Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 753: Chào mọi người, ta là Nam Thủy…

Lấy lực lượng một người tiến hành đánh luân phiên với toàn bộ Ngự Thú Hội, xưa nay tuyệt đối là chưa từng có, e rằng sau đó cũng không có người nào.
- Xem thử tiểu tử này sẽ ngã bao nhiêu bước!
Tần Thiên sờ sờ cằm, trong mắt có vẻ chờ mong.
Liễu Phong cười cười, nói:
- Tần ca, ngươi nhận định Trần Thư thất bại?
- Hử? Không phải sao?
Tần Thiên ngẫm nghĩ, sau đó nói:
- Hay là ngươi cho rằng sinh viên của mình có thể lấy một địch trăm?
- Ngươi vẫn không hiểu rõ Trần Thư lắm!
Liễu Phong lắc đầu, lúc ấy nhận được tin tức, hắn ta cũng khó có thể tin, thậm chí cho rằng Trần Thư là đang tặng tiền, nhưng thời gian hai ngày đã để hắn ta hiểu rõ.
Căn cứ vào tính cách tham tiền của Trần Thư, không nắm chắc phần thắng sao lại đồng ý?
Để hắn thua tiền, đây không phải là đang đòi mạng hắn à?
- Tuy thực lực Trần Thư mạnh, nhưng kỹ năng có thời gian hồi chiêu!
Ánh mắt Tần Thiên nhìn về phía trước nói:
- Cái khác không nói, một khi thời gian 【 Phân Thân 】 và 【 Cự Đại Hóa 】 kết thúc, Trần Thư làm sao có thể thắng?
- Ta cảm thấy Trần Thư có suy tính của hắn!
Liễu Phong lắc đầu, cũng có chút nhìn không rõ Trần Thư.
Ngay tại lúc này, bên cạnh truyền đến một âm thanh:
- Hắc Thiết cấp liền không nhìn rõ bản thân, sau đó chẳng phải càng không coi ai ra gì?
- Hả?
Liễu Phong quay đầu nhìn một cái, chỉ thấy một lão nhân khuôn mặt tang thương, trong mắt có vẻ khinh thường.
Chính là giáo sư Lục Minh lúc trước có xung đột với Trần Thư!
- Ta nói giáo sư Lục Minh này, ngươi không phải là Ngự Thú Sư, xem hiểu tranh tài không?
Liễu Phong nhếch miệng, trong mắt có tia khiêu khích.
- Hừ!
Lục Minh mở miệng nói:
- Xem tranh tài không phải dựa vào thực lực, mà là dựa vào mắt!
Liễu Phong thờ ơ nói:
- Vấn đề là, ta nghĩ con mắt này của ngài cũng không dùng được! Tối hôm qua ta còn nhìn thấy ngươi rơi vào hố phân!
- Ngươi!
Khóe miệng Lục Minh giật giật, thật sự tiện miệng?
- Hay là nói ngươi cố ý bơi lội trong đó?
- ...
Khóe miệng Lục Minh giật một cái, chỉ cảm thấy trái tim có chút chịu không nổi.
Tần Thiên nghe vậy cũng cười một tiếng, sau đó nghiêm túc nói:
- Được rồi! Đừng nói nữa!
Hắn ta nhìn về phía Lục Minh, trong lòng không khỏi nghĩ đến:
Ngươi không có việc gì thì trêu chọc hai thầy trò này làm gì?
Hắn ta thậm chí hoài nghi Trần Thư và Liễu Phong không cần động thủ, chỉ dựa vào miệng là có thể đưa Lục Minh vào ICU.
Ngay tại lúc này, cửa sân tỷ thí bị đẩy ra.
- Tội phạm Nam Giang! Tội phạm Nam Giang!
Toàn bộ sân tỷ thí đều xuất hiện tiếng hò hét đinh tai nhức óc.
Vô số ánh mắt người ta nhìn lại, giống như là fan cuồng nhiệt.
- Hả?
Thân thể Trần Thư run lên, không dự liệu được một màn này.
Hắn gãi đầu, lẩm bẩm:
- Ta có được hoan nghênh như vậy?
u Dương Bảo gật đầu một cái, nói:
- Tất nhiên…
- Không phải!
A Lương lập tức bu lại, nói:
- u Dương Bảo mua thủy quân cho ngươi!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, quả nhiên là hắn suy nghĩ nhiều à?
- Thật?
Vương Tuyệt nhìn bốn phía một vòng, tấm tắc nói:
- Đã vậy còn quá trái lương tâm, phải dùng bao nhiêu tiền?
- ??
Trần Thư quay đầu nhìn lại, không hiểu hỏi:
- Cái gì gọi là trái lương tâm?
u Dương Bảo thành thật nói:
- y…Phí dụng thật ra là cao hơn nhiều so với thủy quân phổ thông…
- ...
Trần Thư khẽ nhếch miệng, thở dài, chung quy là hắn thanh toán sai…
- Sao cảm giác cái này là lạ!
Vẻ mặt Tần Thiên cổ quái, học phủ đỉnh cao nhất toàn quốc vậy mà xuất hiện tội phạm, hơn nữa còn có một nhóm fan lớn?
Hình tượng này có chút thái quá!
Hắn ta lắc đầu, rời khỏi chỗ ngồi, trực tiếp nhảy lên, đi tới phía trước đài tỷ thí.
Tần Thiên khoát tay, toàn bộ trong sân tỷ thí đều im lặng.
Hắn ta mở miệng nói:
- Hiện tại hai bên các ngươi có cái gì…muốn nói không?
- Tỷ thí hôm nay chủ yếu là vì giao lưu kinh nghiệm chiến đấu, cho dù thắng hay thua, Ngự Thú Hội chúng ta đều có thể thản nhiên tiếp nhận!
Yến Hạo Nhiên đứng dậy, khóe miệng có ý cười ôn hòa:
- Hi vọng bạn học Trần Thư có thể toàn lực ứng phó, đương nhiên, tranh tài thứ nhất, hữu nhị thứ hai!
Trần Thư ở một bên bĩu môi, nói thầm:
- Ngươi lại mù quáng rồi…
Lúc này, ánh mắt Tần Thiên nhìn về phía Trần Thư, chuẩn bị để cho hắn nói trước trận đấu.
Chỉ thấy khóe miệng Trần Thư nhếch lên, xoay người mở balo tác chiến ra, lấy ra một xấp giấy lớn.
Ánh mắt Tần Thiên trừng lớn, nháy mắt phản ứng lại, đoạt nói trước:
- Được rồi, bắt đầu tranh tài!
- ....
Trần Thư khẽ nhếch miệng, ta tỉ mỉ chuẩn bị bản thảo diễn thuyết hai ngày liền không có.
Hắn quyết tâm liều mạng, trực tiếp không xem lời nói của Tần Thiên.
- Chào mọi người, ta là Nam Thủy…
Ầm!
Vẻ mặt Tần Thiên bình tĩnh, trực tiếp đạp một cước trên mông Trần Thiên!
- Bà mẹ nó!
Trần Thư bay lên trời, vô cùng chuẩn xác rơi xuống không trung đài tác chiến.
- Tiểu tử thối!
Tần Thiên lắc lắc đầu, về chỗ ngồi, chậm rãi đợi trận đấu bắt đầu..
- Vương Thành, ngươi tới đánh trận đầu!
Yến Hạo Nhiên nói, nếu là tuyển thủ thứ nhất, đương nhiên muốn khởi đầu tốt đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận