Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1735: Đánh nhau ở thương hải

Phút chốc, lực lượng không gian của Ngân Hồ tăng cao, không gian xung quanh cách vài trăm thước không ngừng biến dạng.
Hai mắt nó chợt mở ra, bên trong tràn ngập ngân quang sáng chói. Giây tiếp theo, lực lượng không gian khủng bố xuất hiện dần dần hình thành một cánh cửa không gian khổng lồ!
Mà ở phía bên kia chính là Hoa quốc xa xôi.
Mọi người ngưng thở, trong ánh mắt tràn ngập chờ mong, không dám có bất kỳ tiếng động nào sợ làm Ngân Hồ bị gián đoạn.
Lúc này, mọi người ở phía dưới hải vực yên lặng đến lạ thường, gió nhẹ lướt qua nổi lên nhiều gợn sóng. Nhưng ngay tại mọi người không nhìn thấy ở phía sâu bên trong hải vực thì hiện giờ cũng trong suốt đến cực điểm, so với màu vàng nước biển ở phía trên phân biệt rõ ràng giống như hai thế giới.
Ở bên trong nước biển trong veo kia, có một con Sa Ngư khổng lồ đang nằm.
Ánh mắt nó không có chút dao động giống như một pho tượng điêu khắc.
Đúng là bá chủ duy nhất của hải vực, thương hải Sa Hoàng!
Không ai ngờ tới, ở phía dưới bọn họ lại ẩn giấu một sinh vật truyền kỳ khủng bố như vậy…
Mặc dù Ninh Bất Phàm đến nhưng cũng không phát hiện ra.
Hắn ta ở Long Uyên tác chiến nhiều năm nên tất nhiên kinh nghiệm vô cùng phong phú, đã sớm có kỹ năng dò xét nhưng lại nhìn không ra kỹ năng ngụy trang của Sa Hoàng.
Chỉ trừ khi vào trong nước biển thì mới có thể nhìn ra được thân hình Sa Hoàng!
Nhưng hiện tại hải vực đã bị nhuộm vàng, trừ khi thực sự biến thái chứ không ai dám xuống biển hết…
Bởi vì vậy nên mọi người xem nhẹ nguy hiểm ở phía dưới.
Đâu có ai lục hố rác để tìm kẻ địch đâu…
Đúng lúc này, hai mắt của Sa Hoàng hơi động giống như có thể nhìn xuyên qua nước biển và Dị không gian của Ngân Hồ mà nhìn trực tiếp về phía hơn mười vạn người.
Mắt nó tràn đầy sự giễu cợt cùng với sát khí lạnh như băng…
Nửa tháng trước, mặc dù có rất nhiều hung thú làm sạch nước biển nhưng chỉ giải quyết phần ngọn mà không thể làm sạch hoàn toàn.
Việc này làm cho Sa Hoàng càng thêm tức giận…
Vù vù vù------
Ngân Hồ đang hết sức chăm chú dồn toàn lực để tạo một chiếc cổng không gian to lớn, lực lượng không gian trong cơ thể tuôn ra thậm chí có cả những đợt thanh âm không gian quỷ dị.
- Thỏ, lúc nào ngươi mới có thể mạnh như vậy nhỉ?
Trần Thư sờ con thỏ mập bên cạnh, trong mắt hiện lên một chút chờ mong.
Mang theo mấy chục vạn người vượt qua ngàn dặm, sức mạnh này phải dùng từ vĩ lực mới có thể hình dung được.
- Vù vù…
Thỏ bên lắc hai cái tai, đồng thời chỉ cái bình trong tay Ninh Bất Phàm.
Nó cảm thấy nếu bản thân cũng được dùng thuốc thì cũng có thể trở nên mạnh như vậy…
Hai giờ sau.
Quang mang trong mắt Ngân Hồ dần dần ảm đạm, lộ ra sự suy yếu mệt mỏi.
Thậm chí ngay cả Dị không gian của nó cũng sắp lung lay sắp đổ không thể duy trì được nữa.
Lực lượng của nó sắp bị rút sạch rồi!
Mà phía trước Ngân hồ, cổng không gian sừng sững to lớn, kết nối trực tiếp với Hoa quốc xa xôi.
- Thành công rồi sao?
Trong lòng Ninh Bất Phàm nhẹ nhõm, nói:
- Các vị, con đường này có thể duy trì khoảng một ngày đủ để chúng ta trở lại Hoa quốc!
- Mọi người lần lượt đi lên, không phải tranh nhau!
Các đại vương cấp ngự thú sư ở hai bên đội ngũ để phòng những người không tuân thủ phép tắc khiến hiện trường bị hỗn loạn.
Mọi người tự giác xếp thành đội, trong mắt che được sự hưng phấn nhưng lại không nhịn được mà hoan hô thành tiếng.
Ninh Bất Phàm nhìn về phía đám người, nói:
- Trần Thư, ngươi đi trước đi!
- Không cần đâu hiệu trưởng, để cho mọi người đi trước đi…
Trần Thư lắc đầu nói:
- Nếu không, đây giống như ngài đang lạm dụng quyền của mình vậy.
- Nghĩ gì vậy?
Ninh Bất Phàm lắc đầu, nói:
- Ta cho ngươi đi trước để xem con đường này có gì, nếu như xảy ra chuyện ngươi có Thỏ không gian cũng có thể bảo vệ bản thân.
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, cảm thán bản thân suy nghĩ hơi nhiều…
Hắn đi lên phía trước mọi người nhìn thông đạo khổng lồ, trong mắt không chút do dự mang theo khế ước linh rời khỏi đây…
Những người còn lại tập trung tinh thần nhìn, trong lòng thầm cầu nguyện nhất định phải thuận lợi…
- Hiệu trưởng, phiền ngươi bảo vệ Đại Lực…
Trần Thư mở miệng nói, thông đạo chỉ có một chiều hắn không có khả nặng quay lại.
- Đi đi.
Ninh Bất Phàm gật đầu, nói:
- Ta sẽ tự mình mang hắn trở về.
Có những lời này, Trần Thư nhẹ nhàng thở ra quyết đoán từng bước đi tới phía trước.
Nhưng ngay tại lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến!
Rầm!
Chỉ thấy mặt biển ban đầu yên lặng đột nhiên cuồn cuộn giống như cả hải vực đang sôi trào.
Có thể thấy nước biển rộng lớn như có sinh mệnh, giao hoà lẫn nhau vào cùng một chỗ, vậy mà lại hình thành một con Sa Hoàng dài vạn thước!
Mà ở trên trán Cự Sa, Thương Hải sa Hoàng lạnh như băng nổi lơ lửng!
Chỉ thấy Cự Sa vẫy cái đuôi bay lên trời, ởxung quanh bốn phía của nó có lượng lớn nước biển dựng lên bao phủ cả bầu trời!
Ầm!
Trong nháy mắt, không gian của Ngân Hồ đã bị phá vỡ, căn bàn là không thể ngăn cản dù chỉ một chút.
Ở phía dưới miệng lớn của Cự Sa, hơn mười vạn người trực tiếp bị lộ diện!
- Truyền kỳ sinh vật?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận