Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 584: Vị này chính là Đỗ tiểu thư…

- Thành phố Lam Hải thế nhưng mà là đại bản doanh của Đỗ gia đấy!
- Cái này thì có làm sao, trận đấu chủ yếu là xem thực lực! Ta sẽ không thua hắn ta đâu!
Trương Đại Lực mở miệng nói ra, trong mắt có tự tin cường đại, như là Trần Thư đối mặt Ngự Thú Sư đồng cấp vậy.
Một đoàn người đi tới trong khách sạn đã đặt sẵn, sắp xếp hành lý xong xuôi.
Trần Thư mở miệng nói ra:
- Giữa trưa gọi đồ ăn ngoài đi, buổi chiều chúng ta đi ra ngoài dạo chơi.
Trận đấu Linh Trù Cúp Tân Tinh là ngày mai mới bắt đầu, bọn họ có thời gian ngắm cảnh thành phố Lam Hải thoáng một phát.
- Đi!
Bốn người thu thập một phen, tùy tiện chọn một phần mì thịt bò.
Chỉ chốc lát, nhân viên giao hàng giao đến rồi.
- Để ta thử xem tay nghề của Thực Thần Chi Đô!
Trần Thư đã sớm bụng đói kêu vang rồi, nhịn không được nuốt nước miếng.
- Hả?
Hắn thoáng một phát ngây ngẩn cả người:
- Thịt bò đâu này?
Chỉ thấy trước mặt hắn đặt ba hộp đồ ăn, đừng nói tới thịt, một chút dầu đều không có.
- Ta cũng không có…
Mặt khác, ba người đồng dạng chỉ có một chén nhỏ, không có nhìn thấy thịt bò trong truyền thuyết.
- Ta giống như tìm thấy được…
Trần Thư tìm kiếm qua lại, cuối cùng vậy mà đã tìm được một gói thịt khô của mì ăn liền…
- Đ- má nó!
Bốn người liếc nhau, quả nhiên đều chỉ có một gói thịt khô, bên trong hình như là có một chút hạt thịt bò…
- Cái này là mỹ thực của Thực Thần Chi Đô à…
Khóe miệng bốn người co quắp, thật không ngờ ngày đầu tiên đã gặp được sự tình khác người như vậy…
- Nhất định phải cho một cái đánh giá xấu!
Từ Tinh Tinh lắc đầu, chuẩn bị chụp ảnh đánh giá xấu.
Trần Thư dặn dò:
- Không cần phải vậy, mọi người tới đây đều không dễ dàng, Thương gia nhất định là có chỗ khó nói đấy.
- ???
Bốn người ngay ngắn trông lại, đây là lời mà tên tội phạm như ngươi sẽ nói ra sao?
- Trần Bì, ngươi sẽ không cho nổ tung tiệm mì của người ta đấy chứ…
- Nói cái gì đó!
Trần Thư móc ra một túi thịt bò kho trong ba lô, cắt thành từng miếng, toàn bộ đổ lên trên hộp, thoáng chút nhìn hộp đồ ăn trở nên thoải mái rồi.
- Hiện tại có thể chụp ảnh rồi!
Khóe miệng Trần Thư có dáng tươi cười, chụp ra hộp mì thịt bò chính thức, cho Thương gia một bình luận tốt, đồng thời viết:
- Cám ơn lão bản, thịt bò nhiều lắm, hoàn toàn ăn không hết!
- ...
Khóe miệng bọn người Trương Đại Lực co quắp, ngươi được lắm đấy, nắm giữ chết chóc trần thế…
Chỉ chốc lát, Thương gia trực tiếp gọi điện thoại tới, Trần Thư đã đặc biệt cho hắn ta vào danh sách đen.
Loại Thương gia này nhất định là phải dùng thủ đoạn đặc biệt để thu thập rồi!
- Trần Bì, cho chúng ta một ít thịt bò kho đi!
Tạ Tố Nam lay lay cái chén trước mặt, hoàn toàn không có cảm giác gì.
- Không có vấn đề, một túi chỉ cần 16 vạn!
- ???
Ba người đồng loạt trông lại, nói raL:
- Mẹ nó, sao ngươi không đi cướp luôn đi!
Trần Thư nghe thấy vậy, cắn một miếng thịt bò, mặt mũi tràn đầy hưởng thụ nói:
- Ta đây bây giờ đang làm gì vậy?
- ...
Cuối cùng, ba người liên thủ, mạnh mẽ đoạt thịt bò ra.
Lúc xế chiều. Bốn người tới trên đường phố, với tư cách Thực Thần Chi Đô, trong đó có vài phố mỹ thực đều là nổi tiếng cả nước đấy.
Một buổi xế chiều, bốn người đều vừa ăn vừa đi dạo bên cạnh, thưởng thức mỹ thực chỉ mỗi nơi này có, thưởng thức phong cảnh.
- Đúng rồi, nghe nói thành phố Lam Hải có thể xem biển đấy, chúng ta đi xem không?
- Đợi trận đấu chấm dứt đã.
Trương Đại Lực mở miệng nói ra, hôm nay mấu chốt nhất đối với hắn ta mà nói đúng là trận đấu.
Ba người Trần Thư là tới chơi đùa, nhưng hắn ta là muốn thắng được quán quân Cúp Tân Tinh.
Sáng sớm hôm sau,
Trương Đại Lực đã kêu tỉnh ba người khác. Mặc dù ngày mai mới là trận đấu, nhưng hôm nay phải sớm báo cáo nguyên liệu nấu ăn cần thiết. Vì cam đoan nguyên liệu nấu ăn tươi mới, cùng với trận đấu thuận lợi tiến hành, nguyên liệu nấu ăn đều là do bên tổ chức tự mình chuẩn bị.
Một đoàn người đi tới quảng trường Thịnh Thiên, trung tâm chợ Lam Hải. Đây cũng chính là sân bãi trận đấu Linh Trù diễn ra.
Lúc này quảng trường Thịnh Thiên đã thành lập xong được sáu cái đài đầu bếp, bên trên nó bố trí từng cái phương tiện.
Ngày mai sẽ là trận chung kết Cúp Tân Tinh, có sáu gã tuyển thủ cùng tham dự, tranh đoạt chức quán quân trận đấu duy nhất.
- Trương Đại Lực, ngươi thật sự dám đến à!
Ngay tại thời điểm sáu người vừa tới hiện trường trận đấu, một giọng nói truyền đến.
- Đỗ Thanh?
Trương Đại Lực giật mình, quay đầu nhìn sang. Chỉ thấy một gã nam sinh khuôn mặt trắng nõn đi tới. Mặc dù ngũ quan hắn ta tuấn lãng, nhưng bởi vì làn da trắng nõn quá mức, hơi có chút giống con gái.
- Dám đến thành phố Lam Hải, xem ra sư phụ ngươi rất yên tâm về ngươi đấy!
Vẻ mặt Đỗ Thanh bình thản, nhưng trong mắt lại là có thêm ý lạnh, nói ra:
- Bản thân ngươi tốt nhất cẩn thận một chút!
Trương Đại Lực không có lên tiếng, chỉ là ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương, thật không ngờ vừa thấy mặt đã uy hiếp hắn.
- Ái chà chà, vị này chính là Đỗ tiểu thư à! Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận