Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 442: Vậy ta đổi điểm mấu chốt (1)

Trần Thư sờ sờ đầu, thu lại Husky, đợi kêu gọi lại.
Nhưng mà, thời gian vẫn không có biến hóa.
- Xem ra không phải giảm bớt làm lạnh kêu gọi, mà là đề thăng khác.
Trần Thư suy tư, trong nhất thời cũng không có cách nào để thí nghiệm, chỉ có thể tạm thời gác lại, tóm lại không có chỗ xấu là được rồi.
...
Sáng sớm hôm sau.
Trần Thư thu dọn đồ, chuẩn bị tới sân bay Đại Hưng Thị.
Hắn bấm số điện thoại của Hạ Băng, muốn hỏi thời gian cụ thể.
Tít tít.
- Không ai bắt máy?
Trần Thư nhíu mày, không rõ xuất hiện chuyện gì.
Trần Thư ngồi xe taxi, trực tiếp tới khách sạn mà mẹ con Hạ Băng ở.
Vé máy bay miễn phí, hắn không thể dễ dàng bỏ qua.
Sau nửa tiếng, Trần Thư xuống xe, chuẩn bị gọi điện thoại..
Hắn vừa tới khách sạn, liền nghe thấy một thanh âm mang theo nộ ý.
- Hạ Băng, ngươi đừng khiêu chiến điểm mấu chốt của ta!
Trần Thư nhướng mày, đi tới sảnh yến hội của khách sạn, chỉ thấy có một đống người đang đứng.
Thanh âm của nam tử trung niên truyền đến:
- Tiểu Băng, hôm nay là tiệc Trạng Nguyên của đệ đệ, vừa hay ngươi cũng có mặt, không tham gia thì cũng khó ăn khó nói phải không?
- Ta chỉ là đi ngang qua mà thôi.
Thần sắc Hạ Băng rất lạnh lùng, muốn dẫn mẫu thân rời khỏi, nhưng lại bị một đám người vây quanh, trong nhất thời không thể thoát thân.
Trần Thư lập tức thấy thân ảnh của Hạ Viêm.
Xem ra là trùng hợp, khách sạn Hạ Băng vào ở vừa hay là nơi tổ chức tiệc cho Hạ Viêm.
Trước mắt Trần Thư lập tức xuất hiện mục chọn.
Mục chọn một: Trực tiếp xuất thủ, thể hiện ra phong thái tội phạm! Phần thưởng hoàn thành: Kỹ năng mãnh công +1.
Mục chọn hai: Lớn tiếng nói: Dừng tay? Sau đó lòng bàn chân bôi dầu, để lại cho mọi người một bóng lưng tiêu sái. Phần thưởng hoàn thành: Kỹ năng ‘Xung phong’ +1.
Mục chọn ba: Mang theo mẹ con Hạ Băng cùng chạy! Phần thưởng hoàn thành: Một lọ dược tề bạo tốc cấp Hắc Thiết.
Thần sắc Trần Thư rất bình tĩnh, yên lặng mở ba lô.
Lấy ra túi phân lâu ngày không dùng.
Liên tục mãnh công là kỹ năng hạch tâm thứ hai của Nguyên Tố Thú, khẳng định là ưu tiên cấp cao nhất.
Huống chi hắn cũng không thể mặc kệ.
Đám người vẫn bảo vây, có người là thân thích của nhà Hạ Băng, có người là thân thích bên mẹ kế của Hạ Viêm.
Trần Thư lặng lẽ đến gần Hạ Viêm.
- Hả?
Thân thể Hạ Viêm run run, tự dưng cảm nhận được một cỗ hàn ý.
Trong phút chốc, một đạo hắc ám ập tới
- Đây là…
Hai mắt Hạ Viêm co rút lại, sự sợ hãi lâu ngày không thấy lại xuất hiện trong lòng.
- Là ta…
Thần sắc Trần Thư rất bình thản, ghé vào Hạ Viêm nhẹ nhàng nói một câu.
Ác mộng đã trở thành sự thật!
Hạ Viêm cũng không thể làm ra hành động chống cự gì, trực tiếp bị túi phân chùm lên.
Ngửi mùi trong túi, trong lòng hắn dâng lên cảm giác tuyệt vọng.
- Cứu… Cứu ta…
Thần sắc Trần Thư vẫn bình tĩnh, một tay bịt miệng hắn, trực tiếp kéo ra khỏi đám người.
Bùm!
Hắn tung ra một quyền, đánh cho Hạ Viêm đầu váng mắt hoa, hai mắt xuất hiện đom đóm.
Hiện giờ hắn đã là cấp Hắc Thiết, tố chất thân thể có được đề thăng cực lớn, đối phó với Hạ Viêm là vô cùng đơn giản.
Đám người vẫn cãi nhau, thậm chí không phát hiện Hạ Viêm đã biến mất.
- Ta biết, năm đó bởi vì ta rời khỏi, mẹ con các ngươi mới hận ta.
Phụ thân của Hạ Băng, Hạ Cảnh nói, vẻ mặt tự trách.
- Nhưng hôm nay là tiệc Trạng Nguyên của đệ đệ, ta hy vọng các ngươi có thể tham gia.
- Đúng vậy, tiểu Băng, hiện giờ đệ đệ của ngươi đã trúng tuyển Hoa Hạ Học Phủ, ngươi nói lời xin lỗi đi, gia đình hòa thuận là quan trọng nhất.
Có thân thích không ngừng khuyên nhủ, bộ dạng giống như Hạ Băng không hiểu chuyện.
Thần sắc Hạ Băng vẫn lạnh lùng, nàng ta nhìn thân thích xung quanh, thậm chí có nộ ý dâng lên.
- Hả?
Bỗng nhiên, thần sắc của nàng ta khẽ động, thấy một túi phân di động.
Khóe miệng nàng ta nở nụ cười, nhưng lại vẫn lại một mực duy trì trầm mặc..
Bùm bùm bùm!
Trần Thư khống chế lực đạo của mình, sẽ chỉ khiến Hạ Viêm gặp đau đớn, nhưng không cấu thành vết thương trên y học.
Vài phút sau, phụ thân của Hạ Cảnh vẫn đang tận tình khuyên bảo.
- Tiểu Viêm, ngươi tới khuyên nhủ tỷ tỷ ngươi đi.
Cảnh quay đầu nhìn một cái, vẻ mặt ngây đơ:
- Con ta đâu rồi?
Lúc này mọi người mới nhao nhao có phản ứng, không ngừng nhìn xung quanh.
- Ngươi con mẹ nó là?
Hạ Cảnh gầm lên một tiếng, lập tức thấy Trần Thư, cũng thấy Hạ Viêm bị túi phân chùm lấy.
Mắt thấy đám người sắp vây, Trần Thư một cước Hạ Viêm Hạ Viêm.
- Hạ Băng, chúng ta đi.
Trần Thư vỗ tay, có được phần thưởng của hệ thống, chuẩn bị dẫn theo mẹ con Hạ Băng rời khỏi.
Khóe miệng Hạ Băng nở nụ cười, gật đầu, lập tức đi tới phía sau Trần Thư.
Ba người chuẩn bị rời khỏi.
- Đứng lại! Ngươi con mẹ nó làm bị thương con ta lại muốn đi à.
Trong mắt Hạ Cảnh tràn ngập ngập trời ngập trời, song quyền nắm chặt lại, nói:
- Ngươi chọc vào Ngô gia thì đừng hòng ra khỏi Đại Hưng Thị!
Trần Thư quay đầu, trong mắt lộ ra vẻ cười nhạo:
- Ngô gia? Ta nhớ ngươi là họ Hạ mà?
- Ngươi!
Sắc mặt Hạ Cảnh xanh mét, lời nói của đối phương tràn ngập tính vũ nhục, ám chỉ… Không đúng… Tỏ rõ hắn là dựa vào nữ nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận