Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1244: Tiếp theo đây chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích (2)

- Không ngờ là ngấp nghé đến Thần Kỹ của tội phạm ca à?
- Ngươi có chứng vọng tưởng à? Ngươi nói gì chả hiểu gì cả!
Tuyển thủ trong Hắc Thiết Tổ của Lan Quốc hừ lạnh mà nói:
- Lan Quốc bọn ta cũng chỉ là tiểu quốc, nhưng như vậy thì có thể tùy ý bị sỉ nhục hay sao hả?
- Cái gọi là quy tắc quốc tế quả thực cứ như một câu chuyện cười vậy. Nhiều Vương Cấp như vậy, thế mà lại không có một ai dám làm gì hắn!
- Được rồi, tém tém lại được rồi đó…
Trần Thư lắc đầu cười một tiếng. Tiếp sau đó, hắn ước lượng hạt châu trong tay mình một chút rồi mới mở miệng nói:
- Ta đã từng nhìn thấy cái đồ chơi này rồi. Nếu như bóp nát nó thì sẽ xuất hiện một cái Không Gian Thông Đạo.
Người của Lan Quốc quát ầm lên:
- Hồ ngôn loạn ngữ! Ngươi bóp nát đi, để xem nó có thể xuất hiện thông đạo hay không?
- Thật sự cho rằng ta là tên ngốc đấy à?
Trần Thư mỉm cười, nói:
- Để thả người tới cứu các ngươi sao?
Mọi người yên lặng không nói lời nào, tất cả đều có chút không quá rõ ý tứ của Trần Thư. Sao lại nói đến Không Gian Thông Đạo rồi?
- Thật ra thì thứ đồ này thật sự rất vô dụng…
Trần Thư thở dài một cái, hắn nói:
- Ngay cả Đại chủ giáo Hưu mà cũng không gánh nổi, có thể bảo vệ các ngươi được ư?
- Hưu?
Tần Thiên sửng sốt, trong thoáng chốc là đã hiểu ra được.
Trên khóe miệng Trần Thư nhếch lên thành một nụ cười, hắn nói:
- Một đám Cứu Thế Giáo Hội rác rưởi, thế mà lại dám ngấp nghé Thần Kỹ của tội phạm ca…
Trong nháy mắt, vẻ mặt của tất cả mọi người bên phía Lan Quốc đều thay đổi kịch liệt, trong mắt cũng tràn ngập sự sợ hãi và khủng hoảng cùng cực.
Đám người cũng xôn xao một trận. Không ngờ người của Giáo Hội lại trà trộn vào đây.
Trong lúc nhất thời, tầm mười tên Ngự Thú Sư Vương Cấp vây tới, đồng loạt triệu hoán Khế Ước Linh của mình ra, bày ra một trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Cứ dính đến Cứu Thế Giáo Hội đều không phải chuyện nhỏ nhặt gì!
Chỉ có Hoàng Kim Ngự Thú Sư của Lan Quốc là cưỡng bách bản thân bình tĩnh lại. Nếu như bây giờ tự loạn trận cước, thứ nghênh đón bọn hắn cũng chỉ có tử vong thôi!
- Thiên tài của đại quốc cứ độc đoán như vậy sao!
Khóe miệng của hắn ta đã nhếch lên một nụ cười đùa cợt, hắn ta nói:
- Không có chứng cứ, cứ há mồm là nói! Buồn cười là toàn cầu đều sẽ đứng về phía các ngươi.
Hắn ta hít sâu một hơi, sau đó bèn quát lớn lên:
- Tiểu quốc bọn ta thật sự không có một chút nhân quyền nào sao?
Trong nháy mắt, vẻ mặt của mỗi một người trong các tiểu quốc đều chấn động, bọn họ đều nhốn nháo thu lại vẻ hoài nghi lúc trước của mình.
Đối phương nói hoàn toàn có đạo lý. Chả có một chút chứng cứ nào, thật sự là không có sức thuyết phục một chút nào cả.
- Vẫn còn giả bộ hả?
Trần Thư mỉm cười, tiếp sau đó, hắn nhìn về phía Lâm Hàn đã ngất đi ở bên cạnh.
- Tiếp theo đây chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích!
Trần Thư đá mạnh một cước khiến cho cả người Lâm Hàn đều trong từ thế mặt hướng xuống lưng đối trời.
Ngay sau đó, hắn lại đưa tay tóm lấy cái này quần cộc của Lâm Hàn.
- Xé rách ra cho ta!
Xoẹt…
Trong nháy mắt, vẻ mặt của người xung quanh đều vô cùng chấn động, ánh mắt trở nên cực kỳ cổ quái.
Cùng lúc đó, khán giả toàn cầu đều sôi trào lên.
- Bà mẹ nó, tội phạm ca thật đúng là biến thái mà!
- Đại ca của ta, đây chính là phát sóng trực tiếp toàn cầu đấy! Đừng có làm càn như vậy được hay không hả!
- Không biết vì cái gì mà ta cứ cảm thấy hưng phấn thế nào ấy!
- ...
Tần Thiên cũng giật giật khóe miệng, lão nói:
- Trần Bì!
Bây giờ lão đã có hơi hoài nghi con hàng này sẽ không thật sự nổi điên lên rồi đó chứ…
- Mời mọi người xem!
Trần Thư chỉ về phía mông của Lâm Hàn mà nói:
- Đây chính là do các ngươi muốn đấy nhé!
- …
Đám người ở hiện trường cảm thấy lạnh lẽo vô cùng, thậm chí còn không nhịn được mà thụt lùi lại mấy bước.
Muốn cái rắm ấy, mọi người cũng không có ai như ngươi cả, tất cả đều là người bình thường đó được không hả…-
- Hử?
Ánh mắt Trần Thư đầy khó hiểu, hắn nói:
- Các ngươi bày ra ánh mắt gì đó hả?
- Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói nữa?
Tần Thiên quát lên.
- Rốt cuộc thì tên tiểu tử ngươi có chuyện gì thế hả? Biến thái cũng phải tuân thủ theo phương pháp cơ bản chứ!
- Cái gì mà phương pháp cơ bản?
Trần Thư sửng sốt, tiếp đó hắn đã lập tức hiểu ra, bèn mở miệng nói:
- Không phải, mẹ nó ta không phải biến thái nhé! Ta chỉ muốn để các ngươi nhìn xem thứ trên mông hắn ta kia kìa!
- Hả? Là thế sao?
Lúc này mọi người mới hiểu ra được, đồng loạt nhìn về phía bờ mông của Lâm Hàn, thế nhưng phía trên cũng không có cái gì cả.
Tần Thiên sửng sốt, lão quát lên:
- Lại lừa bọn ta?
- Ấy… quên mất… chờ một chút.
Trần Thư lại triệu hoán Thỏ Không Gian, điều khiển nó triệu hoán ra một cái tàn thi của một Khế Ước Linh Vương Cấp.
Từ phía trên, hắn thu thập một chút huyết dịch rồi trực tiếp nhỏ nó lên trên người Lâm Hàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận