Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 201: Mình không làm được thì đừng có mà viện cớ (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Từ Tinh Tinh dừng lại, hoàn toàn không để ý, hắn nói:
- Không sao, đây là lần đầu tiên ta nhận nhiệm vụ, đương nhiên phải khiến cho nó trông cao cấp một chút. 50.000 dùng để mua sự vui vẻ vậy.
- …
Hai người liếc nhìn nhau, trong lòng không hẹn mà cùng nghĩ đến: Đây chính là niềm vui của kẻ có tiền ư?
Đang lúc ba người bọn họ nhận nhiệm vụ, một giọng nói truyền đến.
- Ồ? Ta còn tưởng là ai chứ? Thì ra là tên tiểu tử nhà ngươi à. Vội vàng đi đầu thai sao?
Một người đàn ông cao to lực lưỡng mặc đồ đen khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt trêu tước nhìn ba người.
Trần Thư quay đầu lại nhìn, hơi sững sờ nhưng rất nhanh liền nhớ ra đây là ai.
Người này chính là đối thủ một mất một còn của Chu Thực ở Ngự Thú Đoàn, Hoàng Vĩ. Lúc trước, Trần Thư đã từng cho bọn họ mở rộng tầm mắt rồi.
- Hoàng Thử Lang đại ca, là ngươi sao? Mới hai tháng không thấy mà đã ra vẻ như vậy rồi à?
Khóe miệng Hoàng Vĩ giật một cái. Má nó, ngươi mới là chồn (1).
(1) 黄鼠狼 (Hoàng Thử Lang) = Chồn, Hoàng cùng họ với Hoàng Vĩ
Đôi mắt hắn ta hơi nheo lại, trong giọng điệu có cả sự tức giận:
- Tiểu tử, miệng của ngươi vẫn thối như xưa nhỉ!
Trần Thư làm dáng vẻ khiêm tốn, nói:
- Cũng bình thường thôi, thứ ba Nam Giang!
Hoàng Vĩ cười khinh miệt một tiếng:
- Vừa lúc ta cũng muốn đi Hàn Băng Hạp Cốc, Chu Thực không bảo vệ ngươi nổi đây!
Đúng lúc hắn ta xoay người muốn rời đi, trên vai đột nhiên xuất hiện một bàn tay.
Hoàng Vĩ sửng sốt, liếc mắt nhìn về phía nam tử có khuôn mặt nghiêm túc trước mặt.
- Hả? Ngươi?
Sắc mặt của Thẩm Vô Song rất lãnh đạm, hắn ta nói:
- Sao nào? Muốn bắt nạt học sinh của ta ư?
Ba người Trần Thư không nghĩ tới lại có thể vừa khéo gặp phải Thẩm Vô Song như vậy.
Nhưng thật ra không có sự trùng hợp nào ở đây cả, Thẩm Vô Song không yên lòng ba con hàng này nên vẫn luôn âm thầm đi theo phía sau.
Vẻ mặt Hoàng Vĩ cứng lại, nháy mắt nhớ tới tên của đối phương.
- Thẩm Vô Song?
- Biết ta là tốt rồi, đừng có mà giở trò!
Thẩm Vô Song khẽ gật đầu, nhẹ nhàng nói:
- Nếu không thì ta sẽ chôn ngươi trong Hàn Băng Hạp Cốc!
- …
Hoàng Vĩ quay đầu lại nhìn Trần Thư một chút rồi cuối cùng cũng gật đầu rời đi.
Không có nhiều Dị Không Gian cấp phổ thông gần thành phố Nam Giang lắm, về cơ bản, bọn họ đều có hiểu biết kha khá về những Ngự Thú Sư mạnh mẽ.
Thẩm Vô Song chính là một trong số những người có thể khiến người khác phải kiêng kỵ.
Ban đầu, hắn ta có thành lập Ngự Thú Đoàn của riêng mình, thậm chí trong đó còn có ba Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp. Có thể nói, hắn ta có thanh danh hiển hách trong Dị Không Gian cấp phổ thông.
Nhưng bởi vì gặp phải thú triều nên dẫn đến phần lớn thành viên của Ngự Thú Đoàn đều tử trận.
Hắn ta chỉ có thể giải tán Ngự Thú Đoàn, bình tâm mà trở thành một vị lão sư của lớp đặc huấn.
Mặc dù Ngự Thú Đoàn đã không còn tồn tại, nhưng danh tiếng của Thẩm Vô Song vẫn không bị suy giảm, lưu truyền trong rất nhiều các Ngự Thú Đoàn khác nhau.
Trần Thư duỗi ngón tay cái mà nói:
- Thẩm lão sư, bá đạo quá!
Thẩm Vô Song nhướng mày, nói:
- Các ngươi lại gây chuyện đúng không? Đang yên đang lành tự nhiên chọc Ngự Thú Sư Hắc Thiết làm gì?
Trần Thư giải thích:
- Thật sự không phải như vậy đâu. Chỉ là mâu thuẫn nhỏ lúc trước thôi, ai mà biết người này thù dai như vậy chứ.
Những tưởng cả đời này của hắn cũng sẽ không bao giờ gặp lại Hoàng Vĩ nữa, ai mà ngờ mới chỉ là lần thứ hai đến Dị Không Gian đã đụng phải hắn ta.
Khi Thẩm Vô Song đến gần, hắn ta ngay lập tức nhìn thấy nhiệm vụ mà ba người bọn họ đã nhận.
- Các ngươi thật sự cảm thấy mình sống đủ rồi đấy à?
Thẩm Vô Song trợn to mắt. Hắn ta còn không dám nhận nhiệm vụ Băng Sương Cự Lang cấp Lãnh Chúa nữa là.
Vậy mà ba Ngự Thú Sư thực tập lại dám nhận ư?
Trần Thư giải thích:
- Chúng ta chỉ nhận cho vui vậy thôi.
Ngay sau đó, Trần Thư lại hỏi:
- Thẩm lão sư, ngươi có thể đánh thắng Lãnh Chúa Hung Thú Hắc Thiết Cấp không?
Trước đây, Phương Tư có thể đánh tơi bời hung thú Hắc Giáp Trùng cấp Lãnh Chúa luôn đấy.
Thẩm Vô Song lắc đầu, nói:
- Ta giết không chết!
- Nếu như các ngươi thật sự muốn nhận nhiệm vụ thì tốt nhất nhận một số nhiệm vụ phổ thông thôi, ví dụ như thu thập dược liệu hoặc là săn giết hung thú phổ thông chẳng hạn.
Ba người Trần Thư gật đầu một cái. Thẩm Vô Song chỉ nói là giết không chết, không có nói là đánh không lại, vậy có nghĩa là có thể chống lại được.
Thẩm Vô Song còn không biết Trần Thư đã bắt đầu lên kế hoạch lôi hắn ta vào hội.
Ba người lại nhìn lên danh sách nhiệm vụ, cuối cùng bọn họ nhận hai nhiệm vụ, theo thứ tự là 【 Thu thập Băng Diệp Hoa 】 và 【 Đi săn Hống Sư 】 .
Giải nhất thi đua trong lớp là bộ phận cơ thể của Hống Sư biến dị, có xác suất lĩnh ngộ được kỹ năng Chiến Hống, nhưng lại bị Trần Thư thay bằng Ngự Thú Trân Châu.
- Đi thôi.
Ba người và Thẩm Vô Song rời khỏi đại sảnh nhiệm vụ.
Trần Thư mở miệng nói:
- Tiểu Tinh, nhà ngươi giàu như vậy, sao không đặt cho Lôi Điểu nhà ngươi chút kỹ năng công kích đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận