Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 728: Hắn nói… Trừ một tặng đạn hạt nhân…

- Ta sợ nếu ta thật sự đốt rồi, các ngươi không chịu nổi!
Vừa dứt lời, một đạo bạch quang chói mắt đã cuốn tới, mặt đất xuất hiện chấn động dữ dội, phảng phất như thể toàn bộ phòng đấu giá đều sắp sụp đổ rồi vậy.
- Bà mẹ nó, ta nói đùa, mẹ nó ngươi làm thật đấy à?
- Fuck! Fuck!
- @# $%&*
Trong nháy mắt, khán giả trong trường đấu vô cùng kinh hoảng. Có người chửi ầm lên, có trực tiếp móc Gatling ra.
Tất nhiên, phần lớn người bình thường đều triệu hoán Khế Ước Linh của mình ra trước. Trong lúc nhất thời toàn bộ phòng đấu giá đều hỗn loạn vô cùng…
Rầm rầm rầm!
Lúc này, tiếng nổ đinh tai nhức óc mới nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía.
Toàn bộ đám người trên đảo đều quay đầu nhìn về phía phòng đấu giá ở khu phía Tây, không rõ là đã xảy ra chuyện gì.
- Mẹ nó! Có dám đến địa bàn của Giáo Hội gây chuyện sao?
Vẻ mặt của Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp trấn thủ phòng đấu giá trở nên giận dữ, hắn ta triệu hoán Khế Ước Linh của bản thân mình ra.
Một đạo vòng bảo hộ màu vàng đất vô cùng to lớn xuất hiện, trực tiếp ngăn chặn lại ngọn nguồn của trận nổ kinh khủng đang ập tới.
Rầm rầm rầm!
Vụ nổ không ngừng đánh phá kỹ năng phòng ngự, tiếng nổ mạnh phát ra, thế nhưng vòng bảo hộ lại không hề có một chút dấu tích vỡ tan nào khiến cho không ít người đều an định tâm trạng của mình xuống.
May thay còn có Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp xuất thủ…
- Lão Vương, không có sao chứ?
Lúc này, Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp phụ trách trấn thủ khu vực phía Đông của Ngự Thú Trường vội vã chạy đến.
- Có lẽ là có người đang trả thù!
Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp của phòng đấu giá lắc đầu, dường như là nghĩ đến điều gì đó, hắn ta nói:
- Ngươi không đi lo Ngự Thú Trường của ngươi đi à?
- Chắc cũng không có vấn đề gì lớn đâu…
Vẻ mặt của lão nhân giật mình, có chút không xác định mà nói.
Nhưng ngay lúc này, ở phía đông bỗng xuất hiện một đạo ánh sáng gay gắt…
- Ấy… hình như vấn đề có hơi lớn!
Trong nháy mắt lão nhân đã cưỡi một con phi long bay thẳng theo hướng khu vực phía Đông.
Hắn ngàn vạn lần không ngờ rằng mục tiêu của đối phương không phải phòng đấu giá, mà lại là Ngự Thú Trường của hắn!
Lúc này, Ngự Thú Trường cũng đã loạn thành một đoàn.
- Chạy mau đi!
- Người của Giáo Hội điên rồi, thế mà lại thả đạn hạt nhân lên chính địa bàn của mình!
Phần lớn người ở bên trong Ngự Thú Trường đều là Ngự Thú Sư, bọn họ ngay lập tức triệu hồi Khế Ước Linh của mình ra để thoát thân.
Tiếng nổ vang vọng khủng bố dội lại khắp trên đảo, khiến cho con người ta sợ hãi cùng hoảng loạn cùng cực, nhưng càng nhiều người lại tràn ngập hưng phấn.
Nơi này không có một ai là người tốt cả, toàn bộ đều là tội phạm lớn phản quốc, tất nhiên là bọn họ chỉ sợ thiên hạ không loạn thôi.
- Loạn lên! Càng loạn càng tốt!
Có tội phạm kêu gào, bọn hắn triệu hoán Khế Ước Linh của mình ra, đồng thời cũng sử dụng kỹ năng phòng ngự để bảo vệ chính mình.
Bọn hắn mạnh mẽ vượt qua sự công kích của vụ nổ mà đi tới tiểu điếm trên đường phố, bắt đầu đốt phá, giết chóc và cướp bóc.
Toàn bộ khu vực phía Đông trở nên hỗn loạn không chịu nổi!
- Tất cả đều dừng tay hết cho ta!
Lão nhân ở khu vực phía Đông cưỡi Phi Long, cuối cùng cũng về tới vị trí của mình.
Hắn ta dùng tiếng Hoa mà cao giọng hô hào.
Hòn đảo này nằm ở phía Đông của Lam Tinh, trên cơ bản thì tiếng Hoa cũng vô cùng thông dụng. Thế nhưng cho dù có thể nghe hiểu được nhưng vẫn có người không ngừng làm loạn càng thêm loạn.
- Chết đi!
Phi Long gào thét một tiếng, trực tiếp tóm lấy một con Cự Hùng ngay tại chỗ.
- Grao!
Dựa vào thực lực tuyệt đối, Cự Hùng đã bị xé rách ngay tại chỗ, máu tươi bắn tung tóe tựa như nước mưa vậy.
Một màn máu tanh như thế đã trấn trụ không ít người!
Có người yên lặng thu hồi Khế Ước Linh của mình lại, ngưng làm loạn. Mà lão nhân cũng đồng thời triệu hoán ba con Khế Ước Linh khác của mình ra. Hắn ta quét mắt nhìn tất cả mọi người ở phía dưới.
Một khi có làm loạn người, vậy sẽ bị đánh giết ngay tại chỗ!
- Móa nó, một đám chán sống!
Vẻ mặt của lão nhân vô cùng hung ác, cưỡi Phi Long đi tới Ngự Thú Trường, muốn nhìn xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, vụ nổ vẫn chưa kết thúc.
Một vòng mặt trời chói chang màu trắng quét tới, nhiệt độ cao hừng hực làm người ta không chịu nổi.
Một Khế Ước Linh ở bên cạnh lão nhân gào thét lên một tiếng, thả kỹ năng phòng ngự ra hòng ngăn chặn vụ nổ đang không ngừng ập tới.
Thời gian mười phút đồng hồ qua đi, cuối cùng vụ nổ cũng dừng lại.
- Mẹ nó chứ, Ngự Thú Trường đâu rồi?
Vẻ mặt của lão nhân chấn động, trong mắt tràn ngập tia phẫn nộ.
Chỉ thấy phía trước hắn ta chỉ còn lại có một cái hố to, không còn bất kỳ một kiến trúc nào tồn tại nữa.
Không chỉ mỗi Huyết Tinh Ngự Thú Trường mà ngay cả mấy con phố ở xung quanh cũng đều đã biến mất không thấy gì nữa, phảng phất cứ giống như là đã đến một mảnh đất hoang vắng vậy.
Cũng may là hắn ta đã dùng kỹ năng phòng ngự để ngăn lại ảnh hưởng của vụ nổ, bằng không thì e rằng toàn bộ khu vực phía Đông cũng đã không còn nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận