Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 582: Sao ngươi đặc biệt báo tên của ta làm gì?

Ai bảo lúc ấy Trần Thư đưa theo ba người đi ra khỏi cứ điểm, làm hại bọn họ đã không có được ban thưởng học phần.
- Có lẽ sẽ phải tốn kém không nhỏ rồi!
Trần Thư nói nhỏ, tài chính một tỷ hôm nay lại thêm cả chi phí trước kia, tổng cộng đại khái là một tỷ năm trăm triệu. Trên phương diện dược tề của hai con Khế Ước Linh cơ bản là được nuôi dưỡng hoàn mỹ.
...
Ngày một tháng mười,
A Lương lái xe chở bốn người Trần Thư đến sân bay kinh đô.
- Ta nói này Trần Thư, hai cái Khế Ước Linh của ngươi cứ không đúng nha!
A Lương mở miệng hỏi, hiện tại đại bộ phận tân sinh Hoa Hạ học phủ đều cảm thấy Trần Thư là ỷ vào đẳng cấp để áp chế. Một khi bọn họ đã thành Hắc Thiết Cấp, tất nhiên là có thể hành hung Trần Thư rồi.
Ai bảo hai cái Khế Ước Linh của hắn đều là Cấp D đâu này? Thật sự quá mức bị mê hoặc rồi.
Nhưng một trận chiến ngày hôm qua, A Lương đã ý thức được chỗ không đúng.
Khế Ước Linh của Vu Giang cũng là Hắc Thiết Nhất Tinh, hơn nữa còn đã học năm nhất đại học. Chỉ sợ Khế Ước Linh cũng đã uống dược tề chính, sức chiến đấu tuyệt đối không kém, nhưng lại hoàn toàn bị treo lên đánh.
- Mạnh sao?
Vẻ mặt Trần Thư thành thật, thở dài nói ra:
- Các ngươi chỉ có thấy được sức chiến đấu đại sát tứ phương của ta, nhưng rạng sáng mỗi ngày ta đều khắc khổ tu luyện, các ngươi lại không chứng kiến được!
- ???
Trên mặt bốn người đều tràn ngập dấu chấm hỏi (???), lời này chính ngươi sẽ tin sao?
Trần Thư lắc đầu, nói ra:
- Đương nhiên, không trách các ngươi được!
- Bởi vì ta cũng quả thực không có tu luyện…
- Ngươi quả thật rất bỉ ổi nha!
Bốn người ngay ngắn dựng lên một cái thủ thế quốc tế. Trên thực tế, thật sự bọn hắn chưa từng nhìn thấy Trần Thư tu luyện, cái này đã trở thành một câu đố mang tính thế giới.
Chỉ chốc lát, một đoàn người đến sân bay, bước lên tiến về đường đi đến thành phố Lam Hải.
Lúc xế chiều, bọn người Trần Thư thành công đã tới mục đích.
Bọn họ đi tới bên ngoài sân bay, nhìn qua thành thị xe tới xe đi, lập tức tràn ngập hưng phấn.
Thành phố Lam Hải thuộc về tuyến thành phố lớn, vô cùng phồn hoa. Cùng lúc đó, nó có một danh xưng đặc biệt: Thực Thần Chi Đô.
Một nguyên nhân là ngay cả cúp vô địch thực thần ba giới đều là đến từ thành phố Lam Hải, cái này dẫn tới vô số linh trù tranh nhau đến đây.
Cái nguyên nhân thứ hai là ba cái dị không gian trong thành thị đều thuộc về địa hình vùng biển.
Tuy rằng so cùng đẳng cấp, dị không gian càng nguy hiểm hơn nhiều, nhưng chất thịt hung thú loại biển ngon, tự nhiên là lựa chọn đầu tiên của linh trù.
Cái này cũng làm cho trong thành thị này, Linh Trù đều nhiều hơn Ngự Thú Sư nhiều, trong đó càng không thiếu các loại Linh Trù đẳng cấp cao.
Tạ Tố Nam quay đầu trông lại:
- Đại Lực, ngươi có thể nha, lập tức phải trở thành thực thần mới đấy?
Hiển nhiên, hắn ta cũng biết rõ danh xưng Thực Thần Chi Đô.
- Ngươi có phải ngốc hay không…
Trương Đại Lực quay đầu trông lại, nói ra:
- Cúp Thực thần là trận đấu Linh Trù toàn thế giới, tuyển thủ ít nhất cũng là Linh Trù cấp Hoàng Kim, ta chỉ là một Hắc Thiết Cấp đấy, tới tư cách trợ thủ còn không có đâu!
- Ách…
Khóe miệng Tạ Tố Nam co lại, hắn ta cho rằng đối phương là đến đây để tranh đoạt danh hiệu thực thần.
Trương Đại Lực nhấc lên nồi sắt trong tay, nói ra:
- Ta tham gia chính là Cúp Tân Tinh, là trận đấu năm tòa thành thị liên hợp tổ chức, so với Cúp thực thần là hai chuyện khác nhau.
Trần Thư vỗ vỗ bờ vai của hắn ta, nói ra:
- Không có việc gì, chúng ta tin tưởng ngươi, sớm muộn cũng sẽ trở thành nam nhân thực thần!
- Thực thần?
Nhưng vào lúc này, một tiếng chế nhạo truyền đến.
- Hả?
Bốn người hơi giật mình, chỉ thấy một gã trẻ tuổi đeo kính mắt đã đi tới.
Vẻ mặt của hắn ta bình tĩnh, đánh giá qua lại bốn người một phen, nói ra:
- Ngươi chính là Trương Đại Lực à?
Trương Đại Lực mở miệng hỏi:
- Ngươi biết ta? Ngươi là ai?
- Hả? Ngươi không biết ta ư?!
Người trẻ tuổi nở nụ cười một phen, mở miệng nói ra:
- Tại hạ là sinh viên hàng đầu của đại học Linh Trù Lam Hải, Lục Song!
- Đỗ thiếu cố ý để ta đến đây giải thích cho ngươi hiểu, quán quân Cúp Tân Tinh hắn nắm chắc rồi! Ngươi có thể rời khỏi thành phố Lam Hải sớm chút!
Trần Thư giật mình, nói ra:
- Làm màu cả buổi, ngươi tới đây chỉ để truyền một lời này thôi hả? Ta còn tưởng rằng đại nhân vật nào đấy chứ!
Tạ Tố Nam cũng đồng dạng khóe miệng nở nụ cười, nói:
- Không phải, ngươi chỉ một tiểu nhân vật thì lại giả trang cái gì đây?
Từ Tinh Tinh đánh giá đối phương thoáng một phát:
- Con cóc đeo mắt kiếng, ngươi giả mạo sinh viên đúng không…
- Các ngươi là chơi với lửa!
Trong nội tâm Lục Song giận dữ, thậm chí thân hình đều giận đến có chút run rẩy lên.
- Đây là đang ở thành phố Lam Hải, các ngươi đừng quá kiêu ngạo! Đắc tội Đỗ gia sẽ phải trả một cái giá lớn, các ngươi sẽ đảm đương không nổi đâu!
Trong mắt Lục Song ẩn ẩn có ý uy hiếp.
- Là Đỗ gia thành phố Lam Hải?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận