Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 761: Lại là một ngày không làm người nữa (2)

- Mọi người đừng hoảng.
Giọng điệu của Tần Thiên vô cùng bình tĩnh, phút chốc đã xoa dịu đi sự hoảng loạn của mọi người.
Lão thân là Vương Cấp cũng không cảm thấy có bất kỳ nguy cơ nào cả, điều này chứng tỏ rằng đó quả thật là một sự việc rất bình thường…
Nhưng bà cha nó, cái tên kia cũng cũng quá là khác người đi, sao mà trong cơ thể hắn lại không ngừng tuôn ra sương trắng như vậy cơ chứ?
Thật sự bốc cháy rồi đấy à?
Lúc này, luông sương mù màu trắng đã tản ra càng rộng hơn, bao phủ gần một nửa sân thi đấu…
- Lão Liễu, ngươi thấy thế nào?
Tần Thiên đứng ở bên mép của lớp sương mù, lên tiếng thảo luận với Liễu Phong ở bên cạnh.
- Dùng mắt thấy…
- Hả? Đã là lúc nào rồi mà ngươi còn ở đây nói đùa được nữa hả?
- Không phải, Tần ca à, tuy rằng hắn là đệ tử của ta, thế nhưng ta cũng chưa từng nhìn thấy tình huống như vậy bao giờ cả!
Khóe miệng Liễu Phong giật giật, diện tích bao phủ của sương mù cũng quá lớn rồi đó.
- Hình như đây là sương hóa của linh khí…
Một vị lão giáo sư đưa cánh tay phải ra chạm vào làn sương trắng, sau đó nói một cách chắc chắn.
- Lão Lưu, ngài xác định sao?
Tần Thiên quay đầu nhìn lại, trong mắt cũng hiện lên một tia chấn kinh.
Quả thật lão cũng từng nghi ngờ rằng đây là Thiên Địa Linh Khí, nhưng ngay cả Tu Luyện Thất đứng đầu cả học phủ mà cũng không có được linh khí ở cấp bậc này nữa là.
Giáo sư Lưu gật đầu nói:
- Mấy chục năm nay ta đều nghiên cứu về việc khôi phục linh lực, cho dù linh lực có hóa thành tro tàn thì ta cũng có thể nhận ra được!
- Tên tiểu tử này…
Tần Thiên vuốt vuốt cằm, bắt đầu suy nghĩ.
Lúc này, làn sương mù lại một lần nữa lan tràn ra ngoài, bao phủ tất cả mọi người vào bên trong đó.
Phạm vi tầm nhìn của Ngự Thú Sư Hắc Thiếp Cấp cũng đã bị giảm đi đáng kể, chỉ còn chưa tới hai mét thôi.
Đám đông vừa mới ổn định lại một lần nữa trở nên náo loạn…
- Lão Liễu, khí tức của hắn vẫn đang không ngừng tăng lên.
Giờ này phút này, vẻ mặt của Tần Thiên đầy kinh ngạc, ánh mắt xuyên thấu qua làn sương mù màu trắng mà nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Trần Thư.
- Vẫn còn đang tăng sao?
Liễu Phong vừa nghe xong thì trong lòng cũng sửng sốt mà nói:
- Không phải đã là Hắc Thiết Tam Tinh rồi sao?
- Tên tiểu tử này… không phải là định trực tiếp thăng cấp lên Bạch Ngân đấy chứ…
Giọng nói của hắn ta còn có hơi run, ánh mắt tràn đầy kinh hoảng.
Tần Thiên cũng cau mày lại, nói một cách không chắc chắn lắm:
- Chắc là… không phải đâu… việc đột phá của con hàng này còn đơn giản hơn cả uống nước nữa à?
Giờ phút này, cho dù có là Ngự Thú Sư Vương Cấp uy chấn một phương hay là các vị giáo sư đức cao vọng trọng, tất cả đều trở nên hỗn loạn vô cùng.
Mặc dù trước giờ Trần Thư đều ra bài không theo bất kỳ một quy tắc nào cả, thế nhưng sự việc ngày hôm nay vẫn không thể nào làm người khác chấp nhận được…
Đây đã không còn là con người nữa rồi!
Sắc mặt Tần Thiên run lên, hắn ta nói:
- Khí tức của hắn đã đạt tới đỉnh cao của Hắc Thiết Cấp rồi.
- Sương mù đang dần biến mất… Hắn đang hấp thụ!
Liễu Phong hít sâu một hơi, trong mắt đã không còn vẻ hưng phấn và kích động như trước nữa mà chỉ cảm thấy quá kỳ diệu, chuyện này đã quá là bất hợp lý rồi.
Tần Thiên nói:
- Chưa chắc là có thể đột phá được. Bạch Ngân Cấp không chỉ cần có linh khí thôi đâu mà còn cần có cả tu vi của chính mình nữa!
Ví dụ như vì lúc trước Tô Hàn đã có ám ảnh đối với Trần Thư, thế nên mà hắn ta mãi vẫn chưa thể nào đột phá lên được Bạch Ngân Cấp.
Lúc này, Trần Thư nhắm hai mắt lại, chỉ cảm thấy tư duy của mình hình như đã xuất hiện sự biến đổi về chất.
Khoảnh khắc tiếp theo, hai con Khế Ước Linh bỗng xuất hiện bên cạnh hắn.
Trần Thư cũng không hề chủ động triệu hồi nó ra, hoàn toàn là do nó tự động rời khỏi Ngự Thú Không Gian.
- Phù phù phù…
Đôi mắt của Slime nhắm chặt lại, đang ngủ ngon lành, cái miệng hơi hé mở, không ngừng chảy nước miếng, nhưng dường như cơ thể của nó được bao phủ bởi một tầng ánh sáng vàng, khí thế cũng dần dần xuất hiện sự thay đổi.
Mà con husky trên đầu nó cũng đang nhắm mắt lại như thế.
Hai chiếc chân của nó gẩy gẩy theo bản năng, trong miệng cũng kêu “ư ử”, khí thế trên người cũng biến hóa theo.
Sự đột phá từ đại cảnh giới sẽ không chỉ thức tỉnh Khế Ước Linh mà còn có Khế Ước Linh sẽ trải qua một trận tiến hóa huyết mạch!
- Đột phá thật rồi sao…
Ánh mắt của Tần Thiên vô cùng sắc bén mà nhìn chằm chằm vào hai con Khế Ước Linh trong màn sương mờ kia, chỉ cảm thấy giống như là đang mơ một giấc vậy.
Hóa ra thật sự có người có thể đột phá được hai cấp bậc liên tiếp…
- Bộ sách giáo khoa này lại phải sửa lại rồi sao?
Một vị lão giáo sư thở dài, lão đã từng vì Slime của Trần Thư mà thay đổi sách giáo khoa một lần rồi.
Đây mới được bao lâu đâu chứ? Thế mà lại phải sửa lại lần nữa sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận