Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1691: Không phải hai người lấy nhầm kịch bản của nhau đấy chứ?

Một là kéo dài thời gian, chờ đám người Liễu Phong đến giúp. Nhưng nếu như thời gian không kịp, hắn chỉ có thể áp dụng biện pháp thứ hai là tìm hai vương cấp Ước Nhĩ Lợi Châu rồi dùng toàn bộ tính mạng của bản thân uy hiếp làm cho bọn họ ngăn cản Gia tộc Ám Thiên Sứ.
Tuy hắn không bảo vệ được mọi người, nhưng hắn lại rất giỏi trong việc giết người. Hắn cũng không tin có người còn có thể tàn nhẫn hơn hắn!
Nhưng hiện tại đã có sự gia tăng của Bạo tẩu dược tề phiên bản mạnh hơn, hắn cũng không cần phải cực đoan như vậy.
- Lão già Jones kia lại dám đánh chủ ý trên người Tôi phạm ca ta sao…
Hai mắt Trần Thư híp lại, toả ra sát ý lạnh như băng.
………….
Buổi chiều.
Trần Thư đang nghỉ ngơi thì Lưu Hán gõ cửa đi vào.
Vẻ mặt hắn ngưng trọng, nói:
- Tội phạm ca, tộc trưởng gia tộc Ám Thiên Sứ đang đến đây….
- Chậm như vậy sao?
Trần Thư nhíu mày, thật không ngờ đối phương có thể bình tĩnh như vậy.
Hắn mở miệng nói:
- Lưu ca, ngươi rời đi trước đi, ta muốn nói chuyện riêng với hắn!
Lưu Hán lắc đầu nói:
- Ta cũng có thể đánh một trận!
Hắn ta cũng là hoàng kim cấp cho dù đánh không lại Jones nhưng vẫn có một chút tác dụng.
- Cũng được….
Trần Thư gật đầu, hắn có không gian nên có thể bảo vệ được Lưu Hán cùng Đại Lực. Những người còn lại ở thành trì đợi chỉ thị của Trần Thư.
Trong lòng Trần Thư cũng hiểu được gia tộc Ám Thiên Sứ sẽ không chủ động ra tay với người khác cho đến khi họ đạt được mục đích vậy nên chỉ cần đảm bảo chắc chắn bọn họ ở lại Ước Nhĩ Lợi Châu là được.
Một lát sau cánh cửa bị đẩy ra, một lão nhân mặc bộ trang phục màu vàng đi vào gương mặt tươi cười hiền lành nhưng đôi mắt vô cùng thâm thuý như đang tính toán cái gì.
- Vị này chính là tội phạm Nam Giang Trần Thư trong truyền thuyết đúng không?
Lão nhân nhìn phía Trần Thư, cười nói:
- Không hổ là thiên hạ đệ nhất thiên tài! Đúng là nghe danh không bằng gặp mặt!
- Ngươi chính là lão già Jones đúng không?
Trần Thư sờ sờ cằm, cười đáp lại nói:
- Bộ dạng thật ra cũng không khác con chó là mấy!
- …
Lão nhân đang tươi cười chớp mắt đông cứng lại.
Mới gặp đã chửi, không nể mặt chút nào sao?
- Ha ha…….
Hắn ta ngừng lại một chút, cười gượng nói:
- Lời nói của các hạ cũng sắc bén lắm…
- Ngươi hiểu lầm rồi, đối với người thì ta nói tiếng người nhưng đối với súc vật chó má này kia, lão già….
- Đủ rồi!
Jones xanh mặt, nháy mắt đạp nát cái ghế bên cạnh, trong mắt sát ý dày đặc.
Vốn dĩ hắn ta muốn bày tỏ một chút thành ý của mình, nhưng kết quả vừa mới gặp mặt đã bị phá hỏng. Còn dám chửi câu nào quá đáng hơn nữa hay không?
Hắn ta tốt xấu gì cũng đã gặp qua các đại nhân vật nổi tiếng khác, dù hai bên có thù oán gì chăng nữa cũng chỉ có thể khách khí nào có gặp qua loại tội phạm nào vừa gặp đã chửi người như này chứ?
Sự tu dưỡng của cường giả đâu? Một chút cũng không có hay sao?
- Nói như vậy, ngươi không muốn nói chuyện nữa?
Vẻ mặt Jones u ám không còn ngụy trang nữa, hắn ta sợ mình sẽ bị tức đến xuất huyết não……
- Đương nhiên là muốn nói chuyện rồi.
Trần Thư tươi cười làm như nãy giờ người chửi không phải là hắn.
Hắn ngồi trên một cái ghế, khiêm tốn nói:
- Lão già, mời ngồi!
- …
Trong lòng Jones giận dữ, nhưng nghĩ đến mục đích của mình hắn ta chỉ có thể áp chế.
Cái khác không nói, thiên phú phá vỡ lòng phòng ngự của người khác quả thật khá lợi hại….
- Hy vọng hội trưởng Lưu tạm rời đi một chút, ta muốn cùng Trần….. thằng nhãi con này trao đổi một chút!
Trong lòng hắn ta có chút tức giận, muốn nói lại nhưng vừa định nói thì thấy Trần Thư đứng phắt dậy, mặt lạnh nói:
- Đây là thái độ của ngươi khi tới đàm phán sao? Lại dám mắng ta?! Ngươi có thể cút đi rồi đấy!
- ? ? ?
Jones kìm chế, trong lòng đã tức muốn hộc máu.
Ngươi chửi ta như thế, ta chửi lại có một câu mà ngươi đã chịu không nổi?
- Muốn nói chuyện thì phải xem thái độ của ngươi!
Mặt Trần Thư lạnh băng, cố chấp vô cùng một chút cũng không nhường.
-
Jones kìm chế cơn tức trong lòng, nói:
- Là lão già này đã xúc động, mong Trần Thư tiên sinh đây không tức giận.
- Lúc này có thể nói chuyện rồi.
Trần Thư thay đổi nét mặt mang theo một chút ý cười.
Hắn biết đối phương rất muốn biết được bí mật mạnh lên của mình nên chỉ có thể tạm thời nén cơn giận, dù sao hắn cũng là hoàng kim ngự thú sư cũng khiến cho vương cấp có một chút kiêng kị.
Ngồi xuống nói chuyện tất nhiên sẽ không có ý muốn động thủ.
- Việc này…..
Lưu Hán bên cạnh cũng trợn mắt há mồm, hoàn toàn không thể đoán trước được màn này.
Nếu hắn ta nhớ không lầm thì Jones là vương cấp còn Trần Thư là hoàng kim cấp đúng không….
Không phải hai người lấy nhầm kịch bản của nhau đấy chứ?
- Lão già, có thể bắt đầu màn biểu diễn của ngươi rồi đấy!
Trần Thư bắt chéo hai chân, bộ dáng nhàn nhã thoải mái.
Còn Lưu Hán, đã rời khỏi phòng, cùng với Trương Đại Lực đứng bên ngoài chờ đợi.
- Bình tĩnh. . . Bình tĩnh. . .
Trong lòng Jones không ngừng lẩm nhẩm, cố gắng để tâm tình của mình bình tĩnh lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận