Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 508: Ba người các ngươi ở trong một ký túc xá, coi như là nuôi cổ (2)

- Dừng! Dừng!
Lão sư lắc đầu ngắt lời, hắn ta nói:
- Đây chính là lý do mà ngươi tra tấn người khác sao?
A Lương giải thích:
- Ta cũng chỉ muốn giúp bọn họ thắt chặt tình bạn mà thôi. Cái cảnh tượng cùng nhau bị tiêu chảy, chỉ cần nghĩ tới đã khiến người ta không thể nào quên được.
- Được rồi! Đừng nói nữa!
Nam tử lắc đầu.
Cảm giác bản thân lạc vào cảnh quá chân thật, hắn ta ăn không nổi cơm trưa mất.
- Vương Tuyệt đúng không? Ngươi thì sao?
Nam tử lại nhìn về phía Vương Tuyệt.
Vương Tuyệt cúi đầu rồi nhẹ giọng nói:
- Ta chỉ làm chút việc khuân vác mà thôi…
- Lão sư hiểu rõ lý lẽ, nhưng con mẹ nó, ngươi dọn luôn cả ký túc xá là có ý gì?
- …
Trần Thư và A Lương quay đầu nhìn sang. Ngươi được lắm! Ngày đầu tiên đã làm ra chuyện này rồi sao?
- Đừng hiểu lầm, ta không phải trộm!
Vương Tuyệt nói:
- Ta luôn luôn lấy tiền làm việc, ta không làm loại chuyện này!
- Bạn cùng phòng của ta là Vu Dịch, hai người còn lại là chân chó của hắn ta, ba người bọn họ hùa nhau bắt nạt ta!
- Ta chỉ có thể thừa dịp đêm khuya dọn sạch phòng của ba người bọn họ mà thôi! Ta muốn ghê tởm bọn họ chút thôi.
Nam tử trung niên nhướng mày rồi nói:
- Đây chính là lý do ngươi lột đồ lót của ba người bọn họ sao?
- ?
Hai người Trần Thư trợn trừng mắt rồi lập tức kéo giãn khoảng cách.
Ngươi là biến thái đấy à?
- y… Không phải…
Vương Tuyệt xua tay, hắn ta giải thích:
- Là Khế Ước Linh của ta làm, ta không đích thân ra tay!
- Bây giờ, ba người bọn họ đang trần truồng chạy trong phòng… He he…
Giáo Đạo Xử lão sư thấy Vương Tuyệt còn trực tiếp bật cười thì biểu cảm nghiêm lại, hắn ta trừng mắt liếc qua.
Vương Tuyệt lập tức tắt cười rồi cúi đầu giữ yên lặng.
- Hai người các ngươi thì còn đỡ, chỉ bị ba người bạn cùng phòng khiếu nại.
Lão sư gật đầu, ánh mắt hắn ta nhìn chằm chằm về phía Trần Thư rồi nói:
- Lý do của ngươi là gì? Ai chọc ngươi?
- Ta đã hỏi qua, ba người bạn cùng phòng của ngươi còn chưa gặp ngươi lần nào cả!
- Ừm…
Trần Thư ho khan một tiếng rồi nói:
- Thật ra, đây là chuyện do chó làm…
- Ta biết, vừa khai giảng đã đốt nhà, người cũng không làm ra việc này!
- …
Khóe miệng Trần Thư giật giật. Mẹ nó, sao không giải thích rõ ràng được vậy nhỉ?
Mắt hắn đảo qua đảo lại, không ngừng suy nghĩ cách diễn đạt tốt nhất.
Cuối cùng, hắn tỉ mỉ biên soạn ra một câu chuyện hợp lý và mạch lạc.
Hắn vừa định nói thì lại bị đối phương trực tiếp cắt ngang!
- Ngươi đừng nói nữa, ta cảm thấy ngươi lại sắp bắt đầu nói nhảm!
Giáo Đạo Xử lão sư vừa thấy ánh mắt của hắn thì không muốn nghe tiếp nữa.
- Ta…
Trần Thư chỉ cảm thấy trong lòng không kìm được, bộ dáng cứ như đang bị táo bón. Ngươi quá đáng quá!
Giáo Đạo Xử lão sư không để ý đến Trần Thư, hắn ta nói:
- Các bạn cùng phòng của các ngươi đã nói nếu để các ngươi tiếp tục ở lại thì bọn họ sẽ trực tiếp báo án!
- …
Ba người im lặng không nói lời nào. Bọn họ cúi đầu, ra dáng hiểu chuyện.
- Nếu ba người các ngươi đã quen biết nhau vậy thì làm bạn cùng phòng luôn đi! Coi như là nuôi cổ!
- ?
Ba người ngẩng đầu, cả ba đều khẽ há hốc mồm. Con mẹ nó, cái gì gọi là nuôi cổ(*) chứ?
(*)Nuôi cổ hay còn được xem như là nuôi sâu độc hại. Ý chỉ ba người là những con sâu độc hại.
- Đưa thẻ sinh viên của ba người các ngươi cho ta, ta đổi số ký túc xá cho các ngươi!
Ba người ngoan ngoãn lấy thẻ sinh viên ra để đổi số ký túc xá. Trong lòng bọn họ không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may chỉ là đổi ký túc xá, nên có thể nói là không có chuyện gì lớn!
Lần sau còn có thể lại gây chuyện!
- Tòa nhà 1, phòng 333!
Nam tử trả lại thẻ sinh viên cho ba người, trong mắt có vẻ kỳ quái.
- Tòa nhà 1?
Mắt của Trần Thư trừng lớn, hắn hỏi:
- Không phải là tòa nhà 16 sao?
- Tòa nhà 16 không chịu nổi các ngươi giày vò, đặc biệt phân phối cho các ngươi tới tòa Học Bá Lâu!
- …
Ba người liếc mắt nhìn nhau, luôn cảm thấy có điểm gì đấy là lạ.
- A Lương, Vương Tuyệt, các ngươi có thể rời đi!
Hai người gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ may mắn, đồng thời lại dùng ánh mắt tưởng nhớ để nhìn về phía Trần Thư.
Sắc mặt của Trần Thư bình tĩnh, hắn hành động cứ như không nghe hiểu lời lão sư nói mà trực tiếp dẫn đầu đi ra trước.
- Muốn chạy ư?
Lão sư trừng lớn mắt rồi trực tiếp thò tay ngăn cản.
Trần Thư cười khổ nói:
- Lão sư… Ta sai rồi…
- Ký túc xá hỏng hết rồi, ngươi không định bồi thường à?
Lão sư lại lấy ra một tờ đơn rồi nói:
- Ký túc xá cần sửa chữa, tiền bồi thường là một trăm vạn. Nhanh thanh toán đi!
- Ngoài ra, xét thấy đây là lần đầu ngươi vi phạm nên nhà trường không phạt ngươi quá nặng, trừ 50 học phần!
- ?
Trần Thư vốn đã vô cùng đau lòng khi nghe tin tiền bồi thường là một trăm vạn, thế mà cuối cùng còn bị trừ học phần ư?
- Lão sư, bây giờ ta không có học phần mà!
- Ta biết, vì thế bây giờ, học phần của ngươi là -50!
- …
Bạn cần đăng nhập để bình luận