Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 246: Vương Đằng ta cả đời chưa từng thất bại (2)

- Đương nhiên không phải! Ngươi nghĩ ta ngốc sao? Ta sớm đã biết trước số phận của Nam Giang Nhất Trung,
- …
Trần Thư khóe miệng giật giật:
- Vậy mà chính ngươi còn giới thiệu học sinh đến trâu bò như vậy…
Hiệu trưởng im lặng không nói nên lời, phía trước là giới truyền thông, tất nhiên phải khoe khoang về trường của mình.
Trần Thư trực tiếp mở miệng nói:
- Vậy thì đừng đặt cược, các ngươi cùng nhau lên đi! Cấp A và B cùng lên đi!
Lớp đặc huấn của Nam Giang Tam Trung không có Ngự Thú Sư cấp 8, chỉ có năm người trong số bọn họ là Ngự Thú Sư cấp 7, mà trong số đó, Lê Hiên và Vương Đằng lại không tham gia.
Những người còn lại đều là cấp 6, căn bản không có uy hiếp.
Lại một cuộc chiến hỗn loạn khác bắt đầu mở ra.
- Hừ hừ!
Slime bắt đầu gào thét bằng một tiếng Ác Long, trực tiếp đánh bay ba Khế Ước Linh trong khi đối thủ còn đang choáng váng.
Đại chiến nổ ra trong nháy mắt!
Để tạo ra cảnh bị nghiền nát, Trần Thư tập trung chỉ huy Slime chiến đấu.
Ở phía xa xa, sáu Khế Ước Linh với các kỹ năng nguyên tố đồng loạt kích hoạt các kỹ năng.
Hỏa Cầu, Bằng Trùy, Lôi cầu, v.v… ngay lập tức đánh tới, mắt thấy là sắp chạm vào cơ thể của Slime.
Trần Thư sớm đã chú ý tới, với khả năng dự đoán vô cùng chính xác có một không hai của mình, Slime đã sớm đã nhảy lên, tránh được vòng kỹ năng oanh tạc này.
Thậm chí Slime còn bay cao hơn, làm cho bao người vô cùng kinh hãi.
Nếu như không chú ý rơi xuống, bất kỳ kẻ nào cũng sẽ bị thịt nát xương tan
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều lùi lại phía sau, rời xa sân tỷ thí.
- Đập nó cho ta!
Hô… hô…
Slime một bên ngáy khò khò, một bên đang bay cao trên bầu trời, nó có thể hạ gục nhiều Khế Ước Linh chỉ bằng một cú lao đầu.
Trận chiến diễn ra hoàn toàn nghiêng về một phía, không có bất kỳ hồi hộp nào.
- Ta không đánh!
- Ta không đánh nữa! Không có thú vị.
- Để hắn tự biểu diễn một mình.
Những người trong lớp đặc huấn đã thu hồi Khế Ước Linh của bản thân, thậm chí trực tiếp lựa chọn từ bỏ.
Hai bên đều không cùng một cấp bậc.
Đòn công kích của ta không thể phá vỡ phòng thủ của ngươi, đòn công kích của ngươi sẽ trực tiếp mang ta đi, cái này là cái rắm!
Có người thở dài:
- Thực lực thực tế chênh lệch quá lớn.
Nếu như 20 người trong lớp đặc huấn đều là Ngự Thú Sư cấp 8, bọn họ nhất định có thể cùng nhau đánh bại.
Đáng tiếc là hầu hết mọi người đều kém Trần Thư hai bậc, tác dụng tạo được quá nhỏ.
- Người tiếp theo! Người tiếp theo!
Loa phát thanh dưới chân Trần Thư vẫn bật, nhưng trên sân tỷ thí chỉ còn tiếng ngáy khò khò của Slime.
Gần giữa trưa.
Trần Thư kết thúc cuộc thảo phạt chống lại Nam Giang Tam Trung của mình.
Sau đó là nhận một cuộc phỏng vấn với truyền hình vệ tinh Nam Giang.
Trần Thư muốn làm gì thì làm, nghĩ gì nói đó, hoàn toàn không suy nghĩ, dù sao vẫn có hậu kỳ chỉnh sửa lại.
Vào buổi tối, Trần Thư trở về ký túc xá của Nam Giang Nhị Trung.
- Lão Tạ, tỷ lệ đặt cược như thế nào rồi?
Vẻ mặt Tạ Tố Nam khiếp sợ nói:
- Ngươi đã làm gì? Hôm nay tỷ lệ đặt cược không bình thường đã thành là 5:1, điều này chứng tỏ rằng hầu hết mọi người đều nghĩ rằng ngươi có đủ sức mạnh để đè bẹp các cao trung khác.
Trần Thư hờ hững nói:
- Ta vừa mới đánh bại Nam Giang Tam Trung một trận.
Hiện nay trên mạng nhất định phải có video lan truyền, thấy được thực lực của hắn, tự nhiên sẽ có người đặt cược hắn thắng, tỷ lệ đặt cược cũng sẽ thay đổi.
- Được rồi, mà cái cược trang kia có đáng tin không? Đừng có mà cuỗm tiền chạy trốn.
- Cũng không phải là vấn đề lớn, ngoại trừ tính phí thủ tục ra thì cho dù kết quả có thế nào, hắn ta cũng sẽ không mất tiền. Chạy để làm cái gì?
Trần Thư nhếch mép cười:
- Trước buổi tối hết hạn, ta sẽ cược ta thua 10 vạn! Lão Tạ, ngươi dùng thân phận của ngươi đặt cược cho ta đi!
Lần này, hắn muốn làm cho phú đại thành phố Nam Giang thua lỗ một lần.
Cái này gọi là cướp của người giàu giúp cho người nghèo!
- Trần Bì, tìm người khác giúp ngươi đánh cược đi, ta có chút sợ…
Khóe miệng Tạ Tố Nam giật giật, ngươi nói rõ là muốn lừa gạt người khác, hắn ta không muốn cõng nồi thay.
Trần Thư vỗ vai đối phương, vẻ mặt thành thật nói:
- Lão Tạ, dũng khí của ngươi đâu?
- Ngươi dẹp đi, ta không tin ngươi!
Tạ Tố Nam lùi lại vài bước, trực tiếp cự tuyệt từ chối.
Mẹ nó, sao mà lại trở nên thông minh hơn rồi?
Trần Thư nhướng mày, có vẻ như hắn phải tìm một người giúp hắn đặt cược.
Nếu như hắn đặt cược, đối phương nhất định có thể tìm ra được, vậy thì thật sự quá giả.
- Tiểu Tinh, ngươi không đặt cược sao?
Trần Thư nhìn Từ Tinh Tinh bên cạnh, đây chính là cơ hội để kiếm tiền.
Từ Tinh Tinh lắc đầu, mở miệng nói:
- Người nhà ta không cho làm điều đó.
- Được rồi! Có vẻ như đây nhất định là trò chơi dành cho người dũng cảm!
Trần Thư thở dài, lấy điện thoại ra, chuẩn bị tìm một người có nhiều phân lượng.
- Phương Từ tỷ, có ở đó không?
- Không có gì bất ngờ thì tương lai mấy chục năm nữa ta vẫn sẽ ở đây.
- ... Ta muốn lấy một ít tiền, giúp ta một việc đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận