Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 785: Gọi ta đến trợ hứng cho tội phạm ca

Hắn ta vội rời khỏi cái cây, đồng thời thả ra một tường băng cứng cáp, ngăn Tiểu Hoàng đang có xu hướng va chạm lại.
Lúc này hắn ta kéo ra một thiết bị truyền tin, bô bô nói một trang.
Thanh niên còn bày đặt hung ác nói:
- Hôm nay ngươi nhất định phải chết!
Ầm!
Nhưng ngay lúc này, Tiểu Hoàng đã đụng nát tường băng, thân thể cao lớn nghiền ép xông đến.
- Sao lại có thứ đồ chơi lớn như vậy!
Thanh niên chỉ cảm thấy vô cùng bất thường, thực sự có hơi không thể nào tiếp thu được.
Ba Khế Ước Linh của hắn ta đồng loạt ra tay vậy mà mới ngăn Slime hung bạo lại được.
- Gâu gâu!
Lúc này Husky không nương tay nữa, phóng ra đủ loại kỹ năng nguyên tố giống như Gatling, toàn bộ đều đánh tới.
Chỉ trong chốc lát, hai Khế Ước Linh của đối phương đều phải nhận trọng thương.
- Vù vù~~
Lúc này, Lam Sắc Giáp Trùng bên cạnh hắn ta lại một lần nữa phóng ra kỹ năng Quang Huy.
Ầm!
Một vòng bảo hộ màu xanh làm vô cùng rắn chắc xuất hiện, nhốt bọn hắn lại bên trong.
- Chờ viện quân của ta đến, ngươi sẽ phải chết!
Người Anh Hoa Quốc thở phào nhẹ nhõm, trong mắt có hận ý, trong lòng lại không ngừng hò hét:
- Vì sao lại có Ngự Thú Sư đồng cấp mạnh như vậy!
Dù sao hắn ta cũng tốt nghiệp trường đại học danh giá nhưng lại bị đánh đập như vậy, thật sự khó mà chấp nhận được…
Rầm rầm!
Ngay lúc này, phân thân của Husky vung ra đủ loại kỹ năng, toàn độ đều đánh vào trên vòng bảo hộ.
Mặc dù vòng bảo hộ lung lay như sắp đổ nhưng vẫn kháng trụ được!
- À, khá cứng nhỉ?
Trần Thư chớp chớp mắt, không tiếp tục ra tay nữa mà kiên nhẫn chờ đợi điều gì đó.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, hai bên đều duy trì sự yên lặng, chỉ có gió lạnh gào thét.
Đúng lúc này, đôi mắt thanh niên sáng lên, nhịn không được bật cười, hét to:
- Ta đang đợi viện quân, ngươi đang chờ cái gì?
Lúc này, phía sau hắn ta đột nhiên xuất hiện hơn mười con Khế Ước Linh.
- Ta đang chờ ngươi chết!
Trần Thư mỉm cười, chỉ thấy Husky phun ra một đạo Tử Vong Hỏa Trụ thẳng lên trời.
- Ngươi đang làm tế điện cho mình sao?
Sắc mặt thanh niên Anh Hoa Quốc khẽ giật mình, không hiểu dụng ý của Trần Thư.
Trần Thư cười cười, vỗ đầu Thỏ Không Gian một cái.
Trong chốc lát lại có một Không Gian Thông Đạo xuất hiện!
Đôi con ngươi của thanh niên kia trợn tròn, dường như đã hiểu ra điều gì đó nhưng đã không kịp rồi!
Trước người hắn ta xuất hiện một Hỏa Trụ quỷ dị, đốt cháy thân thể hắn ta hầu như chẳng còn lại gì!
- Không!
Ở phía xa, bốn tên nam tử nhìn thấy cảnh này thì như muốn rách cả mí mắt ra, chỉ có thể trơ mắt nhìn đồng bạn chết đi.
- Ta muốn ngươi phải chết!
Một gã nam tử điên cuồng hét lên, trực tiếp khiến cho Khế Ước Linh tụ lực vào kỹ năng.
- Chờ một chút! Ta có chuyện muốn nói!
Trần Thư vẫn vô cùng bình tĩnh mở miệng nói:
- Ta không giết hắn ta!
- Cái gì?
Câu này vừa vang lên, sắc mặt bốn người khẽ giật mình rồi chợt quát lên:
- Chúng ta tận mắt nhìn thấy là ngươi giết!
Trần Thư nghiêm túc nói:
- Các ngươi đừng để bị lợi dụng, là có ẩn tình khác!
Thấy lực chú ý của bốn người đều bị hấp dẫn thì Trần Thư hắng giọng một cái, nói:
- Thật ra chuyện là như thế này, lúc ấy hắn ta nói…
Bốn người quay đầu nhìn lại, muốn nghe xem Trần Thư sẽ nói cái gì.
- Hắn nói: Gọi ta đến trợ hứng cho tội phạm ca…
- ?
Bốn người lập tức ngẩn người ra, hình như đều không hiểu gì cả.
Nhưng trong chốc lát đã có loáng thoáng tiếng gió thổi xuất hiện.
Cả bốn người đều sững sờ, đột nhiên nhìn thấy thân thể mình, ngay trên cổ đang phun trào ra máu tươi.
Đầu rơi xuống đất, bốn người thả rắm ngay tại chỗ…
- Làm không tệ!
Trần Thư gật đầu, chỉ thấy phía dưới bốn người đang có một con Husky lộ ra thân hình.
Bốn người bị tức giận làm cho đầu óc choáng váng nên đều không nhìn thấy động tác nhỏ của Trần Thư.
Hắn thu hồi Khế Ước Linh, đồng thời uống một ngụm Tàng Hình Dược Tề cộng với Phi Hành Dược Tề, đi thẳng về phía trước…
Lúc này, tại một khoảng đất trống trên mặt tuyết đang có mười mấy người Anh Hoa Quốc.
Trong tay mỗi người đều cầm dụng cụ đặc thù, thậm chí còn đào ra mấy cái động lớn dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Mà chính mặt tuyết đang có một nam tử trung niên đứng thẳng, sắc mặt bình tĩnh.
- Đại nhân, không tìm được!
Lúc này, một nam tử cầm dụng cụ trong tay chạy tới.
- Lại không thấy sao?
Nam tử gật đầu, kiên nhẫn chờ đợi.
Dần dần, càng có nhiều người chạy đến, mỗi người đều báo cáo tình hình thăm dò.
- Đều không có?
Nam tử nhíu mày lại, lẩm bẩm:
- Lại là không khí rác rưởi sao?
Một người cẩn thận từng li từng tí nói:
- Đại nhân, chúng ta đã tìm lâu như vậy rồi, có thể là căn bản không có di tích không!
- Không thể nào!
Nam tử trực tiếp phủ định, nói:
- Chắc chắn là có, nếu không thì phía trên cũng không có khả năng mạo hiểm mà đắc tội với Hoa Quốc!
- Nếu nơi này không có vậy thì tiếp tục tìm chỗ tiếp theo!
Nam tử mở miệng nói:
- Để mọi người trở về đi, các ngươi mang theo chiến lợi phẩm, chuẩn bị rời khỏi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận