Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1256: Trong lúc nói cười, Hung Thú đã tan thành tro bụi

- Đợi đã…
Tên Ngự Long Vệ kia mở miệng nói:
- Phía trước vẫn còn một trận chiến chưa kết thúc.
- Vẫn còn à?
Trần Thư hơi giật mình, nhưng khi nhìn bốn phía xung quanh thì hắn không thấy bóng dáng Hung Thú nào nữa cả.
- Khế Ước Linh của Bộ trưởng Vương Thanh đang chống lại ba con Hoàng Kim Hung Thú. E là cho đến bây giờ vẫn chưa thể phân rõ thắng bại.
- Phải vậy không? Ta đi xem thử một chút!
Trần Thư gật đầu nói:
- Các ngươi thu dọn chiến trường đi, trong thời gian ngắn chắc là không có Hung Thú nào tới đây đâu.
Hắn đã thu thập tất cả tài liệu về Lãnh Chúa và các Biến Dị Hung Thú, còn lại các Hung Thú bình thường khác thì không đáng nhắc tới.
- Òm ọp!
Slime hẩy mông một cái rồi lao thẳng về phía trước, chỉ để lại bóng lưng màu vàng cho mọi người…
- Hắn thật sự chỉ mới hai mươi hai tuổi sao…
Vẻ mặt của một Ngự Thú Sư trung niên có chút khó tin.
- Người so với người, quả thật tức chết người mà…
Một Ngự Thú Sư khác nữa lắc đầu nói:
- Trước đây khi hắn tham gia thi đấu Ngự Thú cấp tỉnh, ta đã tự mình nhìn thấy rồi.
- Đúng thế, khi đó hắn là Ngự Thú Sư cấp chín, còn ta là Bạch Ngân Nhất Tinh.
Tên Ngự Long Vệ kia nói:
- Bây giờ hắn là Bạch Ngân Tam Tinh, sức chiến đấu có thể sánh với cả Hoàng Kim Cấp, còn ta vẫn là Nhị Tinh, phải tìm ai để nói lý lẽ đây…
Một đám người đều không khỏi cảm thán trong đáy mắt. Trần Thư chỉ là một Ngự Thú Sư cấp chín nho nhỏ, nhưng bây giờ hắn đã ngày càng lớn mạnh hơn rồi…
Ở phía xa, ánh mắt của một con Long Miêu đầy ngưng trọng, ba con Hung Thú đang không ngừng xâu xé kết giới phía trước.
Long Miêu thở dài, nó chỉ là một Khế Ước Linh phụ trợ thôi, vậy mà lại phải ra chiến trường…
May mắn thay trước mặt chỉ là Phổ Thông Hung Thú Hoàng Kim Cấp, số lượng kỹ năng cũng ít, muốn phá vỡ kết giới cần phải có một khoảng thời gian nhất định.
Mặc dù không giết được Hung Thú, nhưng giăng bẫy chúng cũng không có vấn đề gì.
- Khi nào thì có thể kết thúc…
Long Miêu ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xanh.
Nhưng vào lúc này, mắt nó chợt đông cứng lại, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một cục phân khổng lồ đang chuyển động!
Một giây tiếp theo, tinh thần nó bị sốc nặng, trong lòng cũng có một ý nghĩ đáng sợ.
- Sinh vật nào mà có thể cho ra cái loại phân này đây?
Ầm!
Slime lao xuống, nhìn Long Miêu bằng một đôi mắt dễ thương.
- Không phải phân à?
Hai mắt Long Miêu kinh ngạc, nhìn đi nhìn lại khối Slime khổng lồ trước mặt, vậy mà lại cảm thấy có chút quen thuộc.
Có vẻ như trước đây nó đã từng nhìn thấy thứ này rồi, nhưng ấn tượng không lớn cho lắm…
- Cứ giao cho ta giải quyết đi!
Trần Thư ló ra khỏi miệng Tiểu Hoàng, nhìn về phía Long Miêu.
Long Miêu mở to mắt, ngay lập tức nhận ra Trần Thư, chẳng trách nó lại cảm thấy đại tiện này quen mắt như vậy.
Nó chỉ vào Hung Thú trước mặt, không có thu hồi lại kết giới mà là để hắn trực tiếp tấn công.
- Ta có thể trực tiếp đánh luôn sao?
Trần Thư sững sờ một lúc, sau đó lại để Husky ra tay, tung ra những kỹ năng tấn công của mình.
Ầm ầm!
Quả nhiên các loại kỹ năng xuyên thủng kết giới của Long Miêu, đánh trúng thân thể ba con Hoàng Kim Hung Thú.
- Grao grao!
Ba con Hung Thú đau đớn đến kêu gào lên, nhưng cũng không có cách nào phá bỏ kết giới, chỉ có thể bị động mà bị đánh chết.
Husky đi đến trước kết giới, đột nhiên cảm thấy có chút phấn khích.
Husky và Hung Thú nhìn nhau, khoảng cách giữa họ chưa đến một mét, ở giữa ngăn cản bởi một tần kết giới mỏng manh.
- Grao!
Giây tiếp theo, nó mở miệng ra, đôi mắt cũng trở nên đỏ rực.
Ầm!
Kỹ năng được tung ra, một con Hung Thú trực tiếp bị giết ngay tại chỗ!
Hai con Hung Thú kia nhìn thấy mà kinh hãi tột cùng, chúng không ngờ lực sát thương của con chó kia lại bùng nổ đến như vậy.
- Muốn chạy?
Husky nhếch mép, nó trực tiếp tung Hắc Ám Tỏa Liên và Kịch Độc Mộc Phược ra, trực tiếp khống chế ngay tại chỗ.
Sau đó nó tiến đến gần hai con Hung Thú, khoảng cách giữa chúng chỉ còn chưa đầy nửa mét.
Miệng nó mở to ra, trong đó bốc lên ngọn lửa nóng bỏng.
- ...
Long Miêu ở một bên trợn tròn mắt, đây là cái sở thích quái gở gì thế này, sao không trực tiếp nhét kỹ năng vào trong bụng kẻ thù luôn đi…
Ầm ầm ầm!
Hai con Hoàng Kim Hung Thú bị giết chết, không còn hơi thở của sự sống, thậm chí thi thể cũng không còn toàn vẹn.
- Không vấn đề gì nữa!
Trần Thư vỗ vỗ tay, chuẩn bị rời đi với Slime.
- Phù phù…
Long Miêu bước tới, đưa cho hắn một cặp tai nghe hình tai mèo.
- Hả? Cho ta nghe nhạc à?
Trần Thư hơi giật mình, cầm lấy rồi trực tiếp đội lên trên đầu của Husky.
- Ngươi hun đúc tài năng nghệ thuật một chút đi, cố gắng trở nên thông minh hơn xíu nữa.
- ...
Vẻ mặt Long Miêu kinh ngạc, nó thật sự không nghĩ tới thao tác này của Trần Thư.
Đúng lúc này, một giọng nói phát ra từ trong tai nghe:
- Trần Thư, mẹ nó ngươi có phải là có bệnh hay không hả!
- Hả?
Trần Thư sững sờ nhìn một lúc, sau đó hắn mới hiểu ra rồi nhanh chóng cầm lấy tai nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận