Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 136: Ngươi gặp qua phi trùng lớn như vậy rồi sao? (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Phương Tư trừng mắt một cái:
- Ngươi có thể thăm dò được thực lực của nó không?
Khoảng cách xa như vậy, người thường thậm chí đều chưa hẳn có thể phát hiện ra nhóm Hắc Giáp Trùng kia.
- Nếu như là Hắc Thiết Tam Tinh, ta chắc chắn sẽ kéo dài thời gian rất lâu.
Phương Tư mở miệng nói, nàng là Ngự Thú Sư của Hắc Thiết Nhị Tinh, tăng thêm hai con khế ước linh hệ Long, có bản năng chống lại sinh vật lãnh chúa.
- Tốt! Vậy chúng ta không chạy nữa! Đánh nó đi!
Trần Thư nắm chặt hai tay, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.
Một bên Trương Đại Lực sờ lên trán của Trần Thư, nói:
- Ngươi đây là tình huống gì? Bị đoạt xá rồi sao?
- Ngươi thì hiểu cái gì, du khách trên Thái Thanh Sơn, với tư cách là Ngự Thú Sư, bảo vệ người thường đã là chức trách cũng là sứ mệnh! Ngươi có còn một chút dáng vẻ quyết chí cố gắng của thanh niên thời đại mới không?
Trần Thư vỗ vỗ bả vai của Trương Đại Lực, lời lẽ quyết liệt nói.
Khóe miệng Trương Đại Lực giật một cái:
- Vậy ngươi có thể bỏ túi xuống trước được không?
Còn nói nữa, vừa rồi chạy nhanh nhất không phải ngươi sao?
- Đi!
Phương Tư một mình một ngựa đi đầu, đuổi theo về hướng nhóm Hắc Giáp Trùng.
Trần Thư cùng Trương Đại Lực đều là buông chén nồi muôi chậu xuống, cùng nhau truy đuổi.
Một con Hắc Giáp Trùng phía trước nhất của bầy trùng, xúc tu của nó rất dữ tợn, đồng tử tản ra lục quang tối tăm, khí thế ở trên người dũng mãnh không gì có thể so sánh được.
Chính là Hắc Giáp Trùng lãnh chúa!
Nó nguyên bản là một con sinh vật lãnh thú của Ma Hà Bình Nguyên, trăm năm trước xâm lấn Lam Tinh.
Ai biết mới phá vỡ dị không gian, lập tức bị quân đội Ngự Thú của Hoa Quốc hành hung, chỉ huy bộ tộc tử thương vô số.
Với tư cách là sinh vật lãnh chúa, sự thông minh của nó vượt trội, gặp được loại tình huống này khẳng định là chạy chứ!
Vì vậy, nó là con đầu tiên trở thành đào binh, trực tiếp ẩn tàng ở Thái Thanh sơn, nhưng cũng đã bỏ lỡ thời cơ trở về tốt nhất.
Thời gian trăm năm, ngay từ đầu không ngừng có Ngự Thú sư cường đại tuần tra Thái Thanh sơn.
Nó lạnh run lên, kinh hồn bạt vía qua mấy chục năm, đến về sau Thái Thanh sơn bị khai phá thành điểm du lịch, chỉ có người thường nườm nườm không ngớt đến.
Khiến nó cho rằng vùng lãnh địa này chỉ còn lại có kẻ yếu, xem như sinh vật lãnh chúa cũng có thể xuất sơn rồi.
Trời quang mây tạnh rồi, nó lại cảm thấy nó có thể rồi!
- Xì xì xì!
Hắc Giáp Trùng lãnh chúa ngửa mặt lên trời gào thét, hướng về phía sau nói với các thế hệ tương lai
- Tối nay chính là khởi đầu sự trỗi dậy của chúng ta!
Hắc Giáp Trùng còn lại đang định đáp ứng, một đường hỏa cầu cực tốc đánh tới.
- Ầm!
Hắc Giáp Trùng vương đang diễu võ dương oai trực tiếp liền bị đánh bay, thậm chí còn phát ra tiếng kêu thảm thiết.
A cái này…
Một nhóm Hắc Giáp Trùng lúng túng đứng lại tại chỗ, không ngờ rằng chủng tộc vương lại dễ dàng bị đánh bại như vậy.
- Xì xì xì!
Hắc Giáp Trùng lãnh chúa khống chế được thân hình, trong mắt có ý tức giận, không ngờ tới mới vừa xuất sơn đã lập tức bị hành hung, xem như sự tôn nghiêm của sinh vật lãnh chúa đều bị giẫm đạp rồi.
Ánh mắt của nó nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy hai con Phi Long ngửa mặt lên trời gào thét, khí thế hung mãnh vô cùng.
- Các ngươi cẩn thận một chút.
Phương Tư đứng ở trên mặt đất, mở miệng nói với hai người Trần Thư.
- Yên tâm đi, Phương Tư tỷ!
Chỉ nhìn thấy trên một cây đại thụ cách đó hơn mười mét, hai người sớm để bí mật trốn đi rồi.
- ...
Phương Tư không quan tâm hai người nữa, chuyên tâm nhìn xem chiến đấu trên không.
Chỉ thấy Xích Viêm Long trước tiên phát động thế công, hỏa diễm nóng rực trong miệng không ngừng ngưng tụ lại.
Trong chốc lát, một quả hỏa cầu to bằng bóng rổ bay nhanh như tên bắn.
Nhưng không kết thúc, trong miệng Xích Viêm Long không ngừng ấp ủ nhiệt độ cao đến đáng sợ.
Từng quả hỏa cầu xâu thành chuỗi, giống như Peashooter, hướng về phía Hắc Giáp Trùng bắn đi.
Hai cánh của Hắc Giáp Trùng vương chấn động, đang chuẩn bị trước tính chiến lược rút lui một chút, ai biết được một đường sương khí màu xanh lam trong nháy mắt lao đến.
Thân thể của nó trì trệ, chỉ cảm thấy cảm quan đều chậm chạp không ít.
Băng Sương Long phụ trách khống chế, Xích Viêm Long phụ trách công phạt, dưới mệnh lệnh của Phương Tư, hai đầu khế ước linh đều phối hợp vô cùng ăn ý.
- Xì!
Hắc Giáp Trùng xem như sinh vật lãnh chúa, cũng không phải hiền lành, cơ thể đột nhiên hiện lên một chiếc khiên ánh sáng màu đen.
- Ầm!
Từng quả hỏa cầu giáng xuống mà đến, tiếng ầm vang nổ tung, giống như pháo hoa to lớn rực rỡ, chiếu sáng cả bầu trời đêm.
Sắc mặt Phương Tư ngưng trọng, Hắc Giáp Trùng lãnh chúa vậy mà một cọng lông cũng không tổn hao gì, thậm chí đến cả chiếc khiên ánh sáng cũng không rạn nứt.
- Xì!
Hắc Giáp Trùng lãnh chúa phát ra tiếng rít ồn ào, đồng tử lóe ra ánh sáng lục thâm độc, một lát liền khóa chặt Phương Tư ở phía dưới.
Hiển nhiên, nó biết nhược điểm của Ngự Thú Sư chính là bản thể.
Trên hai cánh của nó có hắc quang bao phủ dày đặc, chấn động phía dưới, tốc độ nhanh đến mức cực hạn, lướt qua khế ước linh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận