Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 254: Ta tuyệt đối sẽ không để người chôn ta một lần nào nữa (2)

- Ngươi mặc bộ đồ này làm gì? Có bệnh à!

Sáng thứ hai,
Ba người mặc áo ngủ, khoác thêm chiếc áo khoác và rời khỏi ký túc xá.
Bảy giờ sáng, học sinh lớp đặc huấn phải theo trường xuất phát, bọn họ được xe chuyên dụng đưa đón.
- Bây giờ chính là lúc các ngươi bắt đầu tu luyện! Tầm quan trọng của đẳng cấp Ngự Thú không cần ta phải nói nhiều nữa, tự các ngươi xem xem!
Thẩm Vô Song nói, trong lòng hắn ta cuối cùng cũng được nhẹ nhõm, hắn ta có thể được nghỉ xả hơi trong vòng hai tháng.
Các học sinh lớp đặc huấn đều ngồi xếp bằng ở trong Ngự Thú Đạo Trường, nhắm chặt hai mắt, cứ như là Luyện Khí Sĩ của thời cổ đại vậy.
Sàn nhà và vách tường được bao phủ bởi một lớp sương trắng mờ ảo, đó chính là linh khí thiên địa.
Linh khí đã được khôi phục hơn 900 năm, nhân loại đã nghiên cứu phát minh khoa học kỹ thuật để có thể làm tăng nồng độ linh khí thiên địa.
Nhiều người cảm thấy chấn động, tất cả đều cảm nhận được linh khí và bắt đầu chuyên tâm tu luyện.
Trần Thư chán nản ngáp một hơi rồi lấy túi phân urea từ trong balo ra.
Hắn vừa nghịch điện thoại vừa ăn Ngự Thú Chân Châu, vẻ mặt hắn vô cùng sung sướng.
Nhất là khi nhìn thấy những người khác đang chăm chỉ tu luyện, trong lòng hắn lập tức lĩnh ngộ ra chân lý của hạnh phúc.
Ngay lúc này, trước mắt hắn hiện ra bốn lựa chọn.
【 Phương án thứ nhất: Chuyên tâm tu luyện, cố gắng nâng cao đẳng cấp Ngự Thú của mình! Phần thưởng khi hoàn thành: Không! 】
【 Phương án thứ hai: Tùy ý chơi đùa, mượn Ngự Thú Chân Châu để nâng cao đẳng cấp Ngự Thú của mình! Phần thưởng khi hoàn thành: Đại Lượng Ngự Thú Lực 】
【 Phương án thứ ba: Thừa cơ làm ảnh hưởng những người khác đang chuyên tâm tu luyện để Thẩm Vô Song trực tiếp đuổi hắn ra ngoài! Phần thưởng khi hoàn thành: Mở khóa Tân Đồ Giám Dược Tề: Kháng Lực Dược Tề 】
【 Phương án thứ tư: Trực tiếp chạy đi, bỏ qua quy tắc! Phần thưởng khi hoàn thành: Kỹ năng Phong Tức cộng một 】
Nhìn xem, hệ thống cũng cho rằng chuyên tâm tu luyện cũng không có tương lai, thậm chí nó còn không mang lại phần thưởng.
Trần Thư ngay lập tức khóa phương án thứ tư.
Lợi ích của việc nâng cấp kỹ năng thì không cần phải bàn nhiều.
Hắn bó chặt túi phân urea lại, cất vào trong balo, hắn đưa mắt nhìn xung quanh rồi bất ngờ đứng dậy.
Đi ra ngoài từ cửa chính có vẻ không ổn lắm, nói không chừng hắn sẽ bị Thẩm Vô Song bắt ngay tại cửa.
Hắn hướng mắt nhìn về phía cửa sổ, khóe miệng nở một nụ cười.
Trần Thư rón rén đi đến bên cửa sổ.
- Ta đi trước một bước! Không phí thời gian với các ngươi nữa!
Trần Thư mở cửa sổ ra, mặc dù đang ở lầu năm nhưng hắn chỉ cần vừa bước qua cửa sổ vừa nháy mắt triệu hồi Slime ra làm đệm mông để đỡ hắn tiếp đất là được.
Những chuyện như này, đối với người khác thì có chút khó, nhưng riêng đối với Trần Thư thì đã quá quen rồi.
Hắn trèo ra ngoài cửa sổ và nhìn xuống phía dưới,
Hả?
Chốc lát, hai chân của hắn run lẩy bẩy, nụ cười trên mặt chợt vụt tắt.
Ở phía dưới, Hắc Bạch Cự Mãng không ngừng dùng đầu đào đất,
Một cái hố sâu dần dần xuất hiện,
Như thể đang đợi Trần Thư nhảy xuống…
- A cái này…
Trần Thư giật giật khóe miệng, nhanh chóng quay người, bò trở lại phòng.
Chết tiệt, Thẩm Vô Song đã sớm đợi sẵn ở đó để chôn hắn!
- Có kỹ năng hay không cũng không quan trọng, ta vẫn cảm thấy Đồ Giám Dược Tề quan trọng hơn!
Trần Thư tự an ủi bản thân, hắn quyết định buông bỏ phương án thứ tư.
Từ sau đêm đó, hắn đã lập lời thề, hắn tuyệt đối sẽ không để người nào chôn hắn một lần nào nữa.
Bên ngoài cửa phòng tu luyện, khóe miệng của Thẩm Vô Song hơi mang theo ý cười nhìn Trần Thư ở bên trong.
Từ vẻ mặt ngày hôm qua của Trần Thư đã có thể nhìn ra, cái tên này không có một chút xíu hứng thú nào với việc tu luyện, chắc chắn là muốn bỏ trốn.
Chính vì vậy hắn mới cố ý canh giữ ở ngoài cửa, Hắc Bạch Cự Mãng thì canh giữ ở dưới lầu.
Lần này cho dù Trần Thư mọc cánh cũng khó mà chạy thoát được.
- Lão Thẩm! Là ngươi ép ta!
Nguyên bản Trần Thư đã về tới trên vị trí lại bắt đầu nằm thẳng xuống, mở ra túi phân ure.
Hắn lấy một viên Ngự Thú Trân Châu nuốt vào bụng, ngay lập tức trong cơ thể tràn ra một lực lượng ngự thú lớn.
- A… Đây đúng là phương pháp tu luyện nhẹ nhàng nhất!
Trần Thư lười biếng mà duỗi thắt lưng, hơn nữa không ngừng chép miệng liên tục.
Nhưng mà mọi người xung quanh vẫn tu luyện như không hề nghe thấy.
- Chết tiệt, làm như vậy mà vẫn bình tĩnh không tức giận gì à?
Trần Thư đứng dậy, đi tới bên cạnh từng người, cho dù hắn nói cái gì đều không xuất hiện phản ứng gì cả.
- Có nên tìm người tới đánh nhau một trận hay không?
Trần Thư sờ lên cằm, ánh mắt khóa chặt về phía Đường Liệt.
Nhưng vào lúc này, một cái đầu rắn khổng lồ lại xuất hiện ở ngoài cửa sổ, giống như là đang cảnh cáo cảnh cáo hắn không được làm như vậy.
- Ta từ trước tới giờ đều không thích sử dụng bạo lực, xem ra còn phải tìm chút biện pháp khác mới được.
Khóe miệng Trần Thư hơi giật, đành phải buông tha cái lựa chọn này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận