế Ước Linh 】
【 Phương án 2: Từ chối dứt khoát! Phần thưởng hoàn thành: Thiểu lượng Ngự Thú Lực 】
【 Phương án 3: Đánh cho Khế Ước Linh của Hạ Viêm bị thương nặng trước một bước rồi mới để cho hai người thi đấu! Phần thưởng hoàn thành: Tăng thêm 5% thuộc tính Không Gian của Thỏ Không Gian 】
Trần Thư sờ cằm rồi hỏi dò:
- Nếu ta đánh hắn ta bị thương nặng trước rồi các ngươi lại thi đấu thì thế nào?
- Hả?
Hạ Băng khẽ ngẩn người nhưng lại không hề kinh ngạc. Điều này hoàn toàn phù hợp với tính cách của Trần Thư mà…
Giọng điệu của nàng kiên định, không hề do dự mà nói:
- Ta muốn đường đường chính chính mà đánh thắng hắn ta một trận kìa!
- Là như vậy sao?
Trần Thư gật đầu rồi nói:
- Không ngờ ngươi cũng chính khí hạo nhiên giống như ta vậy, chẳng trách người ta lại nói vật họp theo loài, người phân theo nhóm!
- ...
Khóe miệng Hạ Băng giật giật, trong lúc nhất thời cũng không biết có phải hắn đang khen nàng hay không nữa…
- Được rồi! Ta sẽ sắp xếp giúp ngươi cho!
Trần Thư gật đầu, vô cùng sảng khoái mà đồng ý.
【 Nhận được phần thưởng: Tất cả thuộc tính của Khế Ước Linh tăng 1%! 】
Chấp niệm của Hạ Băng chính là vượt qua đệ đệ của mình, Trần Thư rất vui lòng giúp đỡ nàng vụ này.
Hai người nói chuyện phiếm một lúc, không lâu sau cũng cúp điện thoại.
- Ngày mai đi học rồi tìm hắn ta vậy…
Trần Thư sờ cằm, duỗi cái lưng mệt mỏi rồi nhìn về phía nồi sắt nằm trong góc.
Hắn tự nói:
- Hình như nhìn quen quen thì phải?
Ầm!
Cửa phòng ký túc xá bị mở ra, cắt ngang dòng suy nghĩ của Trần Thư.
- Bà mẹ nó, Trần Bì, Khế Ước Linh của ngươi có thể bay à?
A Lương và Vương Tuyệt mở to hai mắt mà nhìn, dáng vẻ khó có thể tin nổi.
- Có gì đáng ngạc nhiên đâu chứ!
Trần Thư nhếch miệng rồi nói:
- Heo mẹ còn có thể leo cây nữa là, Slime bay lên trời thì có là chuyện gì to tát đâu đúng không?
- ...
Hai người đồng thời im lặng, heo mẹ nhà ai biết leo cây vậy hả?
- Rốt cuộc thì ngươi làm được bằng cách nào vậy?
A Lương nhích lại gần, trong mắt tràn ngập vẻ tò mò.
Nếu như Lôi Viên của hắn ta cũng có thể bay lên trời thì chẳng phải sức chiến đấu đã trực tiếp tăng vọt rồi hay sao?
- Đơn giản lắm!
Trần Thư nhẹ nhàng bâng quơ mà nói:
- Chỉ cần giết một Bạch Ngân Quân Vương rồi nuốt tài liệu quan trọng của nó là được thôi!
- ?
Trên mặt hai người hiện lên đầy dấu chấm hỏi, đây là chuyện mà con người có thể làm được sao?
...
Sáng ngày hôm sau, Trần Thư thành thật đi học lớp Tài Liệu.
- Lão Trương, sắp phải thành lập Ngự Thú Đoàn rồi, ba người chúng ta sẽ làm cùng nhau chứ?
Hạ Viêm đang đi kề vai sát cánh mà trò chuyện với hai người bạn cùng phòng của mình.
- Đây không phải là nói thừa sao?
Một nam sinh cười cười mà nói:
- Chúng ta ở chung một phòng ký túc xá đấy!
Một người khác nhếch mép cười:
- Đúng vậy, dựa vào giao tình của chúng ta thì đương nhiên không thể nào tách rời nhau được rồi!
- Huynh đệ tốt!
Hạ Viêm mỉm cười rồi ôm bả vai của hai người.
- Có bằng hữu một đời luôn chung bước, những ngày tháng này sẽ không thể quay trở về…
Ba người đồng thanh hát, trong mắt đều có ý cười.
- Hạ Viêm!
Lúc này, một giọng nói bình tĩnh cắt ngang bầu không khí vui vẻ của bọn họ.
Ba người đồng thời giật mình, quay lại nhìn về phía sau lưng, chỉ thấy Trần Thư đang khoanh hai tay trước ngực, ôn hòa mà nhìn bọn họ.
- Trần… Trần Thư…
Giọng nói của ba người đều có chút run rẩy, không rõ tên tội phạm này tới tìm bọn họ làm cái gì nữa?
Trần Thư cười mà nói:
- Ta tìm Hạ Viêm có việc, hai người các ngươi không có việc gì thì đi về trước đi!
Bọn họ vừa nghe xong lời này thì một người trong đó lập tức nói:
- Ta nhớ ra hôm nay nãi nãi của ta kết hôn, ta đi trước đây nhé!
Một người khác phụ họa:
- Hôm nay gia gia ta cũng kết hôn đấy, vừa lúc hai chúng ta đi chung luôn đi!
Ở vào thời điểm nguy hiểm thì cả hai dứt khoát chọn cách chạy trước đã rồi có gì tính sau…
Vốn dĩ bạn cùng phòng chính là những con chim trong cùng một khu rừng, khi tai họa lâm đầu thì tự mà bay mỗi người mỗi hướng thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận