Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 801: Bậc thầy phá vỡ phòng tuyến: Trần Thư

Vì phá hoại kế hoạch của gia tộc Thiên Hòa mà một sinh viên lại có thể không màng sống chết đến vậy sao?
Đội trưởng Giang Mặc nói:
- Tiểu Trần, ngươi không cần phải liều mạng như vậy…
- Hả…
Trần Thư thấy sắc mặt mọi người như vậy thì không khỏi sửng sốt.
Ta chỉ cướp một chút đồ thôi, không cần phải khâm phục ta đến vậy chứ?
Chẳng lẽ mọi người đều công nhận cái nghề nghiệp tội phạm này sao?
Tần Thiên khoát tay, mở miệng nói:
- Được rồi, đây cũng không phải là huyết nhục của Slime! Chắc là hắn lại cướp được!
- Thì ra là vậy…
Mọi người lúc này mới phản ứng lại, đồng thời giật giật khóe miệng.
Ngươi đúng là một tên cần tiền không cần mạng, bị kẹt ở trong Không Gian Thông Đạo mà cũng không chịu thu Khế Ước Linh về…
- Hiệu trưởng, ngươi phải làm chủ cho ta!
Trần Thư lớn tiếng kêu thảm:
- Vất vả lắm ta mới vượt qua được khảo nghiệm của di tích, lấy được một thi thể của Hoàng Kim Quân Vương, kết quả là đều bị bọn hắn cướp mất!
- Cái gì?
Sắc mặt của toàn bộ mấy trăm người đều chấn động, không để ý đến lời Trần Thư nói mà đều bị thi thể của Quân Vương thu hút sự chú ý.
- Bên trong di tích có một bộ thi thể của Hoàng Kim Quân Vương?
Tần Thiên vội vàng truy hỏi:
- Ngươi nói thật sao?
- Vô cùng thật! Ngài nhất định phải giúp ta đoạt lại!
Trần Thư lau nước mắt, nói:
- Đám người chỉ biết nhặt đồ tốt giữa đường, hơn nữa còn dùng đạn hạt nhân nổ ta, ba Khế Ước Linh của ta suýt chút nữa đã chết ở bên trong!
- Phụt!
Yamamoto đang muốn báo cáo tình hình cho tộc trưởng thì nghe được lời này, trực tiếp phun ra một ngụm máu lớn, một bộ dáng như sắp chết bất cứ lúc nào.
Hắn ta lau máu bên khóe miệng đi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trần Thư, hận đến nghiến nát cả răng.
- Mẹ nó ngươi không cần mặt mũi à!
Yamamoto sống nhiều năm như thế, từ trước tới nay chưa từng gặp loại người này.
Trần Thư chỉ vào đối phương, mở miệng nói:
- Đầu sỏ gây ra chính là hắn ta, người này là một tên biến thái, còn muốn giết ta ngàn lần!
Sắc mặt Yamamoto khẽ giật mình, ngay sau đó lập tức hiểu ra.
- Ngày đó là ngươi ra tay?
Hắn ta lập tức nghĩ đến cái ngày mình bị vũ nhục kia, linh hồn như bị giẫm đạp!
- Ta giết ngươi!
Hai mắt Yamamoto đỏ như máu, lập tức cưỡi lên Khế Ước Linh, lao về phía Trấn Linh Quân, quả thực là dũng mãnh vô song!
- Về ngay! Mẹ nó ngươi điên rồi à?
Tộc trưởng Thiên Hòa giật mình, lập tức cưỡng ép ngăn hắn ta lại.
Đây đơn giản không phải là phí công cho không sao?
Yamamoto quát ầm lên:
- Tộc trưởng! Ta không giết hắn, chết cũng không nhắm mắt!
- Ngươi chỉ còn một Khế Ước Linh, yên tâm dưỡng lão không tốt hơn sao?
Khuôn mặt Trần Thư tươi cười, bình tĩnh nói:
- Ngươi nói xem ngươi chỉ là một cấp cơ sở Ngự Thú Sư, liều mạng làm gì?
Lời này vừa nói ra, lửa giận trong lòng Yamamoto lại tăng vọt lên lần nữa, đã có chút không kiềm chế được.
Hắn ta là một Hoàng Kim Cấp mà lại bị hạ thấp thành cấp cơ sở.
Nhưng căn cứ vào số lượng Khế Ước Linh thì đúng như thế thật…
Trần Thư nhếch miệng cười, nói:
- Nghĩ thoáng một chút, tố chất thân thể ngươi cũng không tệ lắm, có thể vào nhà máy, không sao cứ tới tìm ta!
- Phụt phụt!
Yamamoto lại như điên mà nôn máu ra, quả thực là giống như không cần tiền vậy.
Một màn tráng lệ như vậy khiến Trấn Linh Quân nhìn mà trố mắt ngoác mồm, hóa ra có thể bị tức đến phun máu à!
- Được rồi!
Tộc trưởng Thiên Hòa cưỡng chế đưa Yamamoto trở về.
Hắn ta xem như đã hiểu rõ, nếu lại để cho tiểu quỷ đối diện kia nói tiếp thì chỉ sợ Hoàng Kim Ngự Thú Sư cũng có thể bị làm cho tức chết.
Để một Hoàng Kim Ngự Thú Sư vào nhà máy đánh ốc vít thì thực sự là như đâm vào tim…
- Mới vậy đã không chịu nổi à?
Trần Thư lẩm bẩm một câu, không khỏi cảm thán con người bây giờ quá yếu ớt.
Vẻ mặt Trấn Linh Quân kỳ quái, không ngừng nhìn đánh giá Trần Thư, lần đầu tiên thấy một người phá vỡ phòng tuyến như vậy.
Con hàng này thuộc loại mắng người chuyên vạch khuyết điểm, đánh người chỉ đánh mặt!
- Tiểu quỷ, ta nhớ mặt ngươi rồi!
Sắc mặt của tộc trưởng Thiên Hoà lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào hắn.
- Ngươi đừng nhiều lời! Nên nhớ người của ta đông, ngươi không có cửa đâu!
Trần Thư bĩu môi, lười để ý đến hắn ta.
Hắn đến bên cạnh Tần Thiên, mở miệng nói:
- Hiệu trưởng, ngươi nhất định phải giúp ta lấy lại đồ đó!
- ...
Khoé miệng Tần Thiên giật giật, tên tiểu tử nhà ngươi gan cũng lớn lắm, Hoàng Kim Quân Vương mà cũng muốn độc chiếm, lão ngay cả một Vương Cấp cũng nuốt không trôi đây!
- ...
Ngay lúc đó, Không Gian Thông Đạo phía trước lại xuất hiện chấn động.
Đám người truy sát Trần Thư vừa nãy không hẳn là toàn bộ, những tên còn lại vẫn còn chút lý trí lựa chọn mang xác Quân Vương đi trước.
Cao Kiều Xuyên là người đầu tiên bước ra ngoài Không Gian Thông Đạo. Hắn ta chưa kịp nói lời nào thì một chùm ánh sáng đáng sợ phóng thẳng tới!
- Hừ!
Vẻ mặt tộc trưởng Thiên Hoà thay đổi, đồng thời đưa tay ra đỡ đòn. Hai Đại Vương Cấp Ngự Thú Sư lại bắt đầu chiến đấu!
- Tất cả tránh ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận