Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 165: Ái chà chà! Đây là tạo hình gì vậy?

Phụ trách: Vô Tà Team
Trần Thư hơi sững sờ, trong mắt có vẻ suy tư.
Nếu như dựa theo ý định lúc đầu, hắn nhất định sẽ để Tạ Tố Nam cho Đường Liệt một chút hào quang, nhưng trong phòng ăn không thể tự tiện triệu hoán khế ước linh, bằng không sẽ phá vỡ quy củ.
Hắn thở dài, xem ra chỉ có thể phải hành hung Đường Liệt một trận rồi…
Chỉ thấy Trần Thư mỉm cười:
- Buổi chiều ta có gắng gượng hay không, ta không biết, nhưng ngươi lập tức sẽ không kiên cường nổi nữa rồi!
- Sao nào? Ngươi muốn động thủ ư?!
Đường Liệt nhíu hai mắt lại, thoạt nhìn vô cùng thong dong.
Ba người Đỗ Long nhao nhao xông tới, không chỉ như thế, bốn nam sinh khác của Lớp Đặc Huấn cũng đã đi tới, hiển nhiên đều là cùng một nhóm.
- Chơi nhiều người đúng không?
Trần Thư cười cười, thật không ngờ Đường Liệt vậy mà đến có chuẩn bị. Đường Liệt mỉm cười nhẹ, nói ra:
-Đúng vậy, nghe nói bản thân ngươi rất giỏi chịu đòn nhỉ!
Thời điểm mọi người ở đây chuẩn bị động thủ, Trần Thư đã đánh đòn phủ đầu rồi!
Chỉ thấy hắn cười quỷ dị, lập tức vọt tới hướng Đường Liệt.
Đường Liệt cơ hồ theo bản năng đưa tay lên ngăn cản, sau đó cơ thể Trần Thư đột nhiên bay ra ngoài, cuối cùng té ngã trên đất.
- Ồ? Hẳn là thân thể của ta đã trải qua cường hóa?
Con mắt Đường Liệt trừng lớn, bản thân hắn ta rõ ràng không dùng lực. Trần Thư hai tay ôm lấy ngực, thống khổ và bi tráng hô lớn:
- Đường Liệt! Ngươi vậy mà dám vũ nhục Lớp Phổ Thông!
- ???
Vẻ mặt Đường Liệt ngây ngốc, hắn ta vũ nhục Lớp Phổ Thông lúc nào chứ?!
Mặc dù hắn ta bình thường thường xuyên xem thường học sinh Lớp Phổ Thông, nhưng hôm nay hình như hắn ta còn chưa mở miệng đâu.
Học sinh Lớp Phổ Thông đang đi ăn cơm tại phòng ăn bỗng ngây ngẩn cả người, đồng loạt nhìn về phía Đường Liệt.
Trong nội tâm Đường Liệt đột nhiên trầm xuống, lập tức ý thức được mục đích của Trần Thư.
Má nó, hắn thật là xấu xa!
Đường Liệt muốn giải thích, đáng tiếc chính là, giọng hắn ta nhỏ hơn giọng Trần Thư rất nhiều.
- Ngươi còn dám nói học sinh Lớp Phổ Thông là rác rưởi, lão tử liều mạng với ngươi!
Trần Thư lại đứng dậy, đánh tới phía Đường Liệt. Quả nhiên, thân thể lại bị “đánh” bay xa mấy mét.
- Còn nói nữa! Mẹ nó, ngươi sao vẫn còn nói! Ta nhịn không được rồi!
- Hôm nay ta có liều cái mạng già này cũng phải giữ gìn tôn nghiêm của Lớp Phổ Thông!
- Ah!
Chỉ thấy Trần Thư rống to không ngừng, thân thể một lần lại một lần bay ra, thoạt nhìn vô cùng thảm thiết.
Bọn người Đường Liệt trợn mắt há hốc mồm, đứng ngây ngốc nhìn Trần Thư biểu diễn say mê.
Ngươi … hình như diễn hơi quá rồi…
Trong chốc lát, học sinh Lớp Phổ Thông trong phòng ăn nhao nhao đứng dậy, vây quanh Đường Liệt.
Nhìn qua hơn mười người chung quanh, tám gã nam sinh Lớp Đặc Huấn ngu rồi…
Cái này … Đậu xanh rau má, chỉ mấy câu đơn giản đã cổ động nhiều người như vậy?
Mắt gặp tình huống không đúng, Lâm Tinh Thần lớp đặc huấn phản ứng cực nhanh. Chỉ thấy hắn ta lập tức giận dữ hét về phía Đường Liệt:
- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Vậy mà dám xem thường học sinh Lớp Phổ Thông? Đánh cho ta!
Nói xong, bản thân làm đầu tàu gương mẫu, tặng cho Đường Liệt một quyền!
Màn mở màn này quả thực rất tốt!
Trần Thư cũng không nghĩ tới, thậm chí có tên dẫn đầu quyết đoán như vậy…
Chỉ cần có một người bắt đầu, sự tình sau đó sẽ thuận lợi như nước chảy thành sông, tâm lý thuận theo số đông luôn vĩnh viễn tồn tại.
Đỗ Long cũng sắc mặt trắng nhợt, thật không ngờ sẽ phát triển đến nước này.
- Đúng rồi, ta hình như quên mua cơm rồi.
Dứt lời, chỉ thấy Đỗ Long quay người tiêu sái một cái, thuận lý thành chương rời đi khỏi đám người.
Cuối cùng chỉ còn có Hồng Minh và Vương Vân trung thành và tận tâm, bị đánh cùng một chỗ với Đường Liệt.
Hai người vô cùng thê thảm hô to:
- Đừng đánh nữa! Các ngươi đừng đánh nữa…
Trần Thư thì thành công lui thân, cùng Từ Tinh Tinh thong dong rời khỏi phòng ăn.
Vẻ mặt Tạ Tố Nam cảm thán nói ra:
- Trần Thư, ngươi thật sự ngầu vãi!
Trần Thư mỉm cười:
- Ngươi cho rằng nguyên nhân là ở ta?
- Không phải sao?
- Nguyên nhân căn bản ở chỗ, ngày thường Đường Liệt trào phúng học sinh Lớp Phổ Thông không ít, bình thường bọn họ không dám phản kháng, nhưng chỉ cần tìm được một cơ hội, dĩ nhiên là sẽ điên cuồng trả thù.
Học sinh Lớp Phổ Thông cũng không phải không có đầu óc, rất nhiều người đều nhìn ra là Trần Thư đang diễn trò rồi, dù sao tình tiết cũng quá không hợp thói thường.
Nhưng hắn là Trần Thư nha…
Làm sao có thể vì vinh dự quần thể mà buông tha cho ích lợi của mình?
Nhưng dù là thật là giả, mọi người đều không để ý, chỉ cần có thể đánh Đường Liệt tơi bời một chầu là được rồi.
Từ Tinh Tinh tràn đầy đồng cảm nói:
- Cái này người ta gọi là không phải không báo thù, mà là chưa tới thời điểm!
Ba người về tới trong phòng ngủ, thong thả ngủ trưa.
Trong phòng ăn giằng co phong ba trọn vẹn nửa giờ. Mà ngay cả Trần Thư cũng không nghĩ tới, tình huống vậy mà càng ngày càng nghiêm trọng. Vừa nghe đến người bị đánh chính là Đường Liệt, hai mắt toàn bộ mọi người sáng lên, vẻ mặt hưng phấn.
Có thể thấy được, bình thường Đường Liệt gây thù hằn không ít!
Buổi chiều, khi đi học, ba Trần Thư người tới trong Ngự Thú Quán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận