Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 774: Nếu nói về gây sự, trước nay chưa từng thấy ai giỏi hơn (2)

- Mặc dù dựa theo quy định của nhà trường thì ta không thể khai trừ ngươi, nhưng sau này khi phân phối tài nguyên ở trên lớp, chắc ta chỉ có thể tận lực mà giao cho Vu Dịch…
- Chuyện này, vẫn nên để ta làm thì hơn!
Trần Thư nháy mắt đã trở mặt, cười hì hì nói.
- Để lại tài nguyên cho tên Vu thiếu vô dụng kia, thế chẳng khác nào cầm bánh bao thịt ngon lành cành đào ra đáp chó?
- Huống chi ta mới chính là nhân viên chuyên nghiệp!
Hắn nhếch miệng cười một tiếng, trong mắt tràn ngập vẻ tự tin. Nói về chuyện gây sự, trước nay chưa từng thấy ai giỏi hơn hắn!
【 Nhận được phần thưởng của hệ thống: Kỹ năng Trùng Phong +2! 】
Tần Thiên vừa ý gật gật đầu, nói.
- Thế còn tạm được!
Trần Thư nhíu mày:
- Đúng rồi, hiệu trưởng, ta giày vò bọn chúng thế nào cũng được đúng không?
- Chỉ cần ngươi không phá tung toàn bộ Dị Không Gian thì những chuyện khác muốn thế nào cũng được!
- Vậy là tốt rồi!
Hình như Trần Thư nghĩ đến cái gì đó, không nhịn được cười ha ha.
Tần Thiên và Liễu Phong nhìn nhau một cái, âm thầm cầu nguyện cho đối thủ…
- Đúng rồi, hiệu trưởng, ta có một vài thắc mắc liên quan tới Bạch Ngân Cấp!
- Có vấn đề gì, cứ hỏi đi!
Một người là Vương cấp, một người là Hoàng Kim Cấp, chắc chắn có thể cho hắn một đáp án hài lòng.
- Sau khi ta đột phá, ta cứ có cảm giác não dường như đã không còn giống với trước đây nữa, nhưng lại không nói ra được khác lạ ở chỗ nào!
Trong mắt Trần Thư có chút chờ mong, nói.
- Có phải là ta đã thức tỉnh một loại công năng đặc dị nào rồi không? Thí dụ như là khống chế được tinh thần, linh hồn xuất khiếu gì gì đó!
- …
Tần Thiên nhìn Liễu Phong một cái rồi nói.
- Cử chỉ của ngươi không được bình thường có đúng không?
- Lão Liễu, ngươi nói cho hắn biết đi!
Liễu Phong gật đầu, nói.
- Bạch Ngân Cấp không đơn giản chỉ là cường hóa thân thể, mà còn cường hóa cả tinh thần của nhân loại, nhưng sẽ không xuất hiện bất cứ công năng đặc dị nào cả!
Liễu Phong nhìn sang, nói.
- Tác dụng chỉ có một: Có hiệu quả miễn dịch với khả năng khống chế!
Trần Thư nhíu mày nói.
- Nói vậy là ta đã có Bá Thể rồi sao?
- Không phải Bá Thể mà là một loại miễn dịch với khống chế tinh thần!
Liễu Phong nói.
- Nếu như ký chủ bị khống chế kỹ năng mà rơi vào trạng thái choáng váng mê muội thì Khế Ước Linh sẽ tự động trở lại Ngự Thú Không Gian!
- Nhưng Bạch Ngân Cấp thì không giống vậy, họ sẽ không thể rơi vào trạng thái tiêu cực giống như hôn mê được.
Hình như Liễu Phong còn nhớ đến cái gì đó, lại bổ sung thêm.
- Nhưng nếu như có sự tác động của ngoại lực, thí dụ như lôi điện, các nguyên nhân dẫn đến va chạm thì vẫn sẽ gây ảnh hưởng!
Hắn ta cũng không hy vọng Trần Thư sẽ phải trải qua Độ Lôi Kiếp…
Trần Thư gật đầu một cái, miễn cưỡng là nghe hiểu, hắn còn tưởng đâu rằng bản thân hắn đã thức tỉnh được dị năng gì đó rồi chứ.
- Đây đều là những kiến thức đến năm hai mới được học. Ngươi đột phá quá nhanh, không biết rõ cũng là điều bình thường!
Liễu Phong nói.
- Nếu không còn chuyện gì khác thì ngươi về trước đi.
- Vẫn còn một câu hỏi nữa!
Trần Thư nói.
- Có thiên phú nào có khả năng đặc thù cắn nuốt máu thịt để tiến hóa không?
Hắn nghĩ tới vũ khí bản mệnh của Thỏ Không Gian.
Lời này vừa nói ra, Tần Thiên cùng Liễu Phong lập tức đứng phắt dậy, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
- Khế Ước Linh của ngươi còn có loại thiên phú này?
Hai phút sau.
Trong phòng làm việc của hiệu trưởng xuất hiện một con thỏ to lớn màu trắng gánh theo một củ cà rốt khổng lồ cao chừng hai mét, thoạt nhìn vô cùng thần khí!
- Không thể nào!
Hai con người đứng vây xem củ cà rốt của nó, không ngừng lắc đầu, vẫn một mực phủ định.
- Căn cứ vào những tài liệu đã có, Thỏ Không Gian không thể thức tỉnh được loại thiên phú này!
Tần Thiên nhướng mày, nói.
- Ta cứ cảm thấy cái thứ đồ chơi này như thể bị cưỡng ép mà thêm vào!
- Hiệu trưởng, ngươi cũng thật là… có sức tưởng tượng!
Trong lòng Trần Thư cả kinh, nhưng khuôn mặt thì lại tỉnh bơ như không.
Hắn không ngờ rằng lại bị lão sư đoán trúng, không hổ danh là Ngự Thú Sư Vương Cấp!
- Dù sao cũng có gì đấy lạ lắm…
Tần Thiên lắc đầu, không tiếp tục khó hiểu nữa.
Lão nhìn về phía Trần Thư mà nói.
- Giống này có được thiên phú tiến hóa là vô cùng trân quý, ngươi phải bồi dưỡng cho thật tốt đấy nhé!
Bây giờ suy nghĩ của lão và Liễu Phong về Thỏ Không Gian đã có chút thay đổi.
Tuy rằng Không Gian Quyến Cố Giả đã khiến cho hạn mức cao nhất của nó không được cao, nhưng bù lại nó đã có được thiên phú tiến hóa, vậy là đã có sự khác biệt rồi.
Trần Thư nói.
- Hiệu trưởng, ngươi nói thử xem nó là thứ máu thịt gì?
- Thực ra nó chính là máu thịt của hung thú!
- Đơn giản như vậy sao?
Trần Thư khẽ cười một tiếng, vốn còn cho rằng phải là thứ gì đó khan hiếm lắm, thế mà lại là một thứ dễ dàng có được như vậy.
- Ý ta nói chính là máu thịt của Quân Vương Hung Thú!
- ?
Nụ cười trên mặt Trần Thư thoáng chốc tắt ngúm.
- Quân Vương?
Bạn cần đăng nhập để bình luận