Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 865: Đội Đẹp Trai Chết Người (2)

Nhà ngươi đã làm xong cả rồi, hai chúng ta còn nói được gì chứ?
Dư Tinh Tinh suy nghĩ một lúc, nói:
- Vậy ta ở Đội…
Trong giây lát, hô hấp của Vương Tuyệt bị ngưng trệ, áp lực lại chuyển lên người của hắn ta.
Đám người Trần Thư đều nhìn sang, ánh mắt ẩn ý sự mong chờ.
- Biến ngay!
Lão Vương trực tiếp từ chối trả lời, xoay người rời đi, chung quy vẫn là một người gánh hết…
- Không phải, lão Vương, đừng đi mà!
Đám người Trần Thư lập tức cười lớn, chạy đuổi theo sau.
- Đây là những người gì vậy…?
Vẻ mặt của nhân viên công tác quái dị, không ngờ đến sẽ gặp phải bốn người quái đản đến thế.

- Lão Vương…
Đám người Trần Thư rời khỏi trụ sở của Hiệp Hội Ngự Thú Sư, và đi đến đường phố lớn.
Đang chuẩn bị đi lên an ủi Vương Tuyệt một chút thì một giọng nói từ phía sau truyền tới.
- Trần Thư!
- Vâng?
Trần Thư giật mình, quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một nam sinh mặc toàn đồ màu trắng đang nhìn mình. Thân hình hắn cao lớn, ngũ quan đoan chính, quan trọng nhất là khí chất trên người hắn toát ra không giống với những người bình thường khác.
- Ngươi cũng tới đăng ký à?
Tên nam sinh tiến lại gần hắn, ánh mắt xúc động, nói:
- Ta vốn dĩ muốn cùng ngươi thi đấu một trận, nhưng tiếc quá, giờ ta đã là một Bạch Ngân Cấp mất rồi!
- Ngươi là người cùng tuổi đầu tiên mà ta nhận ra đó, thế nên mau chóng bắt kịp ta nhé! Ta sẽ xem ngươi là kẻ thù xưa cũ của ta!
- ...
Đám người Trần Thư ngơ ngác nhìn nhau, và trong phút chốc có chút trầm lặng.
Sau một lúc lâu, Trần Thư ngập ngừng dò hỏi:
- Xin hỏi các hạ, ngươi là ai?
- ?
Tên đó sững sờ, trợn tròn hai mắt. Ta xem ngươi là kẻ thù xưa cũ, vậy mà ngươi lại quên luôn ta rồi?
- Long Gia, Long Giang!
- Ồ…
Trần Thư dường như đã nhớ ra điều gì đó. Nhưng một giây sau đã bình thản nói:
- Hoàn toàn không có ấn tượng!
- ...
Long Giang tức xì khói đầu, nhắc nhở:
- Cuộc thi tranh bá hàng năm ở Trường Đấu Linh Kinh Đô, trận chung kết!
- Ồ? Hình như là nhớ ra rồi!
Trần Thư có ấn tượng một chút, lập tức lấy một quyển sổ nhỏ từ trong túi ra.
- Ngày 31 tháng 12, một tên vô danh nào đó đã bị ta đánh bại, đánh giá cấp độ: B, tỷ lệ đánh bại ta: 1%...
- Dừng lại! Dừng lại một chút!
Long Giang giật giật khoé miệng, ngươi đúng là biết làm tổn thương người khác đấy!
- Không ngờ lại là ngươi đó!
Lúc này Trần Thư mới nhớ ra thân phận của hắn ta, cười giải thích:
- Ngươi đã thay… một đôi giày, ta xém chút không nhận ra ngươi rồi…
- ...
Long giang thở dài một hơi, từ lúc thua Trần Thư, hắn ta đã nghĩ qua vô số tình huống gặp lại Trần Thư. Nhưng hoàn toàn không đoán trước được sẽ bị hắn làm cho sụp đổ như vậy…
- Bỏ đi, ngươi cứ thi cho tốt hạng Hắc Thiết đi, sau này chúng ta sẽ lại phân thắng bại sau!
Hắn lắc lắc đầu, chuẩn bị xoay người rời đi.
- Tiểu Giang!
Trần Thư gọi với lại, nói:
- Ta bằng tuổi này rồi còn đánh hạng Hắc Thiết Cấp gì chứ? Ngươi tính sỉ nhục ai đấy?
- ?
Đoàn người A lương nhìn sang hắn, trong lòng họ như chịu sự đả kích. Ngươi lại lên cơn điên rồi đấy à?
- Là ý gì chứ?
Vẻ mặt Long Giang sửng sốt, có chút không phản ứng kịp, nhưng ngay sau đó đã nói:
- Không lẽ ngươi đã lên Bạch Ngân Cấp rồi?
- Biết sao được, ta không kiểm soát được!
Trần Thư nhún vai, làm ra vẻ đau khổ, bất đắc dĩ lắm.
- Vấn đề là trong cuộc thi năm ngoái, ngươi mới chỉ là Hắc Thiết hai sao mà?
Vẻ mặt Long Giang kinh ngạc, trong mắt hắn lộ ra vẻ không tin.
Tuổi của hắn ta lớn hơn so với Trần Thư, hơn ngày nào hắn cũng trong phòng tu luyện của gia tộc, tiến độ đương nhiên là ngàn dặm một ngày.
Kết quả, hắn ta nỗ lực lâu như vậy, lại bị một sinh viên qua mặt sao?
- Thật là phiền phức mà!
Trần Thư bĩu môi, nói:
- Chỉ cần có phương pháp tu luyện khoa học, thì trở thành Bạch Ngân Cấp có gì mà khó khăn?
- Được rồi, được rồi.
A Lương cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa, mở miệng nói.
Hai chữ “khoa học” phát ra từ miệng Trần Thư, quả thật không bình thường chút nào!
- Hy vọng có thể sớm gặp lại ngươi. Lần này, ta nhất định phải thắng!
Long Giang không còn thắc mắc Trần Thư đã đột phá bằng cách nào nữa, mà hắn đang nghĩ đến trận đấu Ngự Thú diễn ra sắp tới, trong mắt tràn ngập hưng phấn.
Nói xong, hắn ta xoay người rời đi, quay về chuẩn bị dồn hết sức lực để ứng chiến.
- Haizz, lại thêm một kẻ cuồng ảo tưởng nữa.
Trần Thư lắc lắc đầu, trong ánh mắt toát ra sự đồng cảm.
Hắn ta nhìn về phía ba người bên cạnh nói:
- Các huynh đệ! Để chúc mừng bốn người chúng ta đều báo danh thành công, ta quyết định tối nay…
- Hả?
Ba người quay đầu nhìn sang hắn, ánh mắt họ mong đợi.
- Để ba người mời ta ăn cơm đó!
- Cút ngay!

Buổi tối ngày hôm sau.
Đám người Trần Thư đi tới lầu nhiệm vụ của học phủ, bọn họ quyết định tới xem nhiệm vụ Liễu Phong giao cho họ.
Cuộc thi đấu Ngự Thú Sư toàn quốc năm nay đã mở ra, ngoài những sinh viên mới của Hoa Hạ Học Phủ ra, các sinh viên còn lại về cơ bản đều đăng ký tham gia thi đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận