Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1816: Ngươi có từng nghe đến… Đạn hạt nhân chưa?

Có người còn nói nhỏ:
- Đại thủ lĩnh, ta cảm thấy vấn để bây giờ có hơi lớn…
- ...
Dạ Vương lẩm bẩm:
- Phần thưởng ẩn tàng của di tích, đừng khiến ta thất vọng!
Đây mới là lá bài tẩy của hắn!
Một khi đã dùn, cho dù là cường giả đỉnh vương cấp cũng chưa chắc có thể bắt được hắn!
Dạ Vương lạnh lùng nói
- Hôm nay, không phải ngươi chết thì là ta sống!
- Gào!
Khế ước linh Dạ Quỷ biến thành một cái đầu, nuốt hết lá cây vào, dung nhập với cơ thể của chính mình.
Trong phút chốc, một tiếng nổ vô cùng khủng khiếp xảy ra, ám nguyên tố từ bốn phía sôi trào đến cực hạn, thậm chí mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Ầm ầm!
Ám nguyên tốt trong trời đất như sóng lớn, mà Dạ Quỷ cũng hóa thân thành một con quái vậy khổng lồ cả trăm mét, có cảm giác như nó đang đứng ở ngay trước mắt mọi người.
- Hửm?
Trần Thư nhíu mày, chỉ thấy hắc ám kết giới của Dạ Quỷ hơi biến chất, thậm chí có thể ngăn chặn không gian kỹ năng.
- Hôm nay, sẽ cho ngươi chôn cùng với tổ chức của ta!
Hai mắt của Ám Vương lạnh như băng, hận ý trong mắt vô cùng mãnh liệt.
Nếu tổ chức Ám Dạ còn ở đây, tất nhiên là có thể đứng vững trong thời loạn thế, dù sao nghiệp vụ của bọn họ là rất lớn.
Nhưng giờ tổ chức đã không còn, mục đích hàng đầu của hắn ta đã tuột dốc không phanh.
Vốn tưởng có thể ngóc đầu trở lại, một lần nữa xây dựng thế lực, kết quả lại là phải chịu thê thảm thế này, hắn ta thật sự không thể tiếp nhận nỗi…
- Thích cắn thuốc phải không?
Sắc mặt Trần Thư cực kỳ bình tĩnh, hắn nhìn về phía Dạ Quỷ cực lớn kia, cảm nhận được cảm giác áp bách mà Dạ Quỷ truyền đến.
- Đại quỷ, tới giờ uống thuốc rồi!
Tay phải của hắn vung lên, một lọ dược tề màu đen được ném ra ngoài…
Đúng trong khoảng thời gian này, hệ thống đã điều chế xong Tử Vong Dược Tề!
Thần sắc Dạ Quỷ ngẩn ra, vừa thấy Tử Vong Dược Tề, đầu óc dường như hơi mờ mịt, theo bản năng mở miệng, thế là nuốt xuống toàn bộ dược tề.
Cho dù thế Tử Vong Dược Tề ảnh hưởng tới vương cấp sinh vật không lớn.
Nhưng cũng không chịu nổi số lượng lớn như vậy đâu!
- Ngươi đang làm gì vậy?!
Thần sắc Dạ Vương khẽ biến, vội vàng lệnh Dạ Quỷ ngừng nuốt dược tề, nhưng khế ước linh ngày xưa nghe lời biết bao, bây giờ lại giống như không còn chịu khống chế nữa.
- Ngươi mẹ nó phản nghịch rồi phải không?
Dạ Quỷ cũng không thèm nghe mệnh lệnh của chủ nhân mà nhìn về phía Trần Thư một cách vô cùng tham lam, thậm chí còn vươn đầu lưỡi đen của mình ra, như muốn xin thêm nữa.
- Còn chưa đủ sao?
Trần Thư hơi nhíu mày, lại ném thêm bảy tám bình Tử Vong Dược Tề.
Không bao lâu sau, Dạ Quỷ đã uống tổng cộng gần hai mươi bình Tử Vong Dược Tề, số thuốc này không chỉ nói đến Dạ Quỷ, ngay cả vương cấp đỉnh khế ước linh cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Quả nhiên.
Dạ Quỷ đột ngột hạ thân mình, nó rống lên một tiếng đầy thê lương, như thể đang vô cùng đau đớn.
Hơi thở của nó lúc cao lúc thấp, lâm vào trạng thái hỗn loạn.
Trừ bỏ nguyên nhân là do Tử Vong Dược Tề, còn nguyên nhân khác là vì nó đã nuốt rất nhiều lá cây màu đen.
Dù cho lá cây có thể tăng cao khả năng chiến đấu cho Dạ Quỷ trên diện rộng, nhưng thật ra cũng có tác dụng phụ, đó là nhiều ngày sau nó sẽ lâm vào trạng thái cực kỳ hư nhược.
Mà Tử Vong Dược Tề, chỉ đẩy nhanh tác dụng phụ đó xuất hiện mà thôi…
- Không thể nào…
Dạ Vương thấy trạng thái của khế ước linh, trong lòng có dự cảm không ổn.
Sau một lúc lâu, Dạ Quỷ gào thét một tiếng, thân hình cả trăm mét của nó đột nhiên tiêu tán, hóa thành một đống bùn nhão màu đen, bộ dáng run căm cặp, bộ dáng như sắp chết đến nơi…
- A này…
Đám người Dạ Vương ngây ngẩn cả người, vừa rồi không phải thần uy cái thế lắm sao?
Có người chỉ về phía Trần Thư, quát:
- Ngươi mẹ nó làm cái gì vậy hả?
- Cho nó chút thuốc cảm mạo thôi mà…
Trần Thư nhún nhún vai, nói:
- Ai mà biết nó lại yếu ớt như vậy.
- ...
Mọi người trừng mắt nhìn Trần Thư, thuốc cảm mạo của nhà ngươi mà có thể quăng cho Vương Cấp Khế Ước Linh hả?
- Xem thuốc!
Trần Thư lại vung tay phải, bộ dáng như muốn đầu độc tiếp.
Thần sắc mọi người cả kinh, vội vàng triệu hồi khế ước linh của chính mình, thận chí còn có người thu hồi cả ngự thú không gian.
Nhưng mà, Husky và Không Gian Thố đã nắm lấy cơ hội, phóng thẳng đến Hoàng Kim Khế Ước Linh!
- Rút lui!
Dạ Vương thần sắc lạnh lùng, quyết đoán thu hồi Dạ Quỷ đang nằm xụi lơ trên mặt đất, bắt đầu thực hiện kế hoạch trốn thoát.
Cùng lúc đó, hắc ám kết giới từ bốn phía đều tiêu tán.
Đoàn người một lần nữa xuất hiện ở doanh địa trong tầm mắt của nhân loại.
Vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy tên đầu sỏ chết đi, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến mấy ngàn Thập Hoang Giả ở đây ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy đại thủ lĩnh dẫn đầu, các thủ lĩnh khác đều hốt hoảng chạy trốn, mà trên mặt đất là thi thể của gần hai mươi con Hoàng Kim Khế Ước Linh…
Bạn cần đăng nhập để bình luận