Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 112: Làm lớn làm mạnh, một lần nữa tạo nên huy hoàng (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Trần Thư cười lấy gật đầu.
- Mẹ nó, nhiệm vụ này của ngươi mười vạn tệ?
Tạ Tố Nam đột nhiên nhích lại gần rồi nói:
- Người trung gian này của người cũng quá gian trá rồi đó?
- Gian trá? Ngươi có biết ta đã trải qua những gì hay không?
Trần Thư trừng mắt một cái, vẻ mặt kích động nói:
- Là năm người đó! Cả năm tên tội phạm! Ngươi có biết hôm nay ta đã sống như thế nào không? Ngươi có biết không hả?
Trong nháy mắt, Ngự Thú Sư có mặt trong đại sảnh đều nhao nhao nhìn về phía hai người.
Khóe miệng Tạ Tố Nam giật một cái, đại ca, ta có thể diễn bớt một chút hay không?
- Tiền thưởng tổng cộng là mười vạn tệ, ngươi thế mà còn thu bốn vạn tệ phí tin tức của ta!
Trần Thư khoanh hai tay trước ngực rồi nói:
- Ít nhất cũng phải trả lại cho ta một vạn tệ!
- Dẹp đi, không có tin tức của ta thì ngươi bắt được cái rắm đấy, cũng chỉ có Tạ Tố Nam ta đây mới có thể điều tra ra được mà thôi.
Tạ Tố Nam nhếch miệng, không có ý định trả một đồng phí tin tức nào.
Trần Thư suy nghĩ một chút thì cũng không muốn đòi nữa, lỡ đâu ép hắn quá rồi hắn lại lôi dao mổ heo ra thì…
Ba ngày sau, Trần Thư đều đi tới đi lui trong chợ đen, vì nương nhờ lấy tên tuổi Vương Càn của Trấn Linh Cục nên cuối cùng hắn cũng đã lấy lại được thanh danh của mình, đồng thời còn bán được toàn bộ ba mươi chín bình Đại Lực Dược Tề trung phầm ra ngoài.
- Rốt cuộc thì nên làm gì với bốn mươi vạn Hoa Hạ tệ này đây?
Trần Thư nằm trong nhà, suy tính về kế hoạch trở nên mạnh hơn của mình.
Hắn nhàm chán mở diễn đàn Ngự Thú Sư trên mạng ra, đây không phải là thiết lập chính thức, mỗi người đều có thể đăng nhập vào mà không gặp bất cứ trở ngại gì.
Tri thức của dân mạng là vô hạn, có lẽ tiếp thu ý kiến của mọi người sẽ khiến hắn được truyền cảm hứng từ đó.
- Ta có bốn mươi vạn Hoa Hạ tệ, muốn tăng thực lực của Khế Ước Linh, mọi người có đề cử gì hay không…
Trần Thư lẩm bẩm, đang chuẩn bị gửi một bài thảo luận thì bỗng nhiên suy nghĩ lại một chút, thế là hắn xóa bỏ toàn bộ bài viết rồi viết lại.
- Khỏi cần phải tranh luận! Bốn mươi vạn Hoa Hạ tệ hoàn toàn không có khả năng giúp Khế Ước Linh tăng thực lực lên!
Trần Thư vừa ý gật đầu một cái, đây mới là tìm kiếm hữu hiệu này.
Ngay sau khi bài viết được đăng tải, cư dân mạng đã nhộn nhịp để lại bình luận.
Ta Thresh ngươi Demacia:
- Ngươi thì hiểu cái đếch gì, với bốn mươi vạn thì chí ít cũng có thể mua được mười bình thuộc tính Dược Tề của Khế Ước Linh rồi đó, cứ như vậy mà ổn định tăng lên.
Dạ Tập Quả Phụ Thôn:
- Mua Dược Tề làm gì, tất nhiên là phải đi Ngự Thú Đạo Trường mà tu luyện rồi, ít nhất cũng có thể thuê một phòng tu luyện thượng đẳng đấy, không chừng có thể tăng lên một cấp Ngự Thú Sư, cái này còn không phải lời hơn việc cắn nhiều dược à?
Văn có thể cường quốc bình thiên hạ:
- Nếu như là ta, ta sẽ trực tiếp cầu mua một con hung thú cấp Biến Dị, biết đâu lại lĩnh ngộ được kỹ năng thì sao? Stud (*) là một loại trí tuệ của cuộc đời đó ngươi hiểu không?
(*) Stud: Là một từ thông dụng trên Internet, ban đầu xuất phát từ trò chơi poker “Stud”, có nghĩa là trong World of Warcraft, xóa tất cả điểm để đổi lấy một phần thiết bị. Giống như việc đánh đổi tất cả để đổi lấy một thứ có xác suất thành công thấp.
Một chữ đẹp trai xuyên suốt cuộc đời:
- Cảm ơn Stud ca lầu trên, đúng là nghe vua nói một buổi, làm việc thêm mười năm! Nợ năm đó bây giờ ta vẫn chưa trả hết đây.
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, sao cảm giác lần này dân mạng không đáng tin chút nào hết vậy.
Hắn xem qua mấy cái bình luận, có người bảo hắn đi Ngự Thú Đạo Trường tu luyện, có người bảo hắn thuê Ngự Thú Đoàn đi Dị Không Gian phiêu lưu…
Điều kỳ quái nhất chính là, có người còn bảo hắn đi cầu mua danh bạ phú bà, từ đó về sau đi lên đỉnh cao của cuộc đời.
Có điều, những bình luận của cư dân mạng cũng đã truyền cho hắn không ít cảm hứng. Mặc dù hắn không có cách nào để mua được vật liệu Dị Không Gian ở trong cửa hàng, nhưng hắn có thể tuyên bố nhiệm vụ Ngự Thú Sư mà!
Có tiền có thể khiến ma chạy cối (*)!
(*) Có tiền có thể khiến ma chạy cối: Ngày xưa, tiền là toàn năng và người ta nói rằng tiền có thể làm ma đẩy cối xay. Miễn là bạn sẵn sàng chi tiền thì bất cứ điều gì cũng có thể làm được. Người ta sẽ làm điều đó cho bạn.
Trần Thư cầm điện thoại di động lên, vó ngựa chạy không ngừng tới Hiệp hội Ngự Thú Sư.
- Cái gì? Ba vạn một gốc Đại Lực Tiêu?
Nhân viên trợn mắt há mồm, chưa bao giờ thấy qua phần thưởng cao như thế.
Tuy là bị ảnh hưởng bởi thị trường nên giá trung bình của Đại Lực Tiêu bây giờ đã đạt tới hai vạn, thế nhưng ba vạn vẫn có vẻ quá cao rồi.
Hiện tại, lợi nhuận của Đại Lực Dược Tề đã hạ xuống nên bất kể là công ty nào đi nữa thì cũng sẽ không thu mua với cái giá như vậy, nếu không thì sẽ mất hết vốn liếng.
- Không sai!
Trần Thư vung tay lên, một mặt khí phách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận