Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1199: Gần biến thái thì thành biến thái

Không bao lâu sau, hai bên đều đi đến vị trí của mỗi người, đồng thời thiết lập cách âm ở giữa để ngăn chặn sự quấy nhiễu ở hai bên.
- Mẹ nó, giữa các tuyển thủ đều có cách âm à?
Trần Thư mở to mắt ra nhìn, bây giờ chẳng những khán giả và đài tỷ thí có cách âm mà còn có các thí sinh nữa
Hắn lập tức cảm thấy lực chiến đấu của mình trượt xuống một hai bậc.
- Trần Bì, có biết trang thiết bị cách âm cho Thi Đấu Thế Giới lần đầu tiên là khi nào không?
Liễu Phong ngồi xe lăn ở bên cạnh dường như nghĩ đến cái gì đó, trong mắt hiện lên vẻ tự hào.
- Hả?
- Khi đó, ta là lần đầu tiên tham gia Thi Đấu Thế Giới…
Liễu Phong hắng giọng, nói:
- Trận chiến đầu tiên của ta kết thúc và ta đã nhận được một danh hiệu.
- Cái gì?
Trần Thư giật giật lông mày, trong lòng đã có chút dự cảm.
Liễu Phong nói từng chữ một:
- Thiên Tôn gầm thét!
- …
Khóe miệng Trần Thư giật giật, không ngờ thiết bị cách âm lại là được thêm vì ngươi?
- Lúc ấy, trận chiến thắng đầu tiên của ta là một trận nhẹ nhàng vui vẻ vô cùng!
Trong mắt Liễu Phong tràn đầy hoài niệm, hồi tưởng lại cảnh tượng lần đầu tiên mình tham gia thi đấu.
Trần Thư trầm mặc một chút, bất thình lình nói:
- Còn trận thứ hai thì sao?
- …
Nét mặt Liễu Phong trong nháy mắt cứng đờ lại, kẻ hủy diệt chủ đề đúng không?
- Lúc ấy, trận thứ hai đã thêm thiết bị cách âm…
Liễu Phong cúi đầu, khuôn mặt đầy rầu rĩ nói:
- Ta bị đánh nát.
- …
Trần Thư che miệng lại, lập tức có hơi không kiềm chế được…
Ngay lúc này, mỗi người ở hai bên đều đã triệu hoán ra Khế Ước Linh của mình
Một nam tuyển thủ của Đội Hoàng Thất 2 khẽ cử động bờ môi, dùng khẩu hình miệng nói:
- Ta sẽ đánh chết các ngươi!
Ba người A Lương không mở miệng mà là liếc nhau một cái.
Một giây sau, ba người đặt tay phải của mình lên vai trái, vẻ mặt trang nghiêm giống như làm một nghi lễ gì đó, bày tỏ sự tôn trọng với tuyển thủ.
- Tuyển thủ đến từ Hoa Hạ học phủ không giống nhau, tuy rằng hơi biến thái nhưng ít ra vẫn còn giữ được lễ nghĩa.
- Đúng vậy đấy, Hoàng Thất chó má gì đó, ngay cả một chút lễ phép cũng không hiểu.
Tuyển thủ vây xem phía dưới ồn ào bàn tán, đa phần đều ủng hộ đám người A Lương.
Ba người Đội Hoàng Thất 2 cũng cảm thấy hơi xấu hổ.
Nhưng một giây sau, đôi mắt bọn họ đã lập tức trợn trừng lên, cả đầu óc lẫn cơ thể đều choáng váng.
A!
Chỉ thấy ba người A Lương hét lên một tiếng, tay phải hơi dùng sức, lập tức xé quần áo xuống…
Xoẹt!
Trong chốc lát, ba bộ đồng phục bệnh nhân kẻ trắng xanh xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt của toàn trường, thậm chí là toàn cầu!
- Mẹ nó ta…
Liễu Phong mở to đôi mắt mà nhìn, sau đó vội vàng xoa xoa huyệt thái dương của mình.
Hắn ta khó mà chấp nhận được, đây là muốn chết trên cộng đồng quốc tế mà!
Khán giả phía dưới cũng mang vẻ mặt ngơ ngác, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, cảnh tượng này hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Mẹ nó, đây là trực tiếp toàn cầu đấy, sao các ngươi dám làm vậy?
- Cuối cùng cũng có thể giải phóng bản thân!
Ba người A Lương nhìn nhau, trong mắt lập tức hiện lên niềm tin tất thắng.
Dựa vào phán đoán của bọn hắn, có quần áo gia trì tác chiến, sức chiến đấu ít nhất có thể tăng lên năm phần!
Mà đối thủ gặp phải tình huống tinh thần bị áp lực thì sức chiến đấu ít nhất sẽ giảm đi năm phần.
Căn cứ vào thuyết tương đối Ngự Thú thì đó chính là nắm chắc mười phần thắng!
Có người vừa mất hồn hỏi một câu:
- Đây thật sự là một nhóm sinh viên sao?
- …
Người phía dưới đều yên lặng, đã không biết nên trả lời như nào nữa.s
- Đúng rồi, lão ca, ngươi vừa mới nói tuyển thủ Hoa Hạ học phủ biết giữ lễ nghĩa, đây là lễ nghĩa à?
- Hả? Cái gì? Ta vừa nói vậy ư?
- …
Khán giả bị trấn áp, ba người trong Đội Hoàng Thất 2 cũng bị trấn áp.
Mặc dù các biện pháp bảo vệ đều được thực hiện ở cả hai bên, sẽ không có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào nhưng áp lực tâm lý thì lại không thể thay đổi trong mọi trường hợp.
Bọn hắn ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy bộ quần áo bệnh nhân tâm thần xanh trắng kia, mỗi lần đều đánh vào trong nơi sâu nhất trong tâm hồn…
- Bắt đầu đi!
Vẻ mặt A Lương bình thản, nói:
- Đánh cho tốt, nếu như các ngươi có thể thắng thì chúng ta sẽ tặng cho các ngươi một bộ đồng phục bệnh nhân!
- …
Khóe miệng ba người giật giật, ý nghĩ chiến trắng trong lòng cũng không quá mạnh mẽ…
Thật ra đôi khi phải suy nghĩ lại một chút, cũng không nhất định là phải thắng.
Những người còn lại cũng nhìn ra trạng thái của ba người, rõ ràng chiến ý đã giảm xuống hơn phân nửa, kém xa lúc vừa mới lên sân.
Nhưng không có một khán giả nào nói tố chất tâm lý của bọn họ không ổn. Mọi người đều biết, sợ hãi bệnh nhân tâm thần là bản năng của con người mà thôi…
- Đây là đánh vào tâm lý!
Khóe miệng Liễu Phong giật giật, sau đó nhìn Trần Thư nói:
- Có phải là chủ ý xấu ngươi đưa ra không?
- Không phải, lão sư, chuyện này liên quan gì đến ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận