Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1618: Sự sụp đổ liên tục của Quân Vương hung thú

Lúc này, Thỏ Không Gian cũng đã thu hồi xong vật liệu lãnh chúa.
Hắn mang theo Khế Ước Linh xoay người đi về phía cứ điểm.
Ánh chiều tà dần buông xuống, thi thể hung thú chồng chất như núi, chiến trường trông cực kỳ thảm khốc.
Rất nhiều hung thú nhận ra kẻ địch mạnh đã rời đi rồi, bọn chúng theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Trong phút chốc, vẻ mặt của bọn chúng trở nên tái nhợt, trong ánh mắt chỉ còn lại một chữ “Hãn” đỏ tươi.
Bọn chúng không rõ là có ý gì, những tất cả đều nhận thấy một điều, đó là…
Tượng trưng cho sự biến thái của cường giả!
- Nó chết rồi…
Đôi mắt Vương Chấn Long khẽ động, hắn ta ngước nhìn bầu trời, chấn động tự lẩm bẩm.
Hắn ta đang cưỡi một con Khế Ước Linh Hoàng Kim, lệnh cho Trấn Linh Quân sẵn sàng nghênh đón quân địch.
Lỡ như Trần Thư đi săn thất bại, còn kéo theo hàng vạn con hung thú tới thì hắn ta cũng đã có sự chuẩn bị trước.
Rốt cuộc thì những chuyện kiểu như thế này không phải chỉ xảy ra lần đầu…
- Chết thật rồi á?
Phó đoàn trưởng bên cạnh không khỏi chấn động, đôi mắt toát lên vẻ sửng sốt.
Dựa vào khí tức của Hắc Thụ Vương phát ra, cho đến bây giờ mới trải qua chưa đầy một giờ đồng hồ, mà đã sụp đổ rồi sao?
- Thật đúng là tre già măng mọc…
Trong mắt của Vương Chấn Long lộ ra vẻ xúc động, Hoàng Kim Ngự Thú Sư thuộc thế hệ trước giống như hắn ta đây đúng là không theo kịp rồi…
Quả nhiên, rất nhanh đã có tin tức của Trấn Linh Quân truyền đến:
- Đoàn trưởng, toàn bộ hung thú bao vây xung quanh cứ điểm đều đã rút lui hết…
- Tốt!
Vương Chấn Long gật đầu nói:
- Bây giờ 【 Hoạt Mộc Đầm Lầy 】 không còn gì đáng lo ngại nữa, mọi người có thể tranh thủ nghỉ ngơi trong cứ điểm một lúc, chờ lệnh bên trên.
Không có Quân Vương dẫn đầu, cho lãnh chúa một trăm cái lá gan cũng không dám tấn công cứ điểm Trấn Linh Quân, càng không nói đến việc xâm phạm Lam Tinh.
Một tràng tiếng hoan hô vang lên, khuôn mặt ai nấy đều sáng bừng phấn khởi.
Từ lúc biết tin hung thú tấn công, lúc nào bọn họ cũng trong trạng thái căng thẳng thần kinh.
Lúc này rốt cuộc đã được thả lỏng một phen.
Không bao lâu sau, đã thấy Trần Thư cưỡi Slime thong dong đi vào bên trong cứ điểm.
- Tiểu Trần, con hàng kia chết thật rồi à?
Vương Chấn Long vội vàng bước lên hỏi, mặc dù trong lòng biết rõ đáp áp song vẫn không nhịn được muốn xác nhận lại.
Trần Thư bưng một bát canh màu đen, tỏa ra hương thơm ngào ngạt.
- À…
Tâm trạng của hắn đang vui, lập tức uống ngay một hớp, lại không nhịn được lên tiếng tán thưởng, sau đó mới nói:
- Đương nhiên, Vương thúc có muốn nếm thử mùi vị của nó không?
- Mùi vị của nó á?
Vương Chấn Long thoáng giật mình, trong mắt loé lên vẻ khiếp sợ.
Con mẹ nó, đây là vừa giết chết xong đã nấu lên ngay rồi?
Không hổ là tội phạm Nam Giang…
Trần Thư đưa mắt nhìn Trấn Linh Quân xung quanh, vô cùng nhiệt tình mời:
- Mọi người không cần giữ ý, cứ tới nếm thử xem sao…
Trong giây lát, tất cả mọi người đều âm thầm nuốt nước bọt, hương thơm toả ra từ cái nồi bên cạnh Trần Thư khiến bọn hắn không nhịn nổi.
- Vậy mọi người thử một chút nhé?
Vương Chấn Long liếm môi, ngược lại cũng không khách sáo nữa.
Thực tế, tất cả mọi người ở đây bao gồm cả hắn ta nữa, cho tới tận bây giờ đều chưa từng được nếm thử hương vị huyết nhục của Quân Vương.
Trong phút chốc, mọi người cùng nhau đi đến trên đầu Tiểu Hoàng, may mắn là nó khá to lớn cho nên không có vẻ chen chúc chật trội.
- Mẹ nó! Không hổ là được nấu từ huyết nhục của Quân Vương, thơm thật đấy!
- A a a… Sinh thời ta lại có thể được nếm thử hương vị của Quân Vương.
- Tuyệt vời, dám uy hiếp cứ điểm của chúng ta này!
Trên gương mặt nhóm người Trấn Linh Quân đều lộ nụ cười sung sướng mãn nguyện, bọn hắn nhanh chóng giải quyết nồi canh.
- Không cần phải vội, cứ từ từ mà uống, còn có…
Ngược lại Trần Thư lại khá hào phóng, mặc dù bên cạnh là một nồi canh lớn, nhưng thật ra chỉ dùng một chút huyết nhục của Hắc Thụ Vương, có thể coi là chín trâu chỉ mất sợi lông mà thôi.
Đối với hắn mà nói thì Quân Vương chỉ có ba tác dụng.
Một là làm nguyên liệu nấu ăn, hai là nâng cao kỹ năng bản mệnh của Khế Ước Linh.
Nhưng quan trọng nhất, vẫn là dùng làm nguyên liệu nấu nướng tạo ra mỹ thực, thoả mãn nhu cầu cái bụng của bản thân.
Một giờ sau.
Hơn trăm Trấn Linh Quân thoả mãn nằm dài trong cứ điểm.
Năng lượng của Quân Vương rất dễ khiến bọn hắn có cảm giác đầy bụng.
Đây có lẽ là một ngày phấn khởi nhất từ khi bọn hắn đến trấn thủ ở cứ điểm này.
- Được rồi, các vị.
Trần Thư đứng lên, nói:
- Ta đang vội đến địa điểm tiếp theo, hẹn lần sau chúng ta lại tụ họp.
Mọi người đều thoáng giật mình choáng váng, giết Quân Vương mà sao cứ như là đi du lịch thế…
Vương Chấn Long khẽ hắng giọng một cái, mọi người vội lục tục đứng dậy, trên mặt tràn ngập sự kính trọng.
Mặc dù tuổi tác không lớn, nhưng những cống hiến của Trần Thư đều không phải là kiểu có thể đánh đồng như những người khác.
- Đa tạ tội phạm ca!
Mọi người đồng thanh nói, cũng không vì vấn đề tuổi tác của hắn mà cảm thấy khó chịu.
- Gặp lại sau.
Trần Thư giơ tay, mang theo Trương Đại Lực rời khỏi 【 Hoạt Mộc Đầm Lầy 】 .
Bạn cần đăng nhập để bình luận